Sau Khi Nghe Tiếng Lòng Của Nhãi Con Cả Hoàng Cung Liền Phát Điên


Thục phi an ủi xoa mặt nàng, ánh mắt thoáng qua một tia lạnh lùng.

Đã kéo Yêu Yêu vào, thì đừng trách ta.

“Nhắc đến, gần đây tam hoàng tử rất dụng công đọc sách, Hiền phi tỷ tỷ nhất định rất hài lòng.


Lời này của Thục phi vừa nói ra, các phi tần đều cúi đầu nhịn cười.

Ai chẳng biết tam hoàng tử suốt ngày chỉ lo chơi đùa, không lo học hành?
Thục phi nói vậy, chẳng lẽ không sợ Hiền phi không phân biệt được mà xé mặt tại chỗ sao?
Đang khi các phi tần mong đợi tình huống tiếp theo, không ngờ Hiền phi lại hành quân lặng lẽ.

Nhìn Hiền phi như vậy, Sở Yêu Yêu gãi đầu.

[Mình thật sự không hiểu, tại sao có người lại nuôi con mình thành đồ vô dụng như vậy?]

“Cạch!”
Chén trà trong tay Thái hậu rơi xuống đất.

Là ý gì?
Sở Yêu Yêu lo lắng nhìn qua.

[Sắc mặt hoàng tổ mẫu khó coi quá, chắc là rất đau, đau đến mức không cầm nổi chén trà luôn.

]
Sở Yêu Yêu thổi lên chỗ bị nóng của Thái hậu.

[A, tay hoàng tổ mẫu bị bỏng đỏ rồi, Yêu Yêu thổi thổi giúp người.

]
Thấy tiểu oa nhi lo lắng như vậy, Thái hậu cảm thấy rất ấm lòng, hít sâu một hơi, nhịn cơn giận xuống, xoa mặt tiểu oa nhi: “Trà quá nóng, dọa Yêu Yêu của chúng ta sợ rồi?”
Sở Yêu Yêu lắc đầu.


Thái hậu nhận lấy chén trà mới từ tay cung nữ, trông như đang chậm rãi thưởng thức, thực chất là đang tập trung nghe tiếng lòng của Yêu Yêu.

[Hiền phi và Tiêu gia chắc chắn đã nhắm đến ngai vàng từ lâu, trước tiên nuôi tam hoàng tử thành đồ vô dụng, sau đó nâng đỡ hắn làm bù nhìn, dần dần hạ độc kiểm soát hắn.

Sau đó giúp hắn băng hà, cuối cùng để Tiêu gia sửa triều đổi họ.

]
Nghe đến đây, Thái hậu nhanh chóng xoay chuỗi Phật châu trong tay, che giấu sát ý trong mắt.

Thục phi cũng vô cùng kinh ngạc, vội cúi đầu, sợ bị ai phát hiện.

[Hiền phi đúng là lòng dạ độc ác, ngay cả nhi tử thân sinh của mình cũng không tha.

]
[Chỉ có điều bọn họ không ngờ giữa đường lại xuất hiện nữ chính, càng không ngờ tam ca lại là một kẻ si tình.

]
[Nhận ra mình bị kiểm soát, phát hiện dã tâm của Tiêu gia, lúc còn tỉnh táo tam ca đã truyền ngôi cho con của nữ chính, theo hắn, ít nhất ngai vàng của triều đại không rơi vào tay người ngoài, nhưng không ngờ! Chậc chậc…]
Thục phi nghe xong lắc đầu, hiếm khi thông minh một lần, chỉ tiếc đứa trẻ đó không phải là nhi tử thân sinh của tam hoàng tử.

Không nghe được tiền căn, Thái hậu hoang mang: Không ngờ cái gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận