Sau Khi Lưu Đày Ta Dựa Vào Hệ Thống Đánh Dấu Làm Giàu


Dòng chính trong tộc bọn họ, hộ bộ thượng thư Tống Chiếu, đầu năm nay bị tra ra lén nhận hối lộ tham ô tiền bạc lên đến 700 vạn lượng!
Hoàng thượng ngồi trên long sàng giận dữ, nhưng khi nhớ đến tổ tiên Tống gia, cha hắn, đều là lão thần ba triều đại, đức cao niên thiệu, công huân trác tuyệt, cho nên phá lệ khai ân, không trực tiếp chặt đầu mà lưu đày cửu tộc đến biên cương.

Ở cổ đại, gia tộc là một thể cùng vinh cùng nhục.

Nếu không phải vậy, dòng chính gia tộc phạm tội lưu đày, những người chi nhánh là bọn họ cũng đã không bị lưu đày theo.

Tống Thường Thường không để ý tới Lương thị, nhưng đối phương không có ý định bỏ qua cho nàng.

“Ta đã nói một nhà bọn họ xui xẻo rồi mà cha ngươi còn không tin, cứ kiên quyết muốn cả nhà bọn họ nhận tổ quy tông, ngươi nhìn xem nửa năm này đã xảy ra bao nhiêu chuyện!”
“Nương nói rất đúng! Nếu không phải do nhà bọn họ, chúng ta cũng sẽ không lưu lạc đến mức này.


” Trương thị nhỏ giọng phụ họa Lương thị.

Lương thị càng nói càng hăng hái, “Cha con nhóc kia vừa sinh ra đã khắc chết mẹ hắn, sau lại khắc chết cha hắn, hiện tại bản thân cũng chết, ta xem thấy bảo là đồ sao chổi lẫn tai tinh, người một nhà bọn họ có thể tốt chỗ nào cơ chứ.


“Đi cùng cả nhà bọn họ đúng là xui xẻo muốn chết!”
Từ đầu đến cuối Lương thị đều cảm thấy những chuyện phát sinh trong nhà gần nửa năm nay là do người một nhà Tống Thường Thường mang đến.

Tống Thường Thường nghe hai người nhỏ giọng nói chuyện, hít sâu một hơi, nếu không nhịn được nữa vậy thì không cần nhịn.

Nàng vừa muốn nói chuyện, lại bị thân ảnh nhỏ nhắn bên cạnh giành nói trước, “Đại bá nãi, cha ta vì bảo vệ hàng hóa trong gia tộc mà chết, ngươi không thể vũ nhục cha ta như vậy!”
“Hơn nữa nếu các ngươi cảm thấy người một nhà chúng ta xui xẻo thì đừng đi cùng một chỗ với chúng ta.


” Tống Hoài Chi vừa nói Lương thị xong, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía tỷ tỷ hắn Tống Thường Thường.

Ý tứ trong ánh mắt là, hắn nói như vậy có được hay không?
“Tuyệt vời!”
Tống Thường Thường giơ ngón tay cái lên cho đệ đệ.

Đúng vậy!
Chê cả nhà bọn họ xui xẻo thì đừng đi cùng một chỗ với bọn họ.

Đi đường cứ cằn nhằn cằn nhằn, nói tới nói lui chỉ có hai câu này, nghe nhiều đến mức lỗ tai nàng nổi kén rồi.

Lão thái thái mặt đầy nếp nhăn mắt tam giác vẫn lải nhải không phải ai khác, chính là đại bá nãi của nguyên chủ, cũng là đại bá nương của cha nguyên chủ.

Nửa năm trước có một nhóm người đi vào trong nhà nguyên chủ, nói phụ thân nguyên chủ Tống Nguyên Bạch là nhi tử thất lạc nhiều năm của tam phòng Tống gia kinh thành, bây giờ tìm được, muốn nhận thân!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận