Sau Khi Nữ Phụ Pháo Hôi Thức Tỉnh


Lý Chức Ngữ cuối cùng đã tìm được một công việc bán thời gian tại chi nhánh Khải Thịnh làm việc bốn tiếng một ngày và kiếm được 35 nhân dân tệ một giờ.

Bằng cách này, sẽ được làm ít việc hơn và vẫn có thời gian chuẩn bị cho kỳ thi, hehehe.

Lý Chức Ngữ cảm thấy mọi cố gắng trước đây đều vô ích.

Ngày 2 tháng 2 cắt băng khánh thành năm mới.

Khi mọi chuyện đã ổn định, việc mua lại Geisha đã hoàn thành, Khải Thịnh phát triển ổn định và ngày càng tiến bộ, ban lãnh đạo cấp cao tổ chức tiệc ăn mừng nội bộ.

Lý Chức Ngữ được mời tham gia với tư cách là một công thần.

Địa điểm là một nhà hàng cạnh trụ sở Khải Thịnh.

Hai anh em Cố Thừa Trạch miễn cưỡng phải tôn trọng nhau, nhưng thực ra họ ngồi riêng, các giám đốc điều hành cấp cao khác lần lượt đến, người phục vụ đồ ăn ngon đều cùng đi đến.

Các giám đốc điều hành đều biết rõ về vụ bê bối của anh em nhà họ Cố, thư ký Lâm và Lý Chức Ngữ ngồi cạnh hai nữ giám đốc điều hành của công ty, một số ông chủ lớn tuổi đã lén lút chọc ghẹo họ.


“Các cô còn trẻ tuổi có tư tưởng có sức sống, công ty không thể thiếu các cô được, nhưng là nếu muốn đi xa còn phải muốn đem tâm tư đặt ở chính đồ.


Mấy lão cáo già đó khen mấy người, quả thực là ba hoa chích choè.

Vừa đánh một gậy vừa khen một câu, trọng tâm là nói lời viển vông.

Hai người lần này gặp mặt vẫn có chút không được tự nhiên, Cố Thừa Trạch sao không nghe ra được ý của bọn họ, trả lời như cũ, ly rượu bị anh lắc lư mạnh hơn.

Cố Thừa Ngôn đã muốn rời đi từ lâu, nếu không phải lão mẹ anh yêu cầu anh phải có quan hệ tốt với trưởng lão công ty thì còn lâu anh mới muốn ở chỗ này.

Cố Thừa Trạch anh trai cùng cha khác mẹ của anh, hơn anh bảy tuổi và có lý lịch tầm thường, nhưng kinh nghiệm du học khiến anh choáng ngợp, thậm chí còn khiến anh gặp nhiều trở ngại khi mới đến.

Cố Vấn Thiên không đồng ý cho anh kết hôn với Lâm Dao, nhưng nếu Cố Thừa Trạch giống anh, thậm chí còn tệ hơn thì sao ?
Khi anh ta nhìn thấy Vạn Huệ xuất hiện trong nhà hàng, trong đầu anh đã có sẵn kế hoạch, chi bằng thuận nước đẩy thuyền.

Thực ra cô rất sợ văn hóa bàn rượu và không thích uống rượu, may mắn thay trên bàn ăn đã chuẩn bị rất nhiều đồ uống.

Lý Chức Ngữ uống xong rượu cảm thấy choáng váng, Cố Thừa Trạch yêu cầu đưa cô về, cô đồng ý, ở một mình quả thực không an toàn.

Đưa đến ngõ nhỏ thành Tây, Lý Chức Ngữ cảm thấy đau đầu, có lẽ vì gió quá lớn, khi cô định mở cửa thì phát hiện túi xách của mình đã rơi xuống ghế, liền đứng dậy lấy, lại đụng vào trần xe.

“A, đau quá!”
Cố Thừa Trạch lập tức nhìn sang, Lý Chức Ngữ đau đến rớt nước mắt.

“Cẩn thận, để anh nhìn xem bị thương thế nào.


Cố Thừa Trạch vén tóc cô ra, mở đèn flash trên điện thoại, trán chỉ hơi đỏ thôi, không sao cả.

Lý Chức Ngữ thấy vẻ mặt đối phương tập trung, môi mỏng mím chặt, trên người đeo cà vạt kẻ sọc màu xanh đậm, áo sơ mi đen xám, áo khoác len xuống chút nữa là quần tây.

Đèn trong xe sáng lên, phía trước kính chắn gió là cuối con hẻm.


Lý Chức Ngữ: Tại sao Cố Thừa Trạch lại đẹp trai như vậy?
Lý Chức Ngữ si ngốc nhìn anh, “Anh Cố, anh nhìn thật đẹp trai, giống như bây giờ vậy.


“Em say rồi, anh mở cửa cho em, đưa em về.


“Em không, không say, uống nước ngọt sao… Sao có thể say được~”
“Em thật sự không say, chỉ là hơi choáng váng.


Mở cửa ra, căn phòng tối om và không có một bóng người.

Chắc Dương Tử Tĩnh về nhà rồi.

Cố Thừa Trạch vô cớ cảm thấy hơi nóng, có lẽ là vừa mới uống rượu xong, cũng có thể là vì ở một mình với cô.

Ngay lúc Cố Thừa Trạch chuẩn bị về, Lý Chức Ngữ đã nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng gọi “Cố Thừa Trạch”, hơi ấm lập tức truyền đến từ đầu ngón tay cô.

Cố Thừa Trạch nghe thấy Lý Chức Ngữ gọi anh, cúi đầu lắng nghe, không ngờ, cô lại hôn lên môi anh, có mùi trái cây của đồ uống.

“Em không say, vì sao anh không tin, anh xem.



Cô thực sự không hề say, chỉ là không tỉnh táo thôi.

Cố Thừa Trạch lắc lắc đầu, “Em say thật rồi.


Lý Chức Ngữ giữ chặt cà vạt anh, cánh môi lại lần nữa dán lên.

Tay anh đột nhiên ôm lấy eo cô, hơi thở đột nhiên trở nên nặng nề, nụ hôn của anh bắt nhịp, ấn sâu vào môi cô mang theo tình yêu rõ ràng.

Lúc này, hơi thở của họ hòa quyện vào nhau, hơi thở của Cố Thừa Trạch và hơi thở của Lý Chức Ngữ hòa vào nhau, giống như một bản giao hưởng tuyệt đẹp.

Lưỡi anh nhẹ nhàng xâm nhập vào miệng cô, quấn lấy lưỡi cô thật chặt.

Lý Chức Ngữ hoàn toàn không thể cưỡng lại được.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận