“Hức… Ưm a nóng quá… Ưm sắp đến giới hạn rồi a a a, huyệt dâm sắp bị làm hư rồi.
”
Eo bụng của Tống Tử Thiên rất mỏng nên khi dương vật của Tiêu Minh cắm vào có thể nhìn thấy hình dáng của nó, thẳng tắp đâm đến chỗ rốn.
Tống Tử Thiên lại cùng Tiêu Minh cao trào lần nữa, thịt động bị làm chín rục nhúc nhích co rút lại phân bố ra dâm thủy, khiến cho cơn cực khoái lại càng thêm thoải mái ẩm ướt.
Sau khi bắn hết tinh dịch ra, bàn tay to của Tiêu Minh xoa cái bụng nhỏ của Tống Tử Thiên, cách màng da mỏng manh cảm nhận dương vật của mình trú ngụ bên trong, vô cùng thần kỳ, anh không nhịn được mà trêu cô: “Mỗi ngày thầy đều làm em, em có bị thầy làm đến có thai không nhỉ? Em xem, chỗ này đã bắt đầu to lên rồi này.
”
Dứt lời rồi anh hơi dùng sức ấn tay xuống, Tống Tử Thiên cũng không chống đỡ được nữa, cô lập tức mềm thắt lưng tựa trên ngực Tiêu Minh, bầu ngực mềm mại đề lên lồng ngực cơ bắp của anh.
“Ưm a… Cương cứng quá… Không phải có thai, là do dương vật của thầy hưm… To quá đó.
”
Cho dù trong huyệt bị dương vật lấp đầy thì dâm dịch bên trong vẫn bị phun ra theo khe hở, nơi giao hợp dưới hạ thân hai người hỗn độn, chất lỏng màu trắng nhớp nhỏ tí tách dính đầy giữa hai đùi
*
Đối với Tạ Sở mà nói, tuy chuyến du lịch lần này bị thầy Tiêu chen ngang, nhưng mày mà trên đường về chỉ có hai người là anh ta và Tống Tử Thiên, anh ta vẫn luôn muốn bắt chuyện với Tống Tử Thiên, nhưng Tống Tử Thiên cứ luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng chẳng biết cô đang suy tư điều gì.
Tống Tử Thiên đang nghĩ gì sao? Cô đang nghĩ về Tiêu Minh.
Cô chưa từng làm tình với ai cả, chỉ có duy nhất mình Tiêu Minh thôi, anh quá ngon miệng, khiến cô trải nghiệm được sự điên cuồng sung sướng trong tình dục.
Trải qua cái đêm trên thuyền kia, thái độ của cô đối với một Tiêu Minh lúc lạnh lúc nóng rất phức tạp, tất cả tâm tư tình cảm của cô đều không nhịn được mà đi theo Tiêu Minh.
Tiêu Minh lạnh lùng với cô thì cô đau buồn muốn khóc, anh hơi tốt với cô thôi thì cô đã giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, hy vọng có được nhiều sự thương hại từ anh hơn.
Giống như lần này, Tiêu Minh nói mình đến thành phố này có việc, ngày mai anh sẽ quay về, nhìn Tống Tử Thiên nhìn sắc mặt Tiêu Minh, vẫn luôn không nhịn được hoài nghi anh là trở về để làm việc… Hay là có một con bướm dâm đãng nào đó đang chờ anh làm đây?
Nhưng thầy Tiêu dường như lại rất để tâm việc Tống Tử Thiên ở riêng với Tạ Sở, đêm đó anh ở trên giường dùng “hung khí” dữ tợn của mình lần lượt gian dâm Tống Tử Thiên, ép cô thề sẽ không xảy ra chuyện gì với Tạ Sở.
Tống Tử Thiên cảm giác rằng Tiêu Minh đang ghen, cô thấy vừa ngọt ngào vừa lo lắng, lo lắng vì đây chỉ là dục vọng chiếm hữu của Tiêu Minh, chứ không phải là yêu.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu Tống Tử Thiên loạn cào cào, cô chỉ có thể im lặng mà thở dài/
Tiếng thở dài thoáng qua này bị Tạ Sở luôn quan sát Tống Tử Thiên bắt được, Tạ Sở cho rằng cô đang buồn phiền vì chuyện ảnh chụp, cuối cùng anh ta cũng tìm được cơ hội mở miệng.
“Tống Tử Thiên, em có muốn chuyển đến sống cùng anh không?”
Tạ Sở nhìn chằm chằm sườn mặt xinh đẹp tuyệt sắc của cô mà nói ra lời mời đã đè nén rất lâu trong lòng.
“Cái gì?”
Tống Tử Thiên có hơi kinh ngạc, hai mắt sáng ngời thoáng mở to hơn chút.
“Không không không, em đừng hiểu lầm, anh không có ý gì khác đâu.
” Tạ Sở sợ Tống Tử Thiên hiểu lầm anh ta có ý xấu nên mau chóng giải thích: “Ý anh là, không phải em nói chuyện kia đã lan truyền khắp nơi trong trường học, em ở chung với bạn cùng phòng không thoải mái sao, nhà của anh rất lớn, có thể dọn ra một phòng cho em ở.
”
“Chuyện này không ổn lắm, cảm ơn anh Tạ Sở, thế nhưng như vậy thì phiền anh quá.
”
Tống Tử Thiên khẽ nhíu mày lại, cô hiểu rõ ý của Tạ Sở, rõ ràng bạn cùng phòng của cô đang dèm pha sau lưng cô, mặc dù không nghe được nội dung cụ thể nhưng những ánh mắt khác thường cũng đã đủ khiến người ta khó chịu rồi.
Thế nhưng đây là việc của cô, cô không thể ỷ vào việc Tạ Sở thích mình mà làm phiền người ta, chuyện đi giải sầu với anh ta mà lại bị thầy Tiêu xen ngang khiến cho Tạ Sở bị tách lẻ ra đã khiến cô rất ngại với anh ta rồi.
Hơn nữa cô còn đang nhập nhằng tình cảm với Tiêu Minh, không thể cứ mập mờ vào ở nhà của Tạ Sở được.