Trời long đất lở cũng không đủ để hình dung tâm trạng của Ngải Nặc Đức lúc này.
Mà vì món đồ chơi kia rơi ra, cảm giác nóng như lửa đốt quẩn quanh người Tang La cũng dần dần biến mất, dù vẫn cảm thấy nóng nhưng cũng khôi phục lại chút lý trí.
Cô vừa định lên tiếng, nhưng lại phát ra những tiếc thở d0"c ngọt ngào, không còn sức nói chuyện, mùi hương pheromone Alpha ngập tràn trong không khí cũng dần vơi đi, thay vào đó là tràn ngập mùi pheromone của Omega.
Mùi hương này khiến Ngải Nặc Đức hoàn hồn lại, bàn tay nóng ran của anh vứt chiếc ciu giả kia đi, nhanh chóng kiểm tra Tang La từ trên xuống dưới một lượt, vị trí vốn có thứ đồ kia như không còn chút dấu vết gì, giống như nó chỉ là bị một chiếc băng keo vô hình dán lên.
Ngải Nặc Đức chấn kinh, trơ mắt nhìn Alpha biến thành Omega.
Nhưng anh không có nhiều thời gian để suy nghĩ thêm nữa, Tang La như một con rắn quấn lên người anh.
Mà anh không thể nào chống cự lại pheromone của cô, bị cô quyến rũ tiến vào thời kỳ động d*c.
Sấm sét rung trời trong nháy mắt.
Mà bên ngoài, sắc mặt Tổng soái phu nhân vô cùng khó coi, đuổi hết tất cả mọi người ra ngoài, bản thân mình cũng rời đi.
Con trai mà và người khác làm gì bên trong, bà là người từng trải, sao có thể không biết? Chuyện tới nước này, lẽ nào bà còn có thể cho người phá cửa vào, để những người khác xem trò cười của nhà bà sao? Thế nên bà căn bản không để ý tới của Thu Mạn, dẫn người lên xe.
Thu Mạn có chết cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này! Giờ phải làm sao đây? Tang La và Ngải Nặc Đức làm gì ở bên trong? Nếu Ngải Nặc Đức đánh dấu lên Tang La thì sẽ thế nào?
Cô ta vừa nghĩ vậy, hệ thống bèn nói với cô ta, tiến độ tiến hóa thành thế giới lớn của thế giới nhỏ này lại tăng lên rồi, hơn nữa sẽ lớn lên trong nháy mắt.
Mắt phải của cô ta bỗng giật một cái, hệ thống trong đầu phát ra những tiếng dòng điện chạy, ngay sau đó, trong sự hoảng sợ của cô ta, giọng Chủ Thần vang lên.
Giọng nói lạnh lùng của hắn vang lên, tức giận đến mức thở hổn hển: “Tôi nói rồi, bảo cô đừng có làm gì cả!” Hắn đã thấy được những gì Thu Mạn làm sau khi nó ra lệnh thông qua nhật ký giám sát của hệ thống, không ngờ cô ta còn chạy tới nhà nam chính, muốn kết hôn với nam chính, hôm nay còn chạy tới chỗ nữ chính, đụng phải thời kỳ động d*c của cô, dẫn tới kết quả hiện giờ!!!
Thu Mạn sợ muốn chết, vội vàng nói: “Tôi không làm gì cả, là mẹ của nam chính tới tìm tôi, tôi hoàn toàn không từ chối được…”
Đáp lại cô ta là sự trừng phạt đầy phẫn nộ của Chủ Thần, bị dòng điện kíƈɦ ŧɦíƈɦ, Thu Mạn đau tới mức khom lưng lại.
Cô ta ngồi bên cạnh Tổng soái phu nhân, Tổng soái phu nhân vốn dĩ bị vẻ mặt kỳ lạ của cô ta khiến cho nổi da gà, lúc này thấy cô ta như vậy lại càng thêm kinh ngạc, vội vàng bảo tài xế lái xe, đưa cô ta tới Bệnh viện Quân y cách đó không xa.
Chủ thần trút giận lên Thu Mạn mấy lần, hung tợn nói: “Nếu cô không lấy lại được thế giới này, cô đừng có quay về nữa!”
Dứt lời, giọng nói trong đầu cô ta biến mất.
Cùng lúc đó, Cầu Lan Đức ở trong văn phòng Bộ trưởng Bộ tư pháp phía xa đột nhiên ngã xuống, được đưa tới bệnh viện cấp cứu.
Trước khi thế giới nhỏ được tiến hóa thành thế giới lớn, hắn nhất định phải rời đi, nếu không sẽ phải ở lại đây mãi mãi, cố định trong cơ thể này, không bao giờ rời đi được nữa, hệ thống trong đầu cũng sẽ biến mất.
Vì mỗi thế giới đều có một quy tắc vận hành riêng, tất cả mọi người đều phải làm theo quy tắc, thứ làm trái quy tắc sẽ bị tiêu diệt, trừ khi có vận khí nam chính hoặc vận khí nữ chính.
Mà Chủ Thần, rõ ràng đã vượt qua quy tắc.
Nếu không rời khỏi trước khi tiến hóa thành thế giới lớn, sẽ bị ý thức của thế giới này gϊếŧ chết.
Ý thức của thế giới lớn có thể mạnh hơn ý thức của thế giới nhỏ rất nhiều, giống như người lớn và trẻ con, dù là hắn, cũng không dám đối đầu.
Tuy trước mắt vẫn còn cách thời gian tiến hóa hoàn toàn một chút, nhưng Chủ Thần không dám mạo hiểm, bốc đồng chút nào.
Kẻ công lược chết cũng chết rồi, dù sao thì hắn cũng có thể tìm một người khác, so với họ còn quý giá hơn nhiều.
Trừng phạt của Chủ Thần kết thúc, cuối cùng Thu Mạn cũng bước ra khỏi cơn đau, cô ta mở to mắt thở hổn hển, lúc này mới phát hiện bản thân đã được đưa tới bệnh viện, các bác sĩ đều bất lực với tình hình của cô ta, thấy cô ta hình như đã tự khỏi, liếc mắt nhìn nhau, không biết nói gì.
Không lâu sau, Tổng soái phu nhân đi tới, vẻ mặt có chút kỳ lại, trấn an cô ta mấy câu, cuối cùng nói: “Đã cho người thông báo với ba mẹ cháu rồi, chắc chắn không có vấn đề gì thì về nghỉ ngơi cho tốt, nếu trong lòng cháu có khó khăn gì không vượt qua được thì tìm người tâm tình nhiều vào.”
Nhận ra ý của bà ta, Thu Mạn lập tức có chút sợ hãi: “Cháu không sao, không có tổn thương tâm lý gì đâu…” Người nhà Ngải Nặc Đức là người duy nhất cô ta có thể lợi dụng hiện giờ, nếu họ không chấp nhận cô ta, vậy thì chuyện tới nước này, cô ta còn có thể làm gì được nữa?
Nhưng hôm nay đột nhiên cô ta kỳ lạ như vậy, khiến người ta cảm thấy có vấn đề gì đó về tinh thần hoặc tâm lý, chứng bệnh này cũng sẽ dẫn tới việc cô ta cảm nhận được những cơn đau nhưng bác sĩ kiểm tra cơ thể vẫn khỏe mạnh bình thường.
Tổng soái phu nhân không muốn con trai ưu tú của mình bước trên con đường đồng tính luyến ái, cũng không muốn anh cười một người vợ bệnh tật, gen ghép đôi 100% cũng không được, ngộ nhỡ sinh con ra không khỏe mạnh thì sao? Thế thì chẳng bằng sinh một Beta khỏe mạnh bình thường.
Dù đây chỉ là nghi ngờ của bà, nhưng cũng đủ để thiện cảm với Thu Mạn dừng lại ở đây.
Lúc này, Thu Mạn lại một lần nữa cảm nhận được sự lạnh lùng vô tình của những người đứng trên cao, vị phu nhân đó không chút lưu tình quay người rời đi, bà ta còn muốn nhanh chóng trở về thương lượng với ông xã chuyện của con trai.
Thu Mạn nhìn bóng lưng bà ta, lại nghĩ tới lời của Chủ Thần trước đó, chỉ cảm thấy trời đất mịt mù.
...
Khi Tang La tỉnh dậy trong lòng Ngải Nặc Đức, đã cảm nhận được rõ ràng bản thân bị anh đánh dấu, hơn nữa còn là đánh dấu vĩnh cửu.
Cô nhớ lại mọi chuyển xảy ra lúc trước, đột nhiên cảm thấy Chủ Thần thật tào lao, ra tay quá mạnh, sao nào? Lẽ nào nghĩ nếu đã không thể ngăn cản cô và ông xã ở bên nhau thì sẽ khiến ông xã cô sợ hãi héo mòn, để bọn họ không thể sống một cuộc sống vợ chồng hạnh phúc sao? Quá nham hiểm rồi, thủ đoạn này đúng là hạ lưu!
Cũng may tâm lý của ông xã cô đủ mạnh, sau đó vẫn phát huy rất tốt, xem ra không có ám ảnh gì.
Có điều nên giải thích với anh thế nào đây? Ciu rụng mất rồi, từ A biến thành O, chuyện này cũng quá huyền ảo, cô cũng không muốn nói với Ngải Nặc Đức những chuyện về Chủ Thần và người công lược.
Một là giải thích rất tốn sức, mỗi thế giới đều phải giải thích một lần thì rất phiền phức, hai là cô sợ nói nhiều, ngược lại sẽ gây ra tai họa ngầm gì đó, đã có quá nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra rồi.
Ví dụ như cô không thể nào ngờ tới, Chủ Thần sẽ xuất hiện ở thế giới này.
Tang La nghĩ vậy, cánh tay trên eo nắm chặt lại, sau lưng có một cơ thể dán sát lại, hơi thở của người đàn ông phả vào cái gáy mẫn cảm của cô, ngay sau đó là từng nụ hôn khẽ khàng.
Tuyến thể ở ngay trong gáy, pheromone nồng đậm tỏa ra.
Ngứa quá, ngón chân Tang La không khỏi co lại.
“Em không phải đồng tính luyến ái?” Âm thanh khàn khàn của anh nhẹ nhàng lướt qua.
“Em liệt dương?”
“Làm anh em tốt với anh?”
“Em chơi đùa anh vui lắm nhỉ?”
Những câu hỏi tội dồn dập vang lên, dù Tang La đã đề phòng nhưng vẫn chậm một bước.
“Có phải nên có qua có lại không?” Anh nghiến răng nghiến lợi.
Vén chăn lên, phủ kín hai người.
Nhưng mà điều đáng mừng là, Ngải Nặc Đức không hề yêu cầu Tang La giải thích, anh tự có cách hiểu của riêng mình.
Dù sao thì ai bảo cô tàn nhẫn như vậy, ở trường học giở trò trêu chọc anh, thấy anh đỏ mặt tía tai còn ở bên cạnh cười nhạo, cũng không phải chuyện lần một lần hai.
Có tiền án như vậy, Ngải Nặc Đức thầm nghĩ, cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Bởi vậy mà Tang La bị anh hung hăng trừng phạt, cũng chỉ đành ngầm thừa nhận, đỡ phải nhiều lời.
Ngải Nặc Đức ôm cô thật chặt, hạnh phúc đến mơ màng, khóe miệng không khỏi cong lên, nở nụ cười tươi rói.
Hai người lăn lộn trên giường một hồi, cuối cùng cũng xuống giường tiếp nhận tin tức bên ngoài.
Lúc này Tang La mới phát hiện, mấy ngày nay bên ngoài xảy ra chuyện lớn, tin tức truyền đi khắp nơi.
Bộ trưởng Bộ tư pháp Cầu Lan Đức bị ám sát?
Tang La lập tức ngồi dậy khỏi giường: “Cầu Lan Đức bị gϊếŧ?”
Ngải Nặc Đức rõ ràng đã sớm biết: “Không thể chắc chắn là có phải bị gϊếŧ hay không.”
Không một ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, kết quả kiểm tra thi thể của Cầu Lan Đức, anh ta không hề phát bệnh cấp tính, không bị trúng độc, không có vết thương bên ngoài, tóm lại là đột nhiên chết.
Chính phủ công bố với bên ngoài là anh ta phát bệnh cấp tính, nhưng bên ngoài lại bàn tán xôn xao, rất nhiều người không tin.
Vì Cầu Lan Đức ký vào dự luật cấm O phá thai mà bị dân chúng khiển trách, rất nhiều người nguyền rủa anh ta, lúc này anh ta đột nhiên chết, so với việc bảo anh ta đột nhiên phát bệnh chết, mọi người càng tin vào việc anh ta bị ám sát hơn.
Đối với chuyện này, có người vỗ tay ăn mừng, có người tỏ vẻ chất vấn chính phủ, khiến lòng dân bất ổn, tóm lại không phải là chuyện tốt.
Ngộ nhỡ có người nhìn quan viên của chính phủ không thuận mắt, học theo đó, cũng đi thuê hung thủ gϊếŧ người thì sao?
Tang La biết nội tình, trước đó Chủ Thần đã chiếm giữ thân thể Cầu Lan Đức có lẽ vì Cầu Lan Đức chỉ là một nhân vật phụ không quan trọng, dù có chết cũng không ảnh hưởng gì tới việc vận hành của thế giới này, bởi vậy cũng không thuộc phạm vi bảo vệ trong ý thức của thế giới này, cho nên đã bị hắn gϊếŧ.
Thân phận của Cầu Lan Đức rất hữu dụng, chắc hẳn Chủ Thần rời đi không phải vì muốn hoán đổi một cơ thể khác...
Tang La không khỏi nghĩ, Chủ Thần rời khỏi thế giới này rồi sao? Dễ dàng rời đi như vậy? Vậy mục đích hắn tới đây là gì?
Chưa kịp nghĩ nhiều, chuông cửa đột nhiên vang lên liên tục, kíƈɦ ŧɦíƈɦ tới màng nhĩ họ, người hỏi tội tới rồi.
Ba mẹ Ngải Nặc Đức ở trong nhà nén giận mấy ngày, không đợi được con trai về, tức giận trào dâng, cảm thấy đầu óc con trai mụ mị vì tình rồi, biến thành một thằng ngu, hơn nữa người khiến đầu óc anh mê muội lại là người đồng giới, khiến người ta không thể chấp nhận được.
Thế nên nổi giận đùng đùng tới.
Tổng soái đại nhân thậm chí đã quyết định sẽ cho đôi uyên ương không biết xấu hổ này một trận ngay tại chỗ.
Thấy Ngải Nặc Đức, ông lập tức vung cây gậy trong tay lên đánh anh, Tổng soái phu nhân vội vàng ngăn lại, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
Khi Tang La mặc quần áo tử tế đi ra, ông cũng giơ gậy lên mắng cô, có điều cứ mắng, cứ mắng, đột nhiên lại cảm thấy có gì đó không đúng.
Ơ? Cái này… Cô là Omega?? Ô?
Cục diện đột nhiên có chút xấu hổ.
Có chuyện Thu Mạn O giả B trước đây, Tang La là O giả A cũng không đến nỗi tội ác tày trời.
Tuy nhiên, thân là đại lão quân bộ, lại một lần nữa nghe được chuyện O trà trộn vào Học viện Quân sự, sắc mặt ông tái mét, nhưng nghĩ tới con trai không phải đồng tính luyến ái, lại hòa hoãn hơn chút.
Thế là sắc mặt ông xanh đỏ lẫn lộn, vừa giận lại vừa mừng, giống như bị chuột rút vậy.
Cuối cùng mắng cho Ngải Nặc Đức và Tang La một trận tại chỗ rồi hai vợ chồng liền rời đi.
...
Không ngờ Tang La là O, nhưng chuyện này càng đáng kinh ngạc hơn so với việc Thu Mạn là O.
Tuy vẫn chưa công khai, chỉ lặng lẽ xử lý, nhưng đám Phí La nhất định sẽ biết, một đám người ngạc nhiên muốn rớt cằm.
“Không phải chứ! Mãn Thu cũng vậy, cô cũng vậy!”
“Cô còn khoa trương hơn cả Mãn Thu nữa, không đúng, cô khoa trương hơn tất cả những người khác! Người ta cũng lắm là O giả B, không ngờ cô dám trực tiếp giả thành A!”
“Vấn đề là, không ngờ cô thật sự giả trang thành công?!”
Một đám người bày ra dáng vẻ sụp đổ như thể thế giới này điên mất rồi.
Là A hay O đối với Tang La cũng không có ảnh hưởng gì lớn, cô vẫn chống cằm mỉm cười, lười biếng lại có chút tà ác, thỉnh thoảng lại làm ra trò đùa quái ác.
Nhận ra tầm mắt của Ngải Nặc Đức, đôi mắt đen láy của cô nhìn qua, ẩn chứa ý cười, lông mi cụp xuống, quyến rũ động lòng người, khiến anh ngoài mặt bình tĩnh nhưng bên trong trái tim đã loạn nhịn, vành tai còn phiếm hồng.
Anh bị cô làm mê đắm đến thần hồn điên đảo.
Cô là Alpha cũng được, Omega cũng được, đều không ảnh hưởng gì tới tình yêu của anh đối với cô, giới tính không thể ngăn cản anh yêu cô.
“Vỏ bọc của Chủ Thần” đã biến mất, chuyện Tang La là Omega không còn gì chối cãi, chắc chắn không thể tới Học viện Quân sự được nữa, nhưng vì Tang La đã được Ngải Nặc Đức đánh dấu, Ngải Nặc Đức lại có dáng vẻ nhất định phải là cô, cùng với việc hiện giờ Tang La cô đơn một mình, không có người thân nào khác, nhà họ cũng chỉ có thể xem cô là người nhà, lo liệu cho cô.
Sau khi lễ Quốc khánh kết thúc, bắt đầu tạo quan hệ, để cô vào học viện của Đại học thủ đô ban đầu cô thi.
Tang La luôn để ý tới động tĩnh của Thu Mạn, lại phát hiện hình như cô ta không còn hứng thú phá hoại cô và Ngải Nặc Đức nữa, nhưng cũng không có vẻ gì là bồi dưỡng nam chính mới.
Cả ngày chỉ biết ăn diện cho mình, Tang La cũng không biết cô ta đang làm gì, còn tưởng cô ta đang nhẫn nhịn để tung ra đại chiêu gì đó.
Cho tới một ngày nào đó không lâu sau, cô và Ngải Nặc Đức gọi video nói chuyện, Tang La biết được chuyện Thu Mạn và Phí La đang hẹn hò từ miệng của Ngải Nặc Đức.
Tang La:???
...
Sau khi Chủ Thần đi không lâu, Thu Mạn thấy chuyện không còn đường lui, thế giới nhỏ này cũng sắp tiến hóa thành thế giới lớn rồi, cô ta có sợ Chủ Thần cũng chỉ có thể nhẫn nhịn để hệ thống đưa cô ta rời đi.
Kết quả hệ thống nói với cô ta, Chủ Thần đã đóng lại chương trình rút lui, cô ta không thể nào rời khỏi thế giới này được nói.
Câu nói “không hoàn thành nhiệm vụ thì đừng có trở về nữa” kia của Chủ Thần không phải nói đùa, không ngờ hắn thật sự để cô ta ở lại thế giới này!
Có nghĩa là, cô ta không thể trở về thế giới của mình, không thể trả thù những người khiến cô ta căm hận, mọi sự cố gắng của cô ta ở các thế giới trước đều lãng phí cả rồi! Thu Mạn suy sụp, mất bĩnh tĩnh, cho tới khi thế giới này hoàn toàn tiến hóa thành thế giới lớn, hệ thống trong đầu cũng biến mất, cô ta mới không thể không đứng lên, chấp nhận sự thật bản thân nhất định phải sống ở thế giới này cho tới chết.
Cô ta nhanh chóng tỉnh táo lại, thề sẽ không để bản thân giẫm vào vết xe đổ nữa, nhất định phải sống thật tốt.
Vốn dĩ gia thế cô ta bình thường, thậm chí có chút tồi tệ, không thể khiến cô ta vào được xã hội thượng lưu, nhưng may mà, cô ta quen Phí La.
Phí La cũng là người trong nhóm Ngải Nặc Đức, có thiện cảm tốt với cô ta, thế nên cô ta nghiêm nhiên coi anh ta là mục tiêu.
Chỉ cần gả cho Phí La, cô ta sẽ trở thành phu nhân giàu có, có thể sống những ngày tốt đẹp, không ai có thể bắt nạt cô ta, thoát khỏi ba mẹ vô dụng của cái thân thể này.
Cô ta cũng coi như có chút thủ đoạn, còn có nền tảng tình bạn với Phí La nhiều năm, thành công thu phục cậu nhóc non tơ này cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Đáng tiếc Phí La đơn thuần, nhưng người nhà anh ta ai nấy đều là hồ ly, nhìn rõ ràng bản tính của cô ta.
Phí La vừa tốt nghiệp đã bị đưa vào quân đội làm việc, ngay cả cơ hội hẹn hò riêng với cô ta cũng không có, thế nên cô ta cũng không tìm được cơ hội để cưới chạy bầu.
Loại người như cô ta, sẽ không để hết trứng vào cùng một giỏ, thế nên trong lúc duy trì mối quan hệ yêu xa với Phí La, cô ta cũng quyến rũ không ít đàn ông khác trong trường, không ngờ lại có người trông chờ cô ta làm như vậy, cho Phí La xem những bức ảnh đó của cô ta, không ngoài dự đoán, hai người chia tay, cô ta chỉ đành phải tìm một mục tiêu khác.
Bởi vậy, Tang La lại có được một tin tức quan trọng, hóa ra nếu những người công lược không rời khỏi trước khi thế giới này hoàn toàn tiến hóa thì sẽ không bao giờ rời đi được nữa.
Nhưng không biết điều kiện để thế giới này tiến hóa thành công là gì.
Đã vậy, đối phó với người công lược cũng không còn ý nghĩa gì nữa, cô lạnh lùng nhìn xem cô tự tự đâm đầu vào đường chết thế nào.
Cuối cùng Thu Mạn vẫn có thể dùng cái bụng lớn để gả cho một phú nhị đại như ý nguyện, đáng tiếc thanh danh của cô ta không tốt, nổi tiếng lẳиɠ ɭơ, ông chồng phú nhị đại này cũng chỉ vì đứa con mới cưới cô ta, người nhà cả ngày chỉ nghi thần nghi quỷ cô ta, nghi ngờ cô ta có lén lút vụиɠ ŧяộʍ sau lưng anh ta hay không, thế nên nhốt cô ta ở trong nhà, không cho cô ta ra ngoài.
Cô ta dùng cái thai làm công cụ để được gả vào nhà giàu, cuối cùng lại biến mình thành cái máy sinh đẻ, bị giam lỏng, tiền nhiều không có chỗ tiêu, thân phận quý phu nhân cũng không thể khoe khoang, sinh con cho người khác hết đứa này tới đứa khác, nhưng đứa bé đó lại đứa nào đứa nấy không hề thân thiết với cô ta.
Hôm nay, cô ta vác cái bụng lớn ngồi trên sô pha xem ti vi, ti vi đang phát trực tiếp bữa tiệc cấp nhà nước, ăn uống linh đình, lãnh đạo các nước dẫn phu nhân tới.
Đột nhiên cô ta thấy Tang La và Ngải Nặc Đức, hai người ở một góc khuất sau ống kính.
Không biết Tang La làm sao, hình như không được vui cho lắm.
Ngải Nặc Đức đã là Quan chỉ huy trong quân đội, đôi tay cao quý không chút e dè đặt một con tôm đã bóc vỏ vào bát cô, trông có vẻ vô cùng cẩn thận..