Sau Khi Rơi Xuống Núi Ta Từ Hôn FULL


Từ khi được cứu về sau khi ngã xuống sườn núi.

 
Ta đột nhiên không tiếp tục quấn quýt si mê Tiết Vọng nữa.

 
Không còn chạy theo y, hỏi han ân cần, lấy lòng chiều theo ý y nữa.

 
Mà ngày ngày tự giam mình trong Phật đường, thành kính niệm kinh.

 
Ngay cả khi y tới cửa nói muốn hủy hôn, ta cũng chỉ gật đầu nói một chữ "Được".

 
Sau đó tiếp tục quay về quỳ xuống cầu xin:
 
"Bồ Tát phù hộ, Bồ Tát khai ân.

"
 
"Hôm đó ở dưới vách núi, ta bị trúng độc nên mới không nhịn được mà vấy bẩn vị công tử kia.

"
 
"Chỉ có một đêm đó, ta sẽ không mang thai, đúng không?"
 
"Hắn cũng không thể tìm tới ta nữa, đúng không?"
 
1.

 
Ta xách váy trong tay, chạy trối c.

h.

ế.

t trong rừng cây.

 

Thân thể đau đớn như bị c.

h.

é.

m làm đôi nhưng ta không dám dừng lại một chút nào ——
 
Đêm qua, khi ở dưới vách núi, ta bị dược tính làm cho mất thần trí.

 
Bổ nhào vào một vị công tử tuấn tú vội vàng qua đường, hình như còn đang bị thương.

 
Ta dùng đai lưng trói chặt cổ tay của hắn, giống như một kỹ nữ hạ tiện nhất.

 
Ta lề mề thở nhẹ trong n.

g.

ự.

c hắn, khẽ hôn trêu chọc bên cổ hắn:
 
"Công tử đừng sợ, ta không phải người xấu, sẽ không làm tổn thương tính mạng của ngươi.

"
 
"Ta chỉ hơi nóng, muốn cầu xin công tử, giúp ta dập lửa trong cơ thể…"
 
"Công tử, ta muốn sờ ngươi.

"
 
"Công tử, ta muốn hôn ngươi.

"
 
"Công tử ta muốn…"
 
Mà vị công tử kia, thật sự không thể tránh thoát, giống như đã cam chịu nhận mệnh.

 
Mặc ta khinh bạc làm bẩn, toàn bộ quá trình gần như đều không mở miệng.

 
Chỉ trong nháy mắt khi ta đạt tới vui sướng ngập đầu, thất thần thét lên.

 
Hắn mới cười lạnh bên tai ta, nói nhỏ một câu:
 
"Nếu ngày mai không đánh c.

h.

ế.

t ngươi, cũng uổng công ta làm người.

"
 
Không hề khoa trương.

 
Một câu ngắn ngủi đó, lại tràn ngập sát ý và mùi vị c.

h.

ế.

t chóc.


 
Đến mức bây giờ ta quay về nhớ lại mà trong lòng vẫn còn cảm thấy lạnh lẽo.

 
Cho nên đến sáng sớm, sau khi tỉnh lại, ta không chút do dự, mặc quần áo xong thì lập tức chạy mất dạng.

 
Chỉ sợ chạy chậm một chút là công tử kia sẽ tỉnh lại, trực tiếp chơi c.

h.

ế.

t ta.

 
À, thật ra cũng không cần hắn chơi c.

h.

ế.

t ta.

 
Lần này trong buổi săn b.

ắ.

n của Hoàng gia, Thánh thượng dẫn theo Hoàng hậu, Hoàng tử đích thân tới bãi săn.

 
Trong doanh trướng khắp ngọn núi này gần như đều là văn võ bá quan, công tử thế gia, mệnh phụ thiên kim.

 
Nếu như để người khác phát hiện tối hôm qua ta vấy bẩn công tử người ta, chưa lập gia đình đã thất trinh.

 
Vậy thì ta cũng thật sự không cần sống nữa!
 
"Tiểu thư! Cám ơn trời đất, may mà người không sao!"
 
Một tiếng gọi lớn mang theo tiếng khóc nức nở đột nhiên vang lên bên tai.

 
Ta giật mình khiến cả người run lên một cái.

 
Vừa ngẩng đầu đã thấy nha hoàn thiếp thân Bích Ngọc của ta đang đỏ mắt chạy về về phía ta.


 
Sau lưng nàng ấy còn có vị hôn phu Tiết Vọng của ta đi theo.

 
Cùng với… Một đám thế tử, thiên kim, nha hoàn, thị vệ.

 
Trong lòng ta rơi thẳng xuống vực:
 
Xong rồi.

 
Toang rồi.

 
2.

 
Trong tiệc săn b.

ắ.

n tối qua, Tam hoàng tử tổ chức hội thơ bên dòng nước ở đầm nước ven núi.

 
Ta vốn không thích náo nhiệt, chỉ bởi vì Tiết Vọng ở đó nên mới đi theo cùng.

 
Không ngờ trong trường hợp như vậy, trước mắt bao người, lại có người dám động tay chân vào trong rượu của ta.

 
Chỉ vừa uống một chén, ta đã váng đầu, toàn thân nóng lên, hoa mắt.

 
Ta phát hiện không thích hợp, vội vàng đi tìm Tiết Vọng, muốn nhờ y đưa ta rời đi.

 
Mấy vị công tử lại ngấm rượu lên đầu, kéo ta to gan trêu chọc:
 
"A Vọng, Vân Ca có vẻ ngoài khuynh quốc khuynh thành, lại có tình cảm sâu đậm với ngươi, sao ngươi cứ nhạt nhẽo thế, ba lần bốn lượt muốn từ hôn với nàng ấy chứ?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận