Lần đầu tiên gặp Đường Liên Hoa, ấn tượng của Lâm Ngọc Yên đối với người phụ nữ này không mấy tốt đẹp, không hiểu vì sao cô lại có cảm giác khó chịu, Đường Liên Hoa là một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, có vài nét khá giống với Lâm Ngọc Yên, cô ta trạc tuổi Lôi Vân và hình như có quan hệ khá tốt với Phó Thần.
Ngay khi Đường Liên Hoa tiến đến chào hỏi, Phó Thần đã gác đũa và dùng thái độ hòa nhã nói chuyện với cô ta.
"Xin chào, đã lâu không gặp."
"Xa cách mấy năm không ngờ có thể gặp được cậu ở đây, đúng là tình cờ quá.
Còn vị này là...?"
Đường Liên Hoa nhìn sang Lâm Ngọc Yên tò mò hỏi, cô ta cũng đang âm thầm đánh giá cô ấy.
"Cô ấy là Lâm Ngọc Yên..." Phó Thần dừng lại một chút, sau đó nắm lấy tay của Lâm Ngọc Yên mỉm cười nói tiếp: "Là bạn gái của tôi!"
Phó Thần giới thiệu xonh còn cố ý nhấn mạnh thân phận của Lâm Ngọc Yên khiến cho Đường Liên Hoa bất ngờ, Lâm Ngọc Yên ở bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém.
"À, là...!bạn gái của cậu sao? Bất ngờ thật nhỉ!" Đường Liên Hoa cười cười: "Nhưng mà nghe nói cậu đã kết hôn rồi mà!"
Khi hỏi câu này, Đường Liên Hoa liếc nhìn Lâm Ngọc Yên một cái, cô ta thăm dò phản ứng của Lâm Ngọc Yên để đoana xem cô ấy có phải là kẻ thứ ba chen vào hạnh phúc của người khác hay không, nếu đúng thì cô ta sẽ dạy dỗ.
"Đúng vậy, tôi kết hôn rồi."
Phó Thần không phủ nhận.
Lời này càng khiến Đường Liên Hoa mừng thầm.
Không đợi cô ta kịp mở miệng, Phó Thần lại nói tiếp: "Nhưng tôi ly hôn rồi, cô ấy là vợ cũ của tôi, bâu giờ tôi đang theo đuổi lại cô ấy, chúng tôi đang bắt đầu lại với nhau."
Lâm Ngọc Yên nghe xong câu này ngẩng đầu nhìn Đường Liên Hoa, sắc mặt của cô ta càng tái, rõ ràng là người phụ nữ này có ý với Phó Thần, muốn tìm cơ hội ly gián quan hệ giữa cô và hắn, nhưng hình như cô ta không xem tin tức nên không biết tình hình hiện tại lắm nhỉ?
Cô và Phó Thần ly hôn là thật, Phó Thần đang theo đuổi cô cũng là thật, nhưng riêng chuyện cô là bạn gái hắn lại là giả.
Thật thật giả giả khiến Đường Liên Hoa bị choánh váng.
Đường Liên Hoa vốn không ở trong nước nên tin tức đúng là mù tịt, cô ta vốn sống ở nước M và làm việc ở đó, nhân kỳ nghỉ hiếm ho nên về lại thành phố Hoa, mục đích là muốn tìm lại mấy bạn học cũ hồi đại học để hỏi thăm tin tức về Phó Thần, lần cuối cô ta biết thông tin của hắn là hai năm trước, là Lôi Vân thông báo Phó Thần đã kết hôn.
Vì chuyện đó, Đường Liên Hoa suy sụp nhiều tháng liền, người cô ta thầm yêu mến đã có vợ.
Suốt quãng thời gian đi học, ngoài Lôi Vân thì cô ta là người có thể tiếp cận Phó Thần và đủ khả năng đối phó Lôi Vân, tuy nhiên, cô ta chưa bao giờ để lộ trước mặt Phó Thần rằng cô ta là kẻ giả tạo.
Đường Liên Hoa lại quan sát Lâm Ngọc Yên thật kỹ, đây là một cô gái xinh đẹp, mềm mại như nước, có một vài điểm nhìn rất giống cô ta.
Đột nhiên...
Đường Liên Hoa cho rằng Lâm Ngọc Yên là người thay thế cô ta, giống mấy câu chuyện ngôn tình máu chó trên mạng.
"À...!là vậy sao...!cậu chung tình quá nhỉ, khiến mình ngưỡng mộ lắm đó!" Đường Liên Hoa dịu giọng, cô ta vuốt tóc nhìn thẳng Lâm Ngọc Yên tươi cười: "Chào cô, tôi là Đường Liên Hoa, bạn học cũ của Phó Thần."
"Xin chào!"
Lâm Ngọc Yên cũng tươi cười đáp lại.
"Không biết tôi có thể mời hai người sau khi ăn sáng xong thì đến khu cắm trại ngoài kia nói chuyện tán gẫu không? Tôi và nhóm bạn đang cắm trại ở đó.
Dù sao tôi và Phó Thần cũng lâu rồi không gặp, chắc sẽ có nhiều chuyện để nói với nhau."
Ý đồ của Đường Liên Hoa rất rõ ràng, cô ta muốn thị uy với Lâm Ngọc Yên rằng cô ta là người đến trước, quen biết lâu với Phó Thần hơn Lâm Ngọc Yên.
Trong lòng Lâm Ngọc Yên bỗng dưng càng thêm khó chịu!
"Xin lỗi, chúng tôi không rảnh, tôi đã hứa với Yên Yên sẽ đưa cô ấy đi chơi thế giới của hai người, không thể để người thứ ba quấy rối!"
Phó Thần nắm chặt tay của Lâm Ngọc Yên hơn thấp giọng.
Ý tứ của hắn rõ như ban ngày, là Đường Liên Hoa đừng quấy rầy bọn họ.
Môi của Đường Liên Hoa mím lại, thế thân thì có gì hay chứ? Người thật như cô ta đã ở đây rồi, sao Phó Thần còn làm bộ làm tịch làm gì? Chắc chắn là hắn muốn thử thách cô ta đây mà, cô ta sẽ để hắn toại nguyện.
Nghĩ vậy, Đường Liên Hoa thả lỏng tâm trạng, cười đáp: "Vậy thì tôi không làm phiền hai người nữa, bữa khác gặp vậy.
Tôi còn có bạn đang chờ, xin phép đi trước!"
Nói xong, Đường Liên Hoa quay lưng bỏ đi không nuối tiếc, cô ta tưởng Phó Thần sẽ vì hành động này của cô ta hốt hoảng, rồi gọi cô ta quay lại, cô ta cố ý đi thật chậm, nhưng cô ta sắp quay về bàn của mình vẫn không hề nghe Phó Thần lên tiếng.
Đường Liên Hoa bất giác quay đầu nhìn lại, Phó Thần đang ân cần chăm sóc cho Lâm Ngọc Yên, lúc món tráng miệng cuối cùng được mang lên, là một đĩa trái cây, Đường Liên Hoa thấy rất rõ Phó Thần đút cho Lâm Ngọc Yên ăn miếng táo.
Đường Liên Hoa nhìn cảnh này giận đến run người.
Ở bên kia, sau khi ăn xong miếng táo, Lâm Ngọc Yên dùng khăn giấy lau miệng, nghiêm túc nhìn Phó Thần lạnh nhạt: "Diễn xong rồi?"
"Cái gì mà diễn xong rồi?"
"Vừa rồi anh cố ý diễn cho người kia xem phải không?"
"Em cảm thấy tôi đang diễn với em à?"
"Còn không phải sao? Rõ ràng cô ta đến thị uy với tôi, Phó Thần rốt cuộc bên cạnh anh có bao nhiêu người phụ nữ vậy? Đừng có hết lần này đến lần khác mang tôi ra làm lá chắn được không? Chúng ta không có quan hệ gì cả!"
Lâm Ngọc Yên cực kỳ tức giận.
Nếu như mấy lần trước đối mặt với Lôi Vân và Trương Thể Loan không có cảm giác gì, thì lần này cô lại rối rắm khi nhìn thấy Đường Liên Hoa nói chuyện thân thiết với Phó Thần, mặc dù chỉ ở mức bạn bè cũ gặp lại nhưng cô không hề thích như vậy.
Nhất là cô ta cứ nhìn cô khiêu khích.
"Ai nói chúng ta không có quan hệ? Chằng phải tôi đang theo đuổi em sao? Yên Yên, chắc là không phải em đang giận vì Đường Liên Hoa xuất hiện đâu nhỉ?"
Phó Thần tươi cười dò hỏi.
"Cô ta thì liên quan gì đến tôi? Tại sao tôi phải giận chứ?"
"Vậy em đang cáu kỉnh chuyện gì? Tôi nhớ là tôi không hề chọc giận em mà? "Tôi...!tôi không có!" Lâm Ngọc Yên cố gắng giữ bình tĩnh, đứng lên: "Ăn xong rồi phải không? Vậy tôi đi đây, ở đây không khí ngột ngạt khó chịu quá!"
Nói xong, Lâm Ngọc Yên không chờ Phó Thần trả lời liền đi ra khỏi nhà hàng, cô muốn được hít thở bầu không khí trong lành bên ngoài, chắc chắn như vậy sẽ khiến tâm trạng của cô tốt hơn.
Ở bên trong, Phó Thần bật cười với hành động trẻ con của Lâm Ngọc Yên, xem ra trong lòng cô đã bắt đầu có chỗ cho hắn rồi..