Chuơng 4: Lúc đi tiểu vẫn thấy đau
Nghe Liễu Nhứ như vậy, cảnh sát A gật gật đầu, cầm bút soàn soạt viết liền mấy dòng lên trang giấy.
Tiếp theo đó, cảnh sát dẫn theo cả Liễu Nhứ lẫn Mạnh Lễ cùng nhau trở về khu chung cư Hoa Uyển, dùng chìa khóa nhà của Liễu Nhứ để tiến hành thử nghiệm.
Làm cho người ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc là, chiếc chìa khóa trong nhà của Liễu Nhứ đích thực là có thể mở được ổ khóa cửa nhà Mạnh Lễ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lại tiếp nữa, cảnh sát lại lấy chìa khóa nhà của Liễu Nhứ đi mở thử các ổ khóa cửa nhà hàng xóm.
Sau khi thử nghiệm, họ phát hiện ra một điều rằng, chìa khóa nhà của Liễu Nhứ và Mạnh Lễ hoàn toàn khớp nhau, chìa khóa của họ có thể mở được cửa nhà của đối phương, nhưng không thể mở được cửa của những nhà gần đó.
Tại sao lại xuất hiện loại hiện tượng quái dị như vậy kia chứ?
Cảnh sát đã liên hệ với cửa hàng cung cấp khóa cho khu chung cư, người của cửa hàng đó giải thích rằng, một chiếc chìa khóa mà có thể mở được một ổ khóa khác thì được gọi là xác suất mở lẫn nhau, một chiếc chìa khóa có thể mở được càng ít ổ khóa thì tính an toàn của ổ khóa đó càng mạnh.
Nhà nước phân chia lõi khóa của khóa cửa chống trộm ra thành ba cấp độ: Cấp A, cấp B và cấp B+.
Căn cứ theo tiêu chuẩn Nhà nước tương ứng thì xác suất mà các chìa khóa của khóa cấp A có thể mở được ổ khóa khác là xấp xỉ 0.03%, có nghĩa là trong mười nghìn ổ khóa thì có ba chiếc giống hệt nhau. Xác suất mà các chìa khóa của khóa cấp B có thể mở được ổ khóa khác là 0.01%. Xác suất có thể mở được ổ khóa khác của chìa khóa cửa an toàn cấp B+ lại càng thấp hơn, chỉ có khoảng 0.0004%.
Thật ra mà nói thì tất cả các loại chìa khóa đều tồn tại hiện tượng mở được lẫn nhau này, nhưng xác suất này ở những ổ khóa được sản xuất bởi những nhãn hiệu lớn thì vô cùng thấp.
Chìa khóa nhà của Liễu Nhứ có thể mở được cửa nhà của Mạnh Lễ, việc này chỉ có thể nói là sự trùng hợp trong một phần nghìn, thậm chí là một phần vạn mà thôi.
Bình thường mà nói thì xác suất xảy ra loại chuyện này là cực kỳ thấp, nhưng cũng không ngoại trừ khả năng nó xảy ra được.
Sau khi trải qua cả loạt quá trình tìm cách chứng thực, phía cảnh sát và Mạnh Lễ cuối cùng cũng tin rằng Liễu Nhứ không hề nói dối, cô đúng thật là bởi vì uống say nên mới đi nhầm tầng lầu rồi mới mở nhầm cửa.
Tuy rằng Liễu Nhứ không phải là cố ý làm như vậy, nhưng cô đích thực là đã làm ra những hành động dâm ô tục tĩu đối với Mạnh Lễ, sau đó lại cắn bị thương thân dưới của anh.
Việc này đã tạo thành thương tổn cực lớn về cả mặt sinh lý và tâm lý của Mạnh Lễ.
Mạnh Lễ vẫn kiên trì làm đơn xin lập án như cũ, đòi lấy viện phí và tiền thuốc men và phí bồi thường tổn thất tinh thần.
Sau khi Mạnh Lễ báo cảnh sát thì đã đi tiến hành xét nghiệm thương tích ở bệnh viện mà phía cảnh sát chỉ định, báo cáo xét nghiệm thương tích ba ngày nữa sẽ được hoàn tất, đến lúc đó liền có thể đòi được tiền bồi thường rồi.
Liễu Nhứ không hề cố tình làm ra hành vi gây thương tổn cho Mạnh Lễ, hơn nữa tứ chi của Mạnh Lễ vẫn vẹn toàn, không có một chút vết thương ngoài da nào cả, chỉ là, ở trên bộ phận sinh dục có hằn vết hai hàng răng rất sâu, cô lựa chọn nộp tiền bảo lãnh, có thể ở nhà đợi kết quả báo cáo xét nghiệm thương tích đưa ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Liễu Nhứ là một con gà mờ vừa mới tốt nghiệp đại học, không dễ dàng gì mới tìm được một công việc mà mình vừa ý, hiện giờ vẫn còn đang trong kỳ thử việc, cô không muốn xảy ra bất kỳ điều bất trắc nào lật đổ bát cơm của mình cả.
Nghe nói, chỉ cần lập án là cái án này sẽ đeo đuổi bạn suốt đời, muốn xóa cũng không xóa đi được.
Cô ngẫm nghĩ, có thể giải quyết riêng tư với Mạnh Lễ cho xong việc hay không, đừng làm ầm ĩ đến tận tòa án làm gì, như vậy sẽ mất mặt biết bao.
Sau khi trằn trọc trăn trở suốt cả một đêm, sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Nhứ nhẫn nhịn cơn đau ví, đi trung tâm thương mại mua một bình rượu máu nai giá cả đắt đỏ, cùng với một giỏ trái cây thật lớn.
Cô lấy hết dũng khí, gõ cửa nhà Mạnh Lễ.
Cánh cửa vừa được mở ra, Liễu Nhứ đã chào hỏi một cách rất lịch sự lễ phép, mỉm cười nói: "Chào anh Mạnh."
Vừa mới dứt lời chào liền nghe “Rầm” một tiếng, Mạnh Lễ, với sắc mặt xanh mét, đã ngay lập tức đóng sập cửa lại rồi.
Lại là mụ đàn bà điên khùng này!
Cô còn ngại mình hại anh chưa đủ thê thảm hay sao?
Sáng nay anh dậy đi vệ sinh, lúc đi tiểu, bộ phận sinh dục vẫn còn có chút phát đau nữa đấy.
“Cốc cốc cốc…” Tiếng gõ cửa vẫn vang lên như cũ.
"Anh Mạnh ơi... Anh Mạnh... Xin anh hãy mở cửa ra, chúng ta thương lượng chuyện bồi thường như thế nào đi."
Liễu Nhứ vẫn kiên nhẫn miệt mài gõ cửa, tiếng gõ cửa tiếp nối không ngừng làm cho Mạnh Lễ bực bội không chịu nổi.
Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút, mười lăm phút sau, Liễu Nhứ vẫn còn đang miệt mài gõ cửa.
"Anh Mạnh ơi... Anh Mạnh... Hôm nay tôi vô cùng thành khẩn đến để xin tạ lỗi với anh, xin anh hãy mở cửa đi."
Mạnh Lễ day day huyệt thái dương đang trướng đau của mình, anh cảm thấy nếu như mình mà còn không chịu mở cửa nữa thì mụ đàn bà điên khùng ở ngoài kia có thể sẽ gõ sập cửa nhà anh mất.
“Vụt” một cái, cánh cửa được người mở ra từ bên trong.
Liễu Nhứ không kịp đề phòng, cánh tay giơ lên để gõ cửa bị hẫng nhịp, suýt chút nữa đã gõ thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của Mạnh Lễ.
Cô kịp thời phanh lại động tác của mình, rụt tay về.
"Anh... Anh Mạnh ạ..." Liễu Nhứ ngượng ngùng gọi anh.
Sắc mặt của Mạnh Lễ rất u ám, cả người anh trông có vẻ không được ổn cho lắm, anh quét mắt nhìn người phụ nữ đang đứng ở ngoài cửa, lạnh lùng nói: "Vào nhà."