Có lẽ! Yêu một người, chính là muốn thành toàn cho nàng nhỉ.
Kỳ Thịnh hít sâu một hơi, ngồi xổm xuống bên cạnh nàng, bấm một thủ quyết điểm lên trán A Kiều.
Mắt thấy ánh mắt A Kiều dần dần thanh minh lại, Kỳ Thịnh hỏi: "A Kiều, muội có thích người nào không?"
Thanh âm của hắn có chút run rẩy.
A Kiều nghe rõ câu này, lắc lắc đầu.
Kỳ Thịnh ngây ngẩn cả người.
Nàng không thích hắn, đồng thời cũng không thích người khác.
Nếu nàng không có người trong lòng, vậy tại sao hắn không thể khiến nàng thích hắn?
Thanh tỉnh chỉ duy trì trong nháy mắt, tình dục lại nhanh chóng ập tới nuốt chửng lý trí.
A Kiều chỉ nhìn thấy khuôn mặt trước mắt rất tuấn tú, thanh âm vang lên bên tai rất êm tai.
Dưới sự thúc giục của dục vọng, nàng cố gắng đứng lên, ngẩng đầu hôn hắn.
Môi thiếu nữ mềm mại mà lại nóng bỏng, nhẹ nhàng dán ở trên môi hắn, chậm rãi trằn trọc cọ xát.
Tay của nàng cũng vòng quanh cổ hắn, thân thể dán lên, lửa nóng vô cùng, chạm đến ngực Kỳ Thịnh đều phát run.
Lý trí sụp đổ ngay tại khoảnh khắc đó
Kỳ Thịnh giơ tay thiết lập một lớp kết giới, sau đó giữ chặt gáy A Kiều.
A Kiều cảm thấy thứ dồ vật dán trên môi lạnh như băng, vô cùng thoải mái.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Vậy phải làm sao đây?
Dưới tác dụng của mị độc, A Kiều không thầy dạy cũng hiểu mà mở môi, vươn đầu lưỡi liếm láp.
Mới đầu Kỳ Thịnh bị thứ mềm mại kia làm cho hoảng sợ, nhưng hắn cũng không đẩy nàng ra.
Hôn có thể duỗi đầu lưỡi được ư?
Động tác liếm láp của thiếu nữ càng ngày càng lớn mật, Kỳ Thịnh cũng học cách mở môi.
Giây phút đầu lưỡi chạm nhau, phảng phất có dòng điện chảy qua toàn thân, kích thích đến nỗi cơ thể của cả hai người đều run lên.
Thiên phú trên phương diện kiếm đạo của Kỳ Thịnh rất cao, ở phương diện này cũng như thế.
Không bao lâu, hắn đã công thành chiếm đất giữa răng môi của A Kiều, cả phòng vang lên tiếng nước chậc chậc, dâm mỹ vô cùng.
"Ưm! ưm! " A Kiều ngẩng đầu, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt yêu kiều.
Thanh âm này giống như ma chú cướp đoạt lý trí của Kỳ Thịnh, hắn càng hôn càng sâu, cuối cùng đè A Kiều xuống đất.
Không biết đã hôn bao lâu, cho đến khi đôi môi tê dại, hắn mới chậm rãi đứng dậy.
Giữa răng môi hai người kéo ra một sợi tơ sáng lấp lánh.
Ánh mắt A Kiều mê ly, cánh môi đỏ tươi, giống như có thể nhỏ ra máu.
Làn da của nàng hơi ửng đỏ, giống như hoa tường vi trong trắng lộ ra nét hồng.