“Anh Dương, đã xong rồi?”
Dương Hạo đang muốn đi tắm rửa thay quần áo, Triệu Doanh Doanh bỗng nhiên cản đường hắn.
“Ừm.
” Dương Hạo gật đầu.
“Anh Dương, chuyện tối hôm qua thật là ngại, cá nhân tôi tương đối mâu thuẫn với việc gia đình ép cười, cho nên chỉ có thể làm bộ.
”
“Lát nữa anh có rảnh không, tôi mời anh ăn cơm.
”
Triệu Doanh Doanh đầu tiên là chân thành xin lỗi, tiếp đó lại chủ động mời khách để xin lỗi.
“Không có chuyện gì, tôi cũng không tiện từ chối vì dì Trương quá nhiệt tình.
”
“Ăn cơm thì để lần sau đi, tôi có hẹn rồi.
”
Dương Hạo uyển chuyển từ chối, thứ nhất, chuyện tối qua hắn cũng không coi ra gì, thứ hai, hắn hoàn toàn không có hứng thú với Triệu Doanh Doanh.
Từ cuộc trò chuyện tối ngày hôm qua, cô gái này rất có thể là một Lý Mạn Thù khác.
Hắn không muốn nhảy từ hố lửa này sang hố lửa khác!
“Vậy được rồi, có thời gian lại hẹn.
”
Triệu Doanh Doanh vẫn cười tươi như cũ, nhưng trong lòng rất thất vọng, dưới cái nhìn của nàng, thì đối phương không chấp nhận lời xin lỗi của mình, câu nói ‘để lần sau’ này, đơn giản chỉ là khách sáo mà thôi.
Mạnh Ngọc Ngọc nhìn thấy tất cả thì lại nhếch miệng cười, nàng cũng biết Triệu Doanh Doanh, biết đối phương là bạn thân của Tôn Tâm Di, là cùng một loại người nên nàng tự nhiên nhìn ra ý đồ của Triệu Doanh Doanh.
Nhưng hiển nhiên là anh Dương không thích kiểu này.
Nhưng Triệu Doanh Doanh xuất hiện lại cho Mạnh Ngọc Ngọc một lời nhắc nhở, tình hình bây giờ là sói nhiều thịt ít, mấy con yêu tinh đã để mắt tới Đường Tăng Dương Hạo này rồi, dưới tình huống này thì nàng không thể áp dụng những thủ đoạn để đối phó những người đàn ông khác được, nhất định phải chủ động xuất kích, hơn nữa còn phải dùng tuyệt chiêu.
Tầng 1.
Tôn Tâm Di cầm hộp cơm giữ nhiệt và đưa cho Dương Hạo: “Anh Dương, ngày mai anh mang hộp cơm đến là được.
”
“Ừm, cảm ơn.
”
Dương Hạo nói tiếng cảm ơn, lúc này Vương Tuyết Như cũng đi xuống, hôm nay nàng ăn mặc khá nhẹ nhàng, phía trên là áo khoác lông dê, phía dưới là quần jean bó sát và bốt da cao, máu tóc hơi ngắn màu nâu làm người ta có loại cảm giác dịu dàng đoan trang.
“Dương đại ca, chúng ta đi thôi!”
Vương Tuyết Như nói một câu, tiếp đó vô thức quét mắt qua Tôn Tâm Di, Triệu Doanh Doanh và Vu Lệ Lệ, Chu Linh ở sau quầy lễ tân.
Khi nàng đi ra khỏi thang máy, đã cảm giác được ánh mắt của mấy cô gái này mang theo chút địch ý, hoặc là nói là quan sát kỹ càng.
Nhưng nàng là khách quen của nơi này, trước kia chưa từng gặp loại tình huống này.
Nói cách khác, vấn đề xuất hiện trên người Dương Hạo.
Chẳng lẽ mấy cô gái này đều có hảo cảm với đại ca shipper này?
Điều này không khỏi quá bất hợp lý rồi!
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, đã bị Vương Tuyết Như phủ nhận.
Rời khỏi phòng tập, Vương Tuyết Như móc chìa khóa ra và ấn một cái, một chiếc BYD đèn cá heo chợt lóe lên.
Bây giờ xe điện phổ cập ngày càng cao, dòng xe nhỏ như cá heo này rất thường thấy trên thành phố, dùng để thay đi bộ là cực tốt, tất nhiên điều kiện tiên quyết là trong nhà phải có trụ sạc.
Chiếc xe này của Vương Tuyết Như là BYD Dolphin 420KM, bình thường đưa đón con, mua đồ ăn thì quá đủ.
“Dương đại ca, lên xe thôi.
Lát nữa tôi sẽ đưa anh về.
”
Vương Tuyết Như mở cửa ra hiệu Dương Hạo lên xe, dưới cái nhìn của nàng, đại ca shipper này chắc là đi xe điện tới, mà đi nhà nàng tự nhiên không cần dùng phương tiện giao thông khác.
“Ừm, được.
”
Dương Hạo cũng khá quen với tiểu khu quốc tế Giả Nhật, bãi đỗ xe ngoài cổng tiểu khu rất chật chội, mình lái xe qua thì khả năng cao là không có chỗ đậu, còn không bằng ngồi xe của Vương Tuyết Như.
Dương Hạo mở cửa ngồi vào ghế phụ, đối với một người cao 1m82, nặng 94.
5kg như hắn mà nói, không gian bên trong xe không ổn cho lắm, hắn phải chỉnh lại ghế mới dễ chịu hơn một chút.
Vương Tuyết Như thành thạo khởi động xe, lái ra khỏi bãi đỗ xe phòng tập.
Khoảng 15 phút sau, chiếc xe đã lái vào tầng hầm quốc tế Giả Nhật.
Tiếp đó Dương Hạo đi theo Vương Tuyết Như lên lầu.
“Dương đại ca, làm phiền anh.
”
Lần này, Vương Tuyết Như vừa vào đã đưa cho Dương Hạo một chai nước suối.
“Để tôi xem vấn đề nằm ở chỗ nào.
”
Dương Hạo quen việc dễ làm đi vào phòng bếp, dù sao cũng là lần thứ hai đến đây.
Mở ra kiểm tra một lát, không có vấn đề gì.
“Tuyết Như, vẫn có khói dầu à?”
Dương Hạo quay ra cửa phòng bếp hỏi, kết quả lại không có bất kỳ câu trả lời nào.
Lúc hắn nghi hoặc Vương Tuyết Như đi đâu rồi, thì nàng bỗng nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Tuy nhiên, Dương Hạo lại trực tiếp choáng váng!
Bởi vì Vương Tuyết Như đã thay quần áo, chỉ thấy lúc này nàng mặc một chiếc váy ngắn đến mông màu trắng sữa, chiếc váy này có chất liệu như lông dê, mặc mùa này thì không hài hòa lắm, nhưng vấn đề này chiếc váy này rất gợi cảm, nơi ngực lại được chạm rỗng, một mảnh trắng như tuyết lọt vào mắt, làm cho người ta mơ màng không ngừng.
“Tuyết Như, đây là?”
Bầu không khí này rõ ràng là không thích hợp, Dương Hạo cố gắng bình tình hỏi một câu.
Vương Tuyết Như lại là mặt mày đỏ ửng, nàng nhẹ nhàng vẩy vẩy tóc rối sau đầu, nũng nịu nói: “Dương đại ca, anh không muốn báo thù sao?”