Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên


[?]
[Hướng đi không ngờ tới, con mẹ nó ai lại gọi điện cho môi giới bất động sản chứ?]
[Tôi sẽ liều mạng với đám người giàu có các người.]
[Được, được, được.

Mở miệng ra là một căn nhà đúng không, trời ơi, từ giờ tôi sẽ không gọi ông trời là ông nữa vì ông ấy không coi tôi là cháu!]
Cúp điện thoại, Tạ Lê liếc mắt nhìn đạo diễn.
Đạo diễn chán nản lau mặt, vẫy tay ra hiệu anh qua thử thách.
Ông đã lường trước rằng mùa này ông sẽ bị hành hạ đến tàn tạ.
Tạ Lê không nhanh không chậm đứng dậy, kéo vali rời khỏi phòng khách.
Những người khác thấy vậy, đồng loạt nhìn nhau, dường như mở ra một cánh cửa thế giới mới.
Tiếp theo là cuộc đua tốc độ, Kỳ Bắc Mặc tìm nhân viên bán hàng của cửa hàng 4S đặt một chiếc xe, Lạc Đình Phỉ gửi tin nhắn wechat cho chị gái trong nhóm biết người kia sắp lên chương trình, sau đó quay đầu gọi điện cho nhân viên cửa hàng hàng hiệu SA để mua một chiếc túi.
Tạ Tư Duệ và Hùng Vũ Thiến cũng làm theo cách đó.
Những hành động xa xỉ này khiến khán giả xem trực tiếp không khỏi ngạc nhiên.

Bốn phòng ở tầng hai mặc dù không bằng những phòng xa hoa ở tầng ba, nhưng cũng không khác biệt nhiều, chỉ là vấn đề ánh sáng.
Chọn phòng xong, buổi phát sóng trực tiếp buổi chiều tạm dừng.

Trong thời gian này, chương trình “Bạn gọi đây là tình yêu” đã lên hot search.
#Gọi người không phải gọi người đánh nhau#
#Kỳ Vũ, thu hoạch#
#Tạ Lê nói anh cao 1m87#
#Tạ Tư Duệ thật sự là thiếu gia giới giải trí#
#Lạc Đình Phỉ nói mình kín miệng#
#Thử thách gọi người của người giàu#
#Người anh em bạn đến bệnh viện tâm thần chưa#
Đối với cái hot search cuối cùng này, nếu không phải tài khoản chính của mình bị chị Tống tịch thu, Kỷ Sơ Hoà cũng muốn trả lời rằng người đó đã đến nơi.
Bởi vì ba giờ sau, khi cô vừa chơi xong một ván game, “Đừng xếp bốn cô gái” đã login kéo cô vào đội.
Vừa vào, âm thanh trong tai nghe phát ra giọng nói bối rối, mệt mỏi và có phần giận dữ: “Tôi đến rồi, cô đâu? Sao lại là bệnh viện tâm thần?”
Kỷ Sơ Hoà gõ phím trả lời: “Đã đến rồi thì không bằng đi kiểm tra xem mình có bị điên hay không?”

“Cô lừa tôi? Tôi ngồi máy bay đến đây, cô…”
Không để hắn ta nói thêm, Kỷ Sơ Hoà đã rời khỏi đội và xóa hắn ta khỏi danh sách bạn tốt.
*
Kết thúc một trận game, Kỷ Sơ Hoà nhận được thông báo cấm phát ngôn hai mươi bốn giờ.

Đúng lúc đó, nhân viên công tác đến gõ cửa, thông báo rằng buổi quay phim buổi tối sắp bắt đầu.
Kỷ Sơ Hoà cất điện thoại, chậm rãi đi xuống lầu.
Buổi tối có một bữa lẩu để phá băng* cho các khách mời, diễn ra ngay tại sân vườn của biệt thự.
*Phá băng được hiểu là cách để tạo không khí thân thiện, gần gũi, giảm sự khô khan ban đầu.
Kỷ Sơ Hoà đẩy cửa sau ra, nhìn thấy một màu xanh biếc vờn quanh.
Tổ chương trình đã bỏ ra nhiều công sức, sân vườn rộng rãi được trồng nhiều cây xanh và hoa cỏ.

Một con đường nhỏ lát đá cuội kéo dài từ cửa kính xoay của biệt thự, bên tay trái là một hồ phun nước nhỏ, nước trong vắt, vài con cá vàng bơi lội bên trong.

Ánh hoàng hôn chiếu rọi mặt nước lấp lánh, bóng những dây leo xanh mướt đung đưa trong nước.
Đi dọc theo con đường đá rẽ nhánh, hai bên đường là những bông hoa đủ màu sắc, cuối con đường có một cái đình giống như hành lang, ở giữa đình đã sắp sẵn bàn ghế, các máy quay ở các góc độ cũng đã được lắp đặt.
Buổi phát trực tiếp chưa bắt đầu, các khách mời đã được gọi xuống lần lượt.

Khi Kỷ Sơ Hoà đến nơi, vừa đúng lúc thấy hai anh em nhà họ Tạ và bốn người Hùng Vũ Thiến, Lạc Đình Phỉ cùng đi vào đình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận