Trans: Meo + Beta: MiaThư Lan thay một bộ váy màu xanh nhạt đi xuống lầu, Thư Dung ngồi trên sô pha gác chân lên bàn trà, trước mặt có hoa quả và đồ uống, giống như cô ta là bà chủ của ngôi nhà này.
Sau khi cô kết hôn, Thư Dung thường xuyên đến chơi với cô, tuy rằng quan hệ của cô và Lệ Bắc Đình không được hòa thuận, nhưng những người giúp việc trong nhà đều tôn trọng cô.
Bây giờ nghĩ lại, sợ là Lệ Bắc Đình đã ở sau lưng cô nhắc nhở bọn họ suy cho cùng những người này đều nhận lương từ Lệ Bắc Đình.
Thư Lan rất thân thiết với Thư Dung, người giúp việc trong nhà đối với Thu Dung cũng rất tôn trọng, lúc đầu Thư Dung có vài phần câu nệ, hiện giờ xem ra là vô cùng thoải mái, tự tại.
Thư Lan để tay lên ngực suy nghĩ, cô đối với người chị họ này thực sự rất tốt, bởi vì cô là con một, trong nhà không có bạn chơi cùng.
Từ nhỏ cô đã cùng với Thư Dung chơi đùa, về sau lớn lên có cái gì tốt đều nghĩ đến Thư Dung, mua được đồ gì tốt cũng đều chuẩn bị cho Thư Dung một phần.
Điều kiện gia đình cô tốt hơn Thư Dung, bố cô có một công ty trang sức, gia đình Thư Dung cũng sống khá giả dưới ánh hào quang của bố cô nhưng kém xa so với sự xa hoa của Thư Lan.
Cứ nghĩ đều là người một nhà, có tiền cùng nhau hưởng thụ.
Nhưng cô không ngờ rằng thứ mà Thư Dung muốn không chỉ là tiền của cô, mà còn là tài sản của cha cô, và thậm chí là cả Lệ Bắc Đình.
Thư Lan cúi đầu đi xuống lầu, kiềm chế sự hận thù trong đôi mắt.
“Cuối cùng em cũng xuống rồi.” Khi Thư Dung nhìn thấy Thư Lan, cô nhanh chóng đặt chân xuống, kéo Thư Lan vào ngồi cùng.
“Ừ, có chuyện gì sao?” Thư Lan ngồi xuống, tầm mắt liếc qua góc bàn trà, có chút chán ghét.
“Không có gì to tát, chị chỉ lo lắng cho em, đêm qua em uống nhiều, nghe nói em cùng em rể cãi nhau? Thật xin lỗi, sớm biết như thế chị sẽ không dẫn em đi uống rượu.
Đều tại chị thấy em tâm trạng không tốt, cho nên muốn mang em đi thư giãn một chút, không nghĩ tới sẽ gây ra hiểu lầm như vậy, nếu không thì chị đi giải thích giúp em.”
Thư Lan nhìn Thư Dung, trong mắt Thư Dung tràn đầy lo lắng, giống như thực sự quan tâm đến cô.
Trước kia Thư Lan nhất định sẽ rất cảm động, chỉ là hiện giờ Thư Lan lại cảm thấy sợ hãi, Thư Dung cũng thật là biết diễn, rõ ràng rất chán ghét cô, lại còn giả bộ quan tâm đến cô.
“Chị đừng nghe người khác nói lung tung, em cùng Lệ Bắc Đình cãi nhau khi nào.” Thư Lan mỉm cười, cô và Lệ Bắc Đình cãi nhau ở nhà mình, ai lại vô duyên vô cớ đem chuyện bọn họ cãi nhau nói ra bên ngoài, xem ra ở trong trang viên có người của Thư Dung.
“Hả, chị nghe nói em cãi nhau đòi ly hôn với Lệ Bắc Đình, làm chị lo lắng vô cùng, hóa ra là không phải vậy, thế là tốt rồi, tốt rồi, nhưng mà Lệ Bắc Đình cũng thật là không phải chỉ là uống rượu thôi sao.
Em cũng là người lớn, lại càng không phải là trẻ con, uống chút rượu thì có làm sao đâu, tính tình anh ta cũng quá lớn đi, không có khi dễ em chứ?”
Thư Dung mỗi một câu đều vì Thư Lan mà suy nghĩ, nhưng câu nào câu nấy đều dẫm lên chân Lệ Bắc Đình, Thư Lan của trước kia chắc chắn sẽ không thích Lệ Bắc Đình, Thư Dung nói càng nhiều, sẽ chỉ làm Thư Lan càng thêm chán ghét anh, mâu thuẫn giữa hai người cũng càng ngày càng nhiều, thẳng cho đến khi không có cách nào hòa giải.
Cô trước kia tại sao lại không phát hiện ra? Còn cảm thấy Thư Dung thật sự đối tốt với mình, chỉ có Thư Dung quan tâm và hiểu được nỗi đau trong lòng cô.
Bây giờ nghĩ lại, khi đó cô thật sự rất ngốc.
“Lệ Bắc Đình nói rất đúng, em thực sự không nên đi ra ngoài uống rượu muộn như vậy, những người thật sự quan tâm em, chắc chắn lo lắng em muộn như thế mà còn chưa về nhà, nếu ba em biết, khẳng định cũng sẽ nói em, chị cảm thấy sao?”
“Ách, chuyện này là chị không có suy xét rõ ràng, hai người không cãi nhau thì tốt.” Thư Dung cười ngượng, luôn cảm thấy Thư Lan của ngày hôm nay với Thư Lan của trước kia không giống nhau, lại không thể nói tới điểm nào không giống, đối với mình vẫn là vẻ mặt tươi cười, không có gì không thích hợp.
Nhưng là hôm nay, Thư Lan giống như là đang nói thay cho Lệ Bắc Đình.
“Ừ.” Thư Lan không mặn không nhạt đáp một câu, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, đó là loại trà hoa nhài yêu thích của cô với hương thơm tinh tế và hương vị tao nhã.
Thư Dung nhìn cô như vậy, nhất thời không còn gì để nói, đành phải cúi đầu ăn hoa quả.
Những quả dâu tây được rửa sạch và lấy ra khỏi đĩa, quả tươi mới và mọng nước, Thư Dung ăn một quả liền mê mẩn, ngọt hơn cả những loại quả cô ta đã từng ăn, có chút chua vừa phải.
“Quả dâu tây này thật ngon, em mua ở đâu thế, chị cũng muốn mua.” Thư Dung mắt sáng rực lên, tuy rằng dựa vào ánh hào quang của ba Thư Lan – Thư Chí Minh, Thư gia cũng coi như là giàu có, nhưng so với danh gia vọng tộc như Lệ gia ở Vân Thành thì kém xa, cô ta trước đây chưa từng được hưởng qua sự xa xỉ như Thư Lan.
“Ah, cái này là vận chuyển bằng đường hàng không từ nước ngoài về, nếu chị thích, em có thể hỏi chị Lâm cho chị cách liên hệ, nhưng dâu tây này đều phải đặt trước, hiện tại mua không được, chị có thể đặt trước cho năm sau.”
Thư Lan rất thích ăn trái cây, nhưng phải là trái cây theo mùa, mùa đông ăn quýt, mùa xuân ăn dâu tây, mùa hè ăn dưa hấu, mùa thu ăn anh đào, hoa quả trái mùa ít, có thể được ăn hoa quả của Lệ gia, tức nhiên là ngon nhất.
“Như thế à, vậy bỏ đi.” Thư Dung có chút mất mát, hôm nay Thư Lan hoàn toàn không đi theo hướng mà cô ta muốn, những thứ đặt hàng trước rất đắt cô ta không có khả năng chi trả, cũng không phải là mua không nổi, chỉ là ba mẹ lại mắng cô ta tiêu tiền bậy bạ.
Thư Lan nhìn thấy sự thất vọng trong mắt của Thư Dung, cúi đầu cũng ăn một quả, sợi tóc rũ xuống che đậy khóe miệng hơi cong lên của mình.
Cô biết Thư Dung có ý gì, như thường lệ Thư Dung đã nói như vậy, chắc chắn cô sẽ nhờ chị Lâm gói một phần cho Thư Dung mang đi, nhưng hôm nay cô không ra bài theo lẽ thường.
Trước kia cô đã làm quá nhiều chuyện ngu xuẩn như vậy, luôn lấy đồ của Lệ Bắc Đình mang đi cho Thư gia, lại còn không phải đưa cho Thư Chí Minh, mà là đưa cho gia đình hút máu của bác cả Thư Chí Khang.
Ba luôn sợ cô sống không tốt, thường xuyên cho tiền tiêu vặt, tiền trong thẻ ngân hàng tiêu không hết,Thư Dung mỗi lần đến đều tay không mà tới, trên tay đầy ắp trở về, mỗi lần Thư Dung khen túi của cô đẹp, cô liền tặng cho, khen quần áo đẹp, cô cũng tặng, nói một câu thời tiết khô ráo, muốn mua mỹ phẩm dưỡng da, lại bảo Thư Dung tùy ý mà chọn đồ của mình…
Trước kia cũng không nghĩ nhiều như vậy, hiện tại ngẫm lại, nếu cô là Thư Dung, cô cũng sẽ thường xuyên tới Lệ gia, đi một chuyến là có thể lấy được nhiều đồ tốt như vậy, cớ sao không làm?
Thư Lan nở một nụ cười chua chát, càng nghĩ càng cảm thấy Lệ Bắc Đình đối với mình thật tốt, nếu đổi thành một người khác thì cô luôn lấy tiền của anh đi giúp đỡ gia đình cô, sợ là đã sớm tức giận.
“Bộ váy hôm nay em mặc rất đẹp.
Hiện tại màu xanh nhạt rất được ưa chuộng.
Chị cũng muốn mua một chiếc, muốn cùng em mặc đồ đôi, có được không?”
Thư Dung điều chỉnh cảm xúc, vô cùng cao hứng kéo tay Thư Lan.
“Em cũng cảm thấy rất đẹp, Lệ Bắc Đình là đặt làm riêng cho em, nếu mà chị muốn, em sẽ đưa danh thiếp của nhà thiết kế cho chị, bất quá giống nhau như đúc thì không được, bản quyền của chiếc váy này đã được Lệ Bắc Đình mua mất rồi.” Thư Lan mi mắt cong cong, nhìn như là đang cười nhưng trong mắt lại có chút lạnh lẽo.
Trước khi kết hôn, hầu hết quần áo của cô đều là hàng xa xỉ, ba cô sẵn sàng chi tiền cho cô, sau khi kết hôn, quần áo hay trang sức đều là hàng độc quyền, mời người có chuyên môn về thiết kế và chế tạo, tuyệt đối sẽ không gặp qua chuyện đụng hàng với người khác.
Trước kia cảm thấy đây là đương nhiên, hiện tại nhìn xem, cô mỗi ngày lạnh mặt đối với Lệ Bắc Đình, mà Lệ Bắc Đình đối với cô lại không oán không hối hận, cứ yêu chiều như vậy, so với ba cô còn mạnh mẽ hơn.
Ba và cô, còn có quan hệ huyết thống, nhưng cô cùng với Lệ Bắc Đình, chỉ là quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa.
“Như vậy, xem ra Lệ Bắc Đình đối với em rất tốt.” Nụ cười của Thư Dung đầy vẻ miễn cưỡng.
“Đúng vậy, anh ấy thực sự rất tốt.” Đối với cô đặc biệt tốt.
“Thư Lan, em hôm nay làm sao vậy, em trước kia không phải là không thích Lệ Bắc Đình sao?” Ánh mắt Thư Dung lóe lên.
“Chính là ba bảo em cùng với Lệ Bắc Đình phải sống thật tốt, chị, chị cảm thấy em và Lệ Bắc Đình cùng nhau sống thật tốt, có được không?” Thư Lan lại lần nữa gọi cô ta, cũng là hy vọng cô ta có thể hiểu rõ, hai người là chị em.
Cô trọng sinh, ông trời cho cô một cơ hội mới, nếu Thư Dung có thể dừng lại ở đây, cô sẵn sàng cho Thư Dung một cơ hội.
“Nhưng em không phải là chán ghét liên hôn thương mại sao, em không muốn theo đuổi hạnh phúc của mình sao? Chị là chị gái của em, tất nhiên là muốn tốt cho em, chị hy vọng em luôn hạnh phúc, chú cũng vì muốn tốt cho em, nhưng rốt cuộc trưởng bối và chúng ta có những suy nghĩ khác nhau, bọn họ cảm thấy tốt, đối với chúng ta chưa chắc đã tốt, nếu em vui vẻ sống cùng Lệ Bắc Đình, chị hy vọng hai người cùng nhau sống thật tốt, nhưng chị lại cảm thấy không nên nhường nhịn như vậy.”
Lời nói của Thư Dung rất hoàn hảo, mỗi câu đều vì lấy tư cách muốn tốt cho cô, nhưng hàm ý muốn nhắc nhở Thư Lan, không nên sống cùng với Lệ Bắc Đình.
Nếu như sau này Thư Dung không làm những chuyện như vậy, chuyện này nói ra cũng không sao, nhưng cuối cùng, chứng tỏ Thư Dung vẫn luôn kích bác ly gián, khiến cô càng ngày càng xa Lệ Bắc Đình, và gây ra cho cô một bi kịch không thể cứu vãn.
“Em thấy rất tốt mà, Lệ Bắc Đình đối tốt với em, em cũng muốn nghe lời ba, cùng Lệ Bắc Đình chung sống thật vui vẻ.” Cuộc sống như vậy không tốt? Chỉ sợ là thần tiên cũng muốn có cuộc sống như thế.
“Nếu đã như vậy thì chị ủng hộ em.” Nụ cười của Thư Dung biến mất, Thư Lan của hôm nay, thật không giống trước kia.
Thư Lan như vậy khiến cho cô ta cảm thấy sợ hãi, trong lòng nảy sinh cảm giác mơ hồ bất an.
“Cảm ơn.”
Những gì Thư Dung sau đó, Thư Lan đều không mặn không nhạt trả lời, cuối cùng Thư Dung còn không ở lại ăn trưa, tay không rời đi với vẻ mặt khó coi.
Ngay sau khi Thư Dung rời đi, Thư Lan đã nhờ chị Lâm tìm người thay bàn trà, trong nhà người khác mà cô ta dùng chân gác lên bàn, thật là bẩn.
“Chị Lâm, chị kiểm tra nhà của chúng ta xem ai có quan hệ với Thư Dung, tại sao cô ta lại biết tôi cãi nhau đòi ly hôn với Lệ Bắc Đình, người như vậy đừng giữ lại trong nhà.”
“Vâng, vậy tôi đi kiểm tra.” Chị Lâm hiện tại mới cảm thấy chân thật, phu nhân thật sự rất khác biệt, trước kia cô và Thư Dung có quan hệ tốt như vậy, hôm nay nhìn thấy Thư Dung, vậy mà hai người ở chung lại không hòa hợp như trước kia.
Thật tốt, tiên sinh cuối cùng cũng được ăn trái ngọt.
Lệ Bắc Đình kết thúc hội nghị, Kỷ Niên đi phía sau anh tiến vào.
“Lệ tổng, chuyện anh yêu cầu tôi điều tra đã có kết quả, công ty của Thư gia gần đây quả nhiên gặp phải một số vấn đề, việc xoay vòng vốn cũng có chút khó khăn.
Hiện tại, vấn đề cũng không lớn, nhưng nếu không giải quyết sớm, sợ là sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Lệ Bắc Đình giơ tay nới lỏng cà vạt, ngồi xuống, híp đôi mắt dài lại, “Cần bao nhiêu?”
“Theo tôi được biết, khoảng ba trăm triệu.”
Sắc mặt của người đàn ông lạnh lẽo, nguyên nhân hôm nay Thư Lan khác thường, thật ra là bởi vì muốn anh giúp đỡ..