Cuộc họp trực tuyến sắp sửa bắt đầu.
Hạ Tư Mẫn đeo tai nghe lên, ánh mắt dừng trên màn hình máy tính, đầu ngón tay xoay chiếc bút máy.
Tay áo anh xắn lên trên hai lần, những sợi gân xanh ẩn nấp dưới làn da mỏng manh, căng đầy sức sống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chiếc bút máy màu đen tuyền di chuyển qua lại giữa các ngón tay, chạm vào đôi tay trắng như bạch ngọc kia, khiến người ta không rời mắt nổi.
Không lâu sau, anh không xoay bút nữa, dường như cảm nhận được gì đó mà nâng mí mắt lên, bắt được tầm mắt đang lưu luyến trên người mình.
Lê Chi bị bắt gặp thì cong môi nở nụ cười.
Cô thừa nhận mình là người cuồng tay, cũng chẳng cảm thấy thưởng thức cái đẹp có gì sai, nên đương nhiên không cảm thấy xấu hổ.
Chỉ là sau khi đối diện nhau trong phút chốc, cô không quấy rầy anh làm việc nữa mà bắt đầu không nhanh không chậm tìm phim để xem trên iPad.
Gần đây phim hay vô cùng ít ỏi, cô lựa tới lựa lui hồi lâu sau mới chọn được một bộ phim hài có đánh giá và cốt truyện khá ổn áp.
Bài hát mở đầu phim xen lẫn với tiếng anh thi thoảng nói chuyện vang lên trong văn phòng tổng giám đốc, dường như có thể xua tan đi hơi thở lạnh lẽo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Tư Mẫn nghe vậy thì cố tình đè nén tiếng cười, trái tim giống như được bọc trong bông mềm, không hề báo trước mà rơi vào trong đó.
Anh thất thần mân mê cán bút, mãi đến khi cuộc họp kết thúc, cảm giác xa lạ khiến con người ta rung động mới dần biến mất.
“Xem xong chưa?” Anh tắt máy tính, điều khiển xe lăn đến gần sô pha.
Lê Chi quay đầu lại: “Sắp rồi.”
Cô xem xong phần giới thiệu tập sau thì xách túi lên vòng ra phía sau Hạ Tư Mẫn, đẩy anh ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.
Tầng này vẫn còn người ở lại tăng ca, lúc hai người họ đi qua phòng làm việc, tiếng gõ bàn phím và thảo luận bỗng chốc ngưng bặt.
Dù cho là nhân viên mới hay cũ thì đây là lần đầu tiên họ thấy ai đó không phải Thành Đức đẩy xe lăn cho anh.
Huống chi còn là một cô gái.
Suy nghĩ của bọn họ không giống nhau mà đánh giá Lê Chi, cô đẩy Hạ Tư Mẫn đi xa họ mới mở miệng: “Cô ấy là nhân viên mới tới sao?”
“Nhìn bề ngoài không giống lắm.”
“Chắc là bạn gái của tổng giám đốc Hạ nhỉ?” Cô gái tóc ngắn đứng trước máy lọc nước hóng hớt nói: “Nhìn cũng rất xứng đôi.”
“Không phải tổng giám đốc Hạ độc thân sao? Đầu năm nay từng có phóng viên đến phỏng vấn, có đưa tin rồi mà.”
“Đầu năm độc thân không có nghĩa là bây giờ cũng độc thân, anh ấy như vậy không phải là quá bình thường sao?”
“Cũng đúng.”
Nhóm nhân viên tụ tập trên hành lang nói chuyện rôm rả, không ai để ý rằng chiếc ghế trong phòng thư ký đã trống không.
Cũng không ai biết rằng trong toilet cách đó không xa bị người khóa trái từ bên trong, vang lên tiếng trò chuyện đứt quãng mơ hồ.
*
Ánh đèn đường sáng lên.
Mây đen dày đặc hiện lên tia sét, sau đó ầm ầm nổ lớn, vang vọng cả thành phố.
Những hạt mưa li ti rơi vào cửa sổ tòa nhà, ngưng đọng lại thành một tầng hơi nước mỏng, che khuất khung cảnh bên ngoài.
Tiếng còi xe và làn gió chiều mang theo những hạt mưa chảy qua khe hở cửa sổ, rơi trên vai Lê Chi và Hạ Tư Mẫn.
Cô đưa mắt nhìn xuống lầu, rùng mình đóng lại cửa sổ dính đầy nước mưa: “Mưa lớn rồi, chúng ta không đi được nữa.”
Trời mưa to đi ra ngoài quả thực không sáng suốt lắm.
Tầm nhìn thấp không nói, một khi dừng ở ven đường không cẩn thận bị kẹt xe thì rắc rối lắm.
Hạ Tư Mẫn: “Không sao.” Anh gọi phục vụ bật máy sưởi cao hơn, tránh cho cô bị cảm: “Mưa này không lâu đâu.”
“Vậy cũng phải đợi một hai tiếng.” Nếu ngồi mãi ở chỗ này, chỉ sợ chán chết mất thôi.
Lê Chi lấy điện thoại trong túi ra.
Cô tìm một vài chỗ vui chơi trong tòa nhà này, loại trừ tất cả những hoạt động thể chất không thích hợp với thân thể của anh, cuối cùng đưa ra được hai hoạt động khá thích hợp: “Anh muốn DIY* hay là mát xa?”
*Do-it-yourself (tự mình làm lấy): tự tay làm ra các sản phẩm. Cửa hàng DIY là nơi cung cấp vật liệu, dụng cụ, cho khách hàng.
“DIY cái gì?”
“Đồ gốm, trang sức bạc hoặc là bánh kem.”
Hạ Tư Mẫn không muốn chọn cái nào hết
Nhưng sự mong chờ trong ánh mắt của cô quá rõ ràng, anh không đành lòng khiến cô thất vọng: “Nghe theo cô.”