===============
Sáu tháng ba, côn trùng thức giấc; hoa đào đỏ, hoa lê trắng, hoàng oanh hót vang, chim én bay về.
Thành hoa Nam Đô đang tổ chức lễ hội Bách Hoa kéo dài nửa tháng mỗi năm.
Ninh Cửu Vi mang theo Trì Lâm một đường từ Thúy Hồ Trấn đi tới Nam Đô Hoa Thành, vốn đi Ma giới muốn đi thẳng về phía đông, nhưng nửa đường cô lại quẹo về phía nam Nam Đô Hoa Thành chỉ vì tới Bách Hoa Tiết này xem náo nhiệt, thuận tiện nhìn xem có thể gặp được nghĩa phụ nghĩa mẫu của cô hay không.
Từ sau khi rời khỏi Tiên Hà Cung đến Ma giới, hàng năm Ninh Cửu Vi đều đến xem nơi này.
Ngay từ đầu là nghĩa phụ mang cô đi, nghĩa mẫu cũng sẽ đi theo.
Ở trong ấn tượng của cô, nghĩa mẫu của cô Thanh Tuyết Tiên Cơ cũng chỉ có tại Bách Hoa Tiết thời điểm sẽ đi ra đi một chút, trừ lần đó ra nghĩa mẫu đều sẽ đem chính mình "giam cầm" ở Ma giới không đi ra.
Mà nghĩa phụ sở dĩ đến, hoàn toàn là bởi vì nghĩa mẫu của cô, cùng nghĩa mẫu của cô mà đến.
Nghĩa phụ đối đãi nghĩa mẫu thật đúng là một mảnh si tâm, thâm tình không thay đổi.
Nghe nói sư phụ trước kia cũng sẽ tới cái này Nam Đô Hoa Thành trăm hoa tiết, nhưng là không biết vì cái gì về sau hắn liền không có đi qua nữa.
Hai bên đường phố trong Hoa Thành bày đầy các loại hoa tươi, có bạch ngọc lan nở rộ vào mùa này, hải đường bốn mùa, hồng diệp lý, bích đào, hoa cúc lá dưa, xuân lan, tử kinh, nhật hương quế! đủ mọi màu sắc tề tụ một chỗ, tranh kỳ đấu diễm.
Cách đó không xa dưới tàng cây đào tụ tập rất nhiều nam nam nữ nữ cùng một chỗ, bọn họ chiết hoa truyền tình ý cho nhau, đây là lễ Bách Hoa, cũng là lễ Nữ Nhi, dù sao mỹ nhân như hoa mềm mại như nước.
Nhiều người mượn lý do ngắm hoa, đến là tìm lang quân như ý.
Trong thành đông đúc người, rất náo nhiệt.
Trì Lâm đi theo sau Ninh Cửu Vi làm sao từng thấy tràng diện náo nhiệt như vậy, trong Tiên Hà Cung tổng cộng cũng chỉ bất quá thu năm sáu mươi tên đệ tử mà thôi.
Anh lại chưa bao giờ xuống núi, vì thế anh nhất thời bị thế giới hoa hoa kia làm rối loạn đôi mắt.
Ánh mắt nhìn khắp nơi kia rất giống một tên nhà quê trong rừng sâu núi thẳm mới vào thành, chưa từng thấy qua việc đời! Nhưng khí chất trên người Trì Lâm lại thanh quý ôn nhã, rất xứng đôi với Nam Đô Hoa Thành.
" Tiểu Lâm Tử thế nào? Náo nhiệt đi! " Ninh Cửu Vi hơi quay đầu nói với Trì Lâm.
Trì Lâm gật đầu, anh không nhìn người, chỉ là bị cả thành phồn hoa mê hoặc, thế cho nên hôm nay Ninh Cửu Vi gọi anh ấy là Tiểu Lâm Tử anh cũng không để ý tức giận, chỉ là đi tới trước một cành hoa mai, anh dừng bước.
" Đây là Biệt Giác Vãn Thủy.
" Có thể nói đây là một trong những loại hoa mai quý hiếm nhất.
Trong Tiên Hà Cung có hoa mai nhưng lại không có gốc nào khác là Vãn Thủy, đây là vì tiết Bách Hoa chuyên hái từ trên núi Mai Hoa Kim Lăng để phục vụ cho lễ hội Bách Hoa.
Hoa có màu tím pha hồng, hồng pha trắng, một đóa hoa nhỏ trên chừng hơn bốn mươi cánh hoa, hương hoa thanh nhã dịu dàng.
Ninh Cửu Vi cũng không hiểu lắm về những bông hoa này, chỉ là cảm thấy chúng rất xinh đẹp, đẹp mắt mà lại thơm ngát là đủ rồi.
Nhưng nghĩa mẫu của cô lại rất yêu hoa, Ninh Cửu Vi ở trong đám người chen chúc tìm kiếm xem có bóng dáng nghĩa mẫu của cô ấy hay không.