Chương 22: Sao anh lại cởi áo lót của tôi
Những lời Mạnh Lễ vừa nói, trong bệnh viện Liễu Nhứ cũng đã nghe bác sĩ nói rồi.
Mặc dù nói là trị liệu nhưng để một người đàn ông xa lạ sờ mó lên cơ thể mình, trong lòng Liễu Nhứ vẫn không thể chấp nhận.
Cô sống đến hai mươi hai năm nay, từ trước tới giờ đều chưa từng làm chuyện gì trái với lẽ thường đến vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm nay cô to gan đi sờ dương vật của một người đàn ông đã là cực hạn rồi.
Nhưng nếu như không phối hợp với Mạnh Lễ để điều trị, bệnh của anh vĩnh viễn không thể khỏi được.
Không chữa khỏi bệnh, tuần nào cũng phải đến bệnh viện tái khám, lần nào cũng tiêu tốn một khoản tiền viện, tiền thuốc lớn.
Các khoản nợ ngày càng chồng chất, bây giờ Liễu Nhứ đã không thể trang trải nổi cuộc sống nữa rồi, đến cả tiền ăn cơm cũng cạn sạch.
Cho sờ hay không cho sờ nhỉ?
Liễu Nhứ còn đang do dự.
Sau khi suy nghĩ thận trọng, cân nhắc lợi và hại một lượt, cuối cùng Liễu Nhứ quyết định thỏa hiệp.
Cô ngẩng đầu, thử thăm dò hỏi: “Anh Mạnh, chỉ là sờ thôi đúng không? Tôi sẽ không làm cái khác đâu nhé!”
Mạnh Lễ cúi đầu nhìn dương vật còn đang mềm nhũn rủ xuống, nhướn mày hỏi lại: “Cô cảm thấy, dựa vào dáng vẻ bây giờ của tôi, tôi còn có thể làm gì cô nữa?”
Liễu Nhứ nhìn xuống theo ánh mắt Mạnh Lễ, thấy dương vật gục đầu ủ rũ, nửa sống nửa chết giữa háng anh, sự lo lắng trong lòng cũng biến mất.
Cũng đúng, bây giờ anh Mạnh không cứng nổi nữa, có thể làm được gì cô nữa đây?
Dù cho không dễ dàng gì mới cứng lên được thì sẽ rất nhanh thôi anh cũng sẽ lại mềm xuống rồi, thời gian đó còn chưa đến một phút, hình như cũng sẽ không tạo ra uy hiếp gì lớn với cô.
Liễu Nhứ chần chừ cắn môi, do dự một hồi cô mới kéo hai dây váy trên vai xuống.
Váy vừa rơi xuống, thân thể trắng trẻo mịn màng lập tức lộ ra.
Liễu Nhứ nhắm mắt lại, xấu hổ nói: “Anh... Anh Mạnh, anh sờ đi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Liễu Nhứ mặc bộ đồ lót trắng bên trong, mép áo còn được viền một vòng ren nhìn rất có phong cách thiếu nữ.
Ngực cô rất lớn, nhìn qua rồi ước tính cũng cỡ cup C, phần thịt trắng nõn no đủ, bị mép áo lót bao chặt lấy ép ra một khe rãnh sâu.
Mắt Mạnh Lễ sâu thẳm, yết hầu khẽ động, lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Mặc dù nói não người phụ nữ này không quá linh hoạt nhưng không thể không thừa nhận dáng người cô không tệ, chỗ nào nên mập thì sẽ có thịt, chỗ nào nên gầy thì sẽ mảnh mai.
Hơn nữa da cô còn rất trắng, làn da mịn màng nhẵn nhụi, chỉ cần nhìn cô khỏa thân thôi là có thể kích thích ham muốn của đàn ông.
Nhưng chút kích thích này đối với Mạnh Lễ đang bị liệt dương mà nói chỉ là không đau không ngứa, chẳng có tác dụng gì, anh phải dùng tay tiếp xúc với thân thể cô mới có thể thu được kích thích lớn hơn.
Mạnh Lễ duỗi tay đặt trước ngực Liễu Nhứ, cách chiếc áo lót, anh chụm tay lại nắm lấy một bên ngực đầy đặn rồi bóp nhẹ.
Liễu Nhứ đang nhắm mắt, cảm nhận được ngực mình bị người ta nắm lấy, cô hít sâu một hơi, tiếp tục để người đàn ông kia chạm vào ngực mình.
Nhìn ra được Liễu Nhứ đang căng thẳng, Mạnh Lễ an ủi cô: “Yên tâm đi, tôi chỉ sờ mà thôi.”
“Ừm.”
Có được sự an ủi của người đàn ông, nỗi lo lắng của Liễu Nhữ mới tan biến bớt, mặc dù có thể cảm nhận được sự mềm mại, đầy đặn của ngực cô nhưng dù sao thì cũng không đủ tận hứng, cách một lớp vải, xúc cảm bàn tay nhận được cũng ít đi nhiều.
Thấy Liễu Như nhắm chặt hai mắt, anh lặng lẽ vòng tay ra sau lưng cô, mở khuy cài áo.
“Tách” một tiếng, chiếc áo lót rơi xuống, bầu ngực tròn trịa như những con thỏ ngọc tựa tuyết trắng nhảy ra, thịt khẽ động, nhìn thôi cũng khiến người ta không thể rời mắt.
Đầu ngực lạnh lẽo, cảm giác bị trói buộc đột nhiên biến mất, Liễu Nhứ lập tức mở mắt, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy hai bầu ngực đầy đặn của mình lồ lộ ra ngoài trong khí.
Cô bị dọa lập tức che đi cảnh xuân lộ ra trước ngực, cảnh giác nhìn Mạnh Lễ: “Anh Mạnh, sao anh lại cởi áo lót của tôi ra?”
Mạnh Lễ chẳng có chút căng thẳng nào, anh xòe lòng bàn tay trống rỗng ra rồi giải thích: “Cách một lớp áo lót, sờ lên giống như đang sờ trên vải vậy, rất thô, không có cảm giác gì cả.”
Anh lại chỉ xuống dương vật còn đang mềm nhũn ủ rũ của mình, bổ sung thêm: “Cô xem đi, tôi sờ lâu vậy rồi mà còn không cứng, thật sự không có chút cảm giác nào.”