Chương 17. Cởi quần của tôi xuống.
“Cốc cốc cốc!”
Tiếng gõ cửa vừa vang lên chưa lâu, Mạnh Lễ đã mở cửa ra.
“Anh Mạnh, tôi...” Liễu Nhứ ngửa đầu nhìn người đàn ông có thân hình cao lớn, trong lòng hơi căng thẳng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vào đi.” Mạnh Lễ không nói gì khác, anh nghiêng người ra, để Liễu Nhứ đi vào.
Liễu Nhứ vội vàng cúi đầu đi vào trong, cô sợ bản thân đợi ở bên ngoài lâu thêm một chút nữa thì sẽ lập tức hối hận chạy mất.
Bước vào phòng, Liễu Nhứ lúng túng đứng ở giữa phòng khách, cũng không dám ngồi bừa.
Mạnh Lễ đóng cửa lại, đi vào trong, ngồi ở trên ghế sô pha.
Anh vỗ vào vị trí bên cạnh, nói với Liễu Nhứ: “Lại đây ngồi đi.”
Liễu Nhứ có chút căng thẳng, tay trái của cô nắm lấy ngón tay phải, di chuyển tới đó một cách chậm chạp, sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống.
Mạnh Lễ liếc mắt nhìn người phụ nữ đang cúi thấp cái đầu nhỏ xuống, đột nhiên nói: “Cởi quần của tôi xuống.”
“Hả?” Liễu Nhứ ngẩng phắt đầu lên, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn Mạnh Lễ.
Mạnh Lễ nhíu mày: “Không cởi quần thì sao chữa trị được?”
Người yếu mềm như Liễu Nhứ làm gì có gan lớn như vậy, cô cắn môi, nhỏ giọng đề nghị: “Anh Mạnh, có thể… Có thể… Chạm qua quần được không?”
Mạnh Lễ cũng không ép: “Vậy cô thử chạm qua quần xem có thể làm cho nó cương lên được không?”
“Tôi thử xem.”
Liễu Nhứ nhắm mắt, hít sâu một hơi, cẩn thận đặt tay của mình vào đũng quần của người đàn ông.
Cô sờ qua lớp vải, nắm lấy gậy thịt mềm nhũn đó.
Lúc sờ vào dương vật của người đàn ông, khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Nhứ không khỏi ửng đỏ lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù thứ này đang ở trong trạng thái mềm nhũn, chẳng có chút lực công kích nào, nhưng cô vẫn rất xấu hổ.
Trước kia Liễu Nhứ chưa từng thủ dâm cho đàn ông bao giờ, cô cũng không biết cách làm đàn ông hài lòng, bàn tay nhỏ vuốt ve lên xuống dương vật vài lần, rồi thả ra.
Cô đỏ mặt hỏi Mạnh Lễ: “Anh Mạnh, anh có cảm giác chưa?”
“Chưa.”
Cách một lớp quần, tiếp xúc quá ít, thân thể Mạnh Lễ vốn đã có khuyết điểm, chỉ tùy tiện vuốt vài lần, sao có thể khiến anh cương lên được chứ.
Anh lại đề nghị một lần nữa: “Cô Liễu, cởi quần xuống đi, cách một lớp vải như này không kích thích tới điểm nhạy cảm của tôi.”
“Ừm.” Liễu Nhứ do dự rồi giơ bàn tay nhỏ tới bên hông của Mạnh Lễ, nắm lấy quần, tụt xuống.
Mất đi lớp quần che chắn, dương vật dưới bụng của người đàn ông lập tức nảy ra.
Trong lớp lông dày đặc có ẩn chứa một gậy thịt rủ xuống.
Liễu Nhứ chỉ liếc nhìn một cái, đã bị dọa sợ tới mức lập tức nhắm mắt lại, dáng vẻ đó, như thể đã nhìn thấy một thứ bẩn thỉu nào đó.
Mạnh Lễ hơi nhăn mày, trên mặt có thêm mấy phần mất hứng.
Người phụ nữ này, đã từng thấy, từng sờ, còn từng ăn thứ đó của anh từ lâu rồi, khi đó sao cô không ghét bỏ, bây giờ lại bày ra dáng vẻ chán ghét đó, giả bộ cho ai nhìn chứ.
Mạnh Lễ lên tiếng thúc giục: “Cô Liễu, cô mà cứ kỳ kèo như vậy, thì đến sáng việc chữa trị này cũng không hoàn thành được.”
Mơ hồ cảm nhận được sự không vui của người đàn ông, Liễu Nhứ lập tức trấn an Mạnh Lễ: “Anh Mạnh đợi chút, tôi bắt đầu ngay đây.”
Cô nhắm mắt, giơ bàn tay nhỏ ra, run rẩy lần mò vào giữa đũng quần của người đàn ông.
Lúc thì sờ vào bắp đùi, lúc thì sờ lên lỗ rốn.
Mạnh Lễ không nhịn nổi nữa, đúng là người đàn bà đần độn.
Anh bắt lấy bàn tay nhỏ của cô, tay còn lại cầm lấy dương vật cho dù có đang ở trạng thái ngủ sâu cũng vẫn to lớn của mình.
Anh trầm giọng nói: “Cầm lấy nó, nhẹ nhàng thôi, vuốt nhẹ lên xuống vài lần.”
“Được… Được.” Liễu Nhứ nhắm mắt, mang tai hơi nóng ran.
Cô có thể cảm nhận được rõ ràng trong lòng bàn tay mình có một cây gậy thịt mềm nhũn, đây là lần đầu cô tỉnh táo, mặt đối mặt, cầm dương vật của người đàn ông thủ dâm nên không khỏi có chút xấu hổ.