Sau Khi Ly Hôn Cùng Ông Xã Tàn Bạo


18 năm trôi qua nhanh như một cơn gió, Triệu Cửu Uyên của chúng ta ngày nào đã trở thành một nữ tổng tài đầy năng lực
Sau khi tốt nghiệp đại học với ngành quản trị kinh doanh, Triệu Cửu Uyên nhanh chóng vào Triệu thị phụ giúp cho ba mình
- Tiểu Triệu tổng, bản kế hoạch của cô cần đây ạ
Cửu Uyên lạnh lùng nâng mí mắt nhìn người nhân viên đứng trước mặt sau đó nhận lấy tệp hồ sơ trên tay anh ra :" Được rồi, cậu ra ngoài trước đi"
- Vâng
Cậu ta vừa đi ra lại có một người khác đến gõ cửa.

Triệu Cửu Uyên nhăn mày nhưng cuối cùng cũng đồng ý để người đó vào :" Vào đi"
Người bước vào là Triệu Minh người này là em trai họ của cô, con trai của Triệu Dương Chí.

Cô ngước nhìn đứa em ăn chơi phác tán của mình mà không quên ném một ánh mắt sắc bén
- Đến đây làm gì?
Triệu Minh nhìn thấy người chị gái nhìn mình như vậy liền bĩu môi :" Chị, em đến đây phải có chuyện sao? Em không thể đến chơi với chị sao?"
- Chị xin mày đấy nhóc con, bớt gieo phiền phức cho chị là may rồi.

Nếu không có chuyện gì thì về đi, chị đây còn bận lắm.

Còn cưng mà có lòng thì nên xử lý hộ chị đống tài liệu này
Cửu Uyên thở dài nhìn anh ta, cô chỉ lớn hơn anh ta 5 tuổi thôi.


Nhưng lúc cô vừa tốt nghiệp cấp 3 đã phụ được ba và chú không ít việc nhỏ trong công ty.

Còn trông anh ta bây giờ đã 18 tuổi rồi vậy mà còn rất ham chơi chẳng muốn quan tâm sự nghiệp gì cả
- Được rồi được rồi, chị đừng như ba mẹ em nữa ở nhà em đã nghe hai người bọn họ hùa nhau dạy bảo em rồi
Cửu Uyên lười biến hai tay chống cằm nhìn anh, ý muốn anh nói tiếp
- Em đến nói cho chị một tin vui.

Anh Thẩm Hạo về rồi
Thẩm Hạo về rồi? Tuy trong lòng cô thật sự rất bất ngờ nhưng trên mặt vẫn lạnh lùng không có biểu hiện ra biểu cảm nào
Triệu Minh thấy cô như vậy liền nhíu mày :" Chị không vui sao? Chẳng phải hai người..."
- Được rồi.

Đến lúc em nên vào công ty làm việc rồi đó
Tự nhiên Cửu Uyên trầm giọng lên tiếng khiến cho anh lạnh dọc sống lưng.

Triệu Minh không sợ cha không sợ mẹ lại sợ người chị gái này, nghe cô nói như vậy liền gật đầu đồng ý
- Em biết rồi, ngày mai em vào làm là được chứ gì.

Nhưng mà chị không sao chứ

- Không sao, em về được rồi
Triệu Cửu Uyên phất tay muốn tiễn anh đi
Sau khi Triệu Minh rời đi không lâu, điện thoại của cô trên bàn bỗng dưng đổ chuông.

Triệu Cửu Uyên đang nghiêm túc làm việc tiện tay nhấc máy mà không thèm nhìn tên người gọi đến
- Alo? Cửu Uyên nghe
Bên đầu dây bên kia phát ra một âm thanh vô cùng trầm ấm của một người đàn ông :" là anh"
- Hả?
Cửu Uyên chợt giật mình, giọng nói này thật quen thuộc.

Cô chợt nhìn lên tên người gọi đến liền nhếch môi cười tự giễu bản thân mình
- Em không nhận ra anh sao?
Người bên kia chính là Thẩm Hạo cũng chính là vị hôn phu của cô
- À, có chuyện gì sao?
- Anh về rồi
Ánh mắt của Cửu Uyên thoáng lóe lên một tia sáng, sau đó cô tiếp tục dùng giọng điệu lạnh lùng nói với anh :" Ừ, em vừa nghe Triệu Minh nói"
- Cửu Uyên
Thẩm Hạo gọi tên cô, anh muốn nói gì đó nhưng mấp máy một lúc rồi lại không nói ra
Triệu Cửu Uyên nhìn chằm chằm vào điện thoại :" Ừ ?"
- Không phải là anh không muốn nói cho em biết
- Ừ
- Anh muốn làm cho em bất ngờ nhưng không ngờ em lại biết rồi
- Ừ, nếu không có việc gì nữa thì em cúp máy nhé?
Ánh mắt của Cửu Uyên có chút gì đó thắm buồn, cô cũng muốn nói gì với anh nhưng cuối cùng cũng không mở miệng
Nghe cô muốn cúp máy, Thẩm Hạo vội vàng lên tiếng:" Cửu Uyên"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận