Sau Khi Ngủ Với Đại Sư Huynh Cao Ngạo Lạnh Lùng


Trong khoảnh khắc đó đầu óc nàng vô cùng tỉnh táo.


Động tác của Lộ Du rất nhanh, vậy nàng nhất định phải nhanh hơn.


Nàng nhanh chóng vượt qua trường kiếm, hai ngón tay lướt qua rót vào linh lực.

Trường kiếm vung lên, kiếm ý dời non lấp biển tuôn về phía trước.


Lộ Du không kịp né tránh, bị quét cho lật nhào một cái.


Lập tức, A Kiều lại nhanh chóng mặc niệm kiếm quyết, triệu hoán ra mấy đạo kiếm ảnh.


Một ngón tay chỉ xa xa, rồi bóng kiếm nối đuôi nhau vụt ra, phát ra tiếng xé gió "vèo vèo".


Lộ Du và bóng kiếm triền đấu với nhau.


Đám người phía dưới nghị luận ầm ĩ.



"Oa, đây là Thập Phương kiếm thuật đúng không nhỉ? Không ngờ nàng ấy lại học được rồi!”

“Lợi hại đấy, ngay cả Lộ sư huynh cũng vô lực chống đỡ.



"Lộ sư huynh triền đấu với bóng kiếm thế này, chắc không phải là sắp thua chứ?"



Kỳ Thịnh trên đài cao nhíu mày.


Hứa Trừng ở một bên cắn hạt dưa, còn không quên bình luận: "Chậc chậc chậc, Lộ Du này có bản lĩnh, rõ ràng có thể nhanh chóng phá giải những bóng kiếm này, thế nhưng lại cố tình giả bộ đánh không lại…”

Đúng vậy, Lộ Du đang có ý muốn tiêu hao A Kiều.


Thập Phương kiếm thuật cần linh lực duy trì, thời gian kiếm ảnh công kích càng dài, tiêu hao linh lực lại càng nhiều -- vượt xa lượng tiêu hao thể lực mà Lộ Du cần dùng để đối phó với kiếm ảnh.


Đợi đến khi thể lực của A Kiều tiêu hao gần hết, hắn ta có thể tung một kích trí thắng.



Quả nhiên, chỉ thấy sắc môi của thiếu nữ đã biến thành màu trắng bệch, bước chân có chút phù phiếm.


Lộ Du hét lớn một tiếng, vung kiếm quét qua, kiếm khí cường đại chấn nát bấy bóng kiếm của A Kiều, ngay cả bản thân nàng cũng lảo đảo vài bước.


Kiếm của hai người lại tiếp tục triền đấu với nhau, âm thanh leng keng vang lên không dứt bên tai.


Có vẻ dường như Lộ Du đã mất hết kiên nhẫn, hắn ta lấy trường kiếm chỉ lên trời, bầu trời thoáng chốc mây đen dày đặc, tiếng sấm ầm ầm.


"Đây là! Dẫn Lôi Thuật!" Trong đám người có người thét chói tai.


Đây là một trong những kiếm thuật cai giai

“Ầm ầm——" Dòng điện màu tím từ trên trời đâm xuống, rơi vào thân kiếm của Lộ Du, mạ một tia điện lên thanh kiếm của hắn ta.


Lúc này A Kiều đã kiệt sức, trước mắt choáng váng, nhưng thấy một dòng điện tím trực tiếp lao về phía mặt mình.


Nàng theo bản năng nhắm chặt hai mắt.


Hành động này xem như là nhận thua, nhưng mà tốc độ của dòng điện tím kia lại không có giảm bớt nửa phần.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận