Sau Khi Ngủ Với Đại Sư Huynh Cao Ngạo Lạnh Lùng


Bồi thường hắn cho nàng cũng được.

A Kiều vô cùng phức tạp khi nghe thấy bảo mình là vô tình bị liên lụy.

Chính xác mà nói thì "vô tình" là như thế nào?

Còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, lại nghe đại sư huynh nói muốn "Bồi thường" cho nàng, hai mắt nàng nháy mắt sáng ngời, xoạt một cái ngồi bật dậy.

"Vậy đại sư huynh có thể dạy ta Thập Phương kiếm thuật không?" Gương mặt nàng toát lên vẻ chờ mong.

Thập Phương kiếm thuật là kiếm thuật cao giai, tên như ý nghĩa, tức là có thể đồng thời phân ra mấy đạo kiếm ảnh, thuận tiện tác chiến nhiều mặt.

Kiếm thuật này đã được thống nhất là chưa giảng dạy vội, nên đến giờ trên lớp vẫn chưa có tiết giảng.

A Kiều trời sinh thông minh, tự học thêm rất nhiều, đã vượt xa tiến độ trên lớp, nhưng lại bị kẹt ở chỗ Thập Phương kiếm thuật.

Kỳ Thịnh không biết nên vui mừng hay nên khổ sở.


Hắn gật gật đầu: "Có thể.”

Nói xong, hắn lại từ trong tay áo lấy ra hai bình sứ, đưa tới tay A Kiều, nói: "Thuốc trong bình này để bôi vào nơi riêng tư, có thể giảm bớt đau xót.”

Giọng điệu Kỳ Thịnh bình tĩnh, biểu cảm cũng nhàn nhạt, y như lúc hắn giảng bài.

A Kiều lại xấu hổ đến hận không thể tìm được khe hở chui vào: "Ồ...”

Kỳ Thịnh nói tiếp: "Bình này là thuốc tránh thai, muội nhớ uống đó.

Đêm qua ta không cẩn thận bắn vào, xin lỗi muội.”

A Kiều nghe vậy càng thêm xấu hổ phẫn nộ muốn chết -- hắn lại còn bắn vào?!

Còn nữa, sao hắn có thể nghiêm trang mà nói ra những việc này cơ chứ?


"Muội yên tâm, chuyện này sẽ không có ai khác biết...!Ta...!sẽ chịu trách nhiệm với muội..." Kỳ Thịnh nghĩ nghĩ, vẫn nói ra tiếng lòng của mình.

A Kiều ngây ngẩn cả người.

Hắn chịu trách nhiệm với nàng như thế nào? Cùng nàng kết thành đạo lữ sao?

Nàng cũng không muốn về sau mỗi ngày đều phải đối mặt với gương mặt lạnh như băng của đại sư huynh...

Vì thế nàng vội vàng xua tay nói: "Không không không, không cần...!Cái này, chuyện này...!Dù sao tất cả mọi người đều không lỗ nha...”

Kỳ Thịnh trầm mặc một lúc lâu, nói: "Được rồi.

Nhưng nếu sau này muội muốn ta phụ trách, ta có thể phụ trách bất cứ lúc nào.”

A Kiều ngượng ngùng cười.

Đại sư huynh không khỏi cũng quá cứng nhắc rồi nha.

Thực ra không phải A Kiều không coi trọng lần đầu tiên.

Chỉ là, đêm qua dù sao cũng là dưới tác dụng thúc đẩy của dược vật, là một sai lầm, bọn họ không nên vì một sai lầm mà lầm lỡ cả đời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận