Bạch Như Ý cười lạnh: "Cáo trạng thì được gì? Bây giờ Liễu Y Y là người được phủ Vĩnh Định Hầu và lão phu nhân che chở.
Cho dù nói với Thẩm Dục, có lẽ cuối cùng vẫn là nha hoàn gánh tội, phí công hại tính mệnh của một nha hoàn mà thôi."
Nói không chừng còn bị Liễu Y Y trả đũa, nói rằng mình cố ý hãm hại mụ ta.
Đến lúc đó càng phiền phức hơn.
[Mẫu thân nói lời này không sai.]
[Trong gia đình quyền quý, cho dù chủ tử phạm lỗi sai gì, chỉ cần không có chứng cứ xác thật thì cuối cùng vẫn là nha hoàn gánh tội.]
[Cho dù Liễu Y Y tặng bánh ngọt khiến cho mẫu thân sinh non, nhưng Liễu Y Y cũng có thể nói là nha hoàn chuẩn bị.]
[Chỉ dựa vào hộp bánh ngọt vốn không thể nào định tội cho Liễu Y Y được.]
[Hơn nữa, Liễu Y Y lại được nhiều người che chở như vậy.]
[Mẫu thân vốn không có phần thắng.]
Mặc dù Hạ Thiền hiểu hết những lời Bạch Như Ý nói nhưng nàng vẫn rất tức giận.
"Trước đó, lão phu nhân không xem trọng Liễu di nương như thế.
Nhưng từ khi Liễu di nương trở thành con gái nuôi của Vĩnh Định Hầu thì lão phu nhân lại thay đổi thái độ.
Không chỉ đối xử rất tốt với Liễu di nương mà còn ép phu nhân đồng ý để Liễu di nương làm bình thê."
Hạ Thiền nói đến đây càng tức giận hơn.
"Vậy Liễu di nương kia cũng may mắn quá.
Mụ ta chỉ đi ra ngoài thắp hương lại gặp được Vĩnh Định Hầu phu nhân đi lạc bị thương, bỗng nhiên trở thành ân nhân cứu mạng của Vĩnh Định Hầu phu nhân.
Mà Vĩnh Định Hầu cũng mạnh tay thật, vì muốn báo đáp Liễu di nương đã giúp đỡ phu nhân của mình mà nhận Liễu di nương làm con gái nuôi, còn làm tiệc nhận thân hoành tráng.
Nếu lần này làm ầm ĩ thì Liễu di nương càng được xem trọng trong phủ.
Nếu mụ ta còn lên làm bình thê của lão gia thì không biết ngày sau sẽ đắc ý thế nào đâu."
Đông Tuyết thấy sắc mặt của Bạch Như Ý không tốt, nghĩ rằng bà khó chịu trong lòng, vội trừng mắt với Hạ Thiền.
"Được rồi Hạ Thiền, đừng nói nữa, để phu nhân nghỉ ngơi một hồi đi."
Thật ra không phải Bạch Như Ý đau lòng vì chuyện Liễu Y Y muốn làm bình thê.
Dù sao bây giờ bà không cần Thẩm Dục, sao lại quan tâm thê tử của Thẩm Dục là ai chứ?
Bà chỉ lo cho ba đứa con trai trong phủ, không biết bây giờ ba đứa con sao rồi.
Vào lúc bà đang thở dài, tiếng lòng của Đường Đường lại vang lên.
[Gì mà con gái nuôi của Vĩnh Định Hầu?]
[Rõ ràng là con gái ruột mà!]
[Liễu Y Y kia vốn là con gái riêng của Vĩnh Định Hầu.]
[Là khi Vĩnh Định Hầu say rượu ngủ với một tỳ nữ sinh ra.]
[Vì không muốn để cho Vĩnh Định Hầu phu nhân biết việc này, lúc Liễu Y Y còn chưa ra đời đã đưa tỳ nữ kia đi.]
[Cho nên trước đó Liễu Y Y không biết thân phận của mình.]
[Đến khi nữ chính nghe hệ thống nói chân tướng mới nói chuyện này với Liễu Y Y, Liễu Y Y mới chạy đi nhận thân với Vĩnh Định Hầu.]
[Nhưng vì Vĩnh Định Hầu ngại phu nhân nên không dám nhận nhau với Liễu Y Y.]
[Vì Vĩnh Định Hầu phu nhân là đích nữ phủ quốc công, có tỷ tỷ ruột là quý phi nương nương, thân phận địa vị rất cao.]
[Cho nên nữ chính mới dùng chiêu cũ, bày kế để Liễu Y Y trở thành ân nhân cứu mạng của Vĩnh Định Hầu phu nhân.]
[Như thế thì Vĩnh Định Hầu có thể quang minh chính đại nhận Liễu Y Y làm con gái nuôi.]
[Mà tổ mẫu cũng chỉ là kẻ nịnh hót.]
[Bà ta thấy Liễu Y Y có phủ Vĩnh Định Hầu làm chỗ dựa, muốn lấy lòng phủ Vĩnh Định Hầu nên mới ép mẫu thân cho Liễu Y Y làm bình thê.]
[Đương nhiên, trong đó không thể thiếu Liễu Y Y nói bóng gió 'Nhắc nhở'.]
Bạch Như Ý nghe xong vô cùng chấn động.
Không ngờ Liễu Y Y lại là con gái riêng của Vĩnh Định Hầu!
Cho dù là con gái riêng hay cháu ngoại gái, đây đều là sự tồn tại khiến người ta khinh thường.
Vĩnh Định Hầu vì muốn nâng thân phận của Liễu Y Y, cũng xem như nhọc lòng.