Nhóm dịch: Thất Liên HoaVề phần Nhậm Khinh Khinh ban đầu rất tự phụ, sau khi nghe thấy âm thanh điện tử thông báo nhiệm vụ lần thứ ba thất bại, mắt cô ta lập tức đỏ hoe, hai bàn tay túm chặt mép bàn, lòng ngập tràn nỗi ấm ức và căm tức muốn đánh nhau mà không tìm được ai để đánh.Một đứa dốt đặc chỉ được một điểm văn mà lại ngáng đường mình hết lần này đến lần khác.“Hệ thống, bạn Nguyễn Trà có hệ thống học sinh giỏi không? Hệ thống học sinh giỏi có thể nâng cao trí thông minh ấy?”[Qua kiểm tra, ký chủ được liên kết Nguyễn Trà chưa kết nối với hệ thống học sinh giỏi.
Mục tiêu được liên kết hoàn thành nhiệm vụ dựa vào chính trí thông minh sẵn có của mình không có gì là lạ.][Ký chủ thật sự không cân nhắc việc khấu trừ 10 điểm tích lũy để biến nhiệm vụ B thành nhiệm vụ A sao?]“Việc gì tôi phải mất toi mười điểm tích lũy vì Nguyễn Trà?” Nhậm Khinh Khinh bỗng chốc mất kiểm soát, ném phăng quyển sách Ngữ văn trong tay cùng cơn giận không thể kìm nén đi.Chỉ nghe thấy một tiếng “độp”, cuốn Ngữ văn được đóng bọc bìa sách đập ngay cửa phòng học lớp A2, rơi trúng phải mũi giày giáo viên Ngữ văn vừa bước vào lớp.Giáo viên Ngữ văn được mệnh danh là Thần Chết Mặt Trắng nhìn chằm chằm Nhậm Khinh Khinh đang chột dạ, sắc mặt u ám, giọng nói lộ rõ vẻ khó chịu: “Nhậm Khinh Khinh, cầm quyển sách giáo khoa của em, ra ngoài phòng học đến hết giờ văn.”Bỗng chốc, các bạn học khác đổ đồn sự chú ý vào Nhậm Khinh Khinh.
Suy cho cùng thì có bất mãn với giáo viên đến mấy, họ cũng không dám ném sách giáo khoa ngay trước mặt giáo viên.Đúng là người bị sét đánh có khác.Dấu răng nhàn nhạt lưu lại trên môi Nhậm Khinh Khinh, sắc mặt cô ta vừa đỏ bừng vừa trắng bệch, thi thoảng lại nghe thấy tiếng cười cợt lí nhí của các bạn cùng lớp bên dưới.
Cô ta như thể bị lột sạch quần áo, đứng giữa chốn công cộng, xấu hổ cùng cực.Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước, giữ vững điểm giá trị thông minh của bản thân, từ niềm hân hoan dễ dàng nhận ra lúc trước Nguyễn Trà đã trở nên ôn hòa hơn.Thậm chí, sau khi học thuộc lòng, cô có thể lập tức tịnh tâm lại tiếp tục giở sách xem, thầm ngẫm nghĩ, phải hiểu được ý nghĩa của hai bài thơ cổ này trước khi hết giờ, nếu không thì phí công học thuộc.Nhưng tâm trạng vui vẻ của Nguyễn Trà không kéo dài được bao lâu.
Vừa vào lớp, giáo viên chủ nhiệm đã thông báo thời gian kiểm tra tháng.
Còn hai tuần nữa, 23 lớp của khối 11 sẽ có một bài kiểm tra tháng, phạm vi của học sinh ban tự nhiên có toán, văn, ngoại ngữ và vật lý tổng hợp.Học sinh lớp A10 đều chẳng mấy bận tâm, chỉ có Nguyễn Trà là vừa mới lấy được bình tĩnh đã lại trở nên nặng trĩu.
Tuy Nhậm Khinh Khinh vào được lớp A2 nhờ quan hệ, nhưng cô ta không dốt, điểm các môn còn khá đều.
Liệu cô có thể nắm chắc kiến thức ngữ văn, vật lý tổng hợp đã mất gốc chỉ trong hai tuần thật không?Dựa vào kinh nghiệm đối phó với hệ thống của Nguyễn Trà, khả năng có nhiệm vụ với bài kiểm tra tháng là: 99.999%。Buổi trưa tan học, Nguyễn Trà từ chối khéo lời mời tụ tập ăn trưa của Hoàng Giai Giai.
Cô cầm chìa khóa phòng phát thanh, khẽ bặm môi đi vào trong phòng.Phòng phát thanh của trường Trung học số hai.
Mỗi lớp thay phiên nhau trực một tuần và tuần này đến lượt lớp A10.
Lâm Lăng phụ trách lên lịch trực phòng phát thanh tạm thời chèn Nguyễn Trà vào danh sách..