Sau khi say rượu

 
Sáng sớm hôm sau, hai người lái xe đến bệnh viện như thường lệ.
Bác sĩ hỏi về tình hình gần đây của Mạnh Lễ, Mạnh Lễ thành thật trả lời, nói rằng gần đây phản ứng “chào cờ” vào buổi sáng của anh mạnh hơn trước.
Sau đó, bác sĩ lại đưa Mạnh Lễ đi kiểm tra, quả nhiên phản ứng của anh đối với dây thần kinh tình dục đã trở nên nhạy cảm hơn.
Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ ngồi trở lại trên ghế, tay cầm bút kê đơn thuốc cho Mạnh Lễ: “Anh Mạnh, bệnh tình của anh đã khá hơn, chỉ cần chú ý uống thuốc đúng giờ và điều trị thường xuyên là được, khoảng một tháng nữa, anh sẽ khỏi bệnh."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đây là đơn thuốc, anh xuống lầu lấy thuốc đi.” Bác sĩ xé đơn thuốc đưa cho Mạnh Lễ.
Một tháng nữa?
Liễu Nhứ ở bên mừng thầm, một tháng nữa anh Mạnh sẽ khỏi bệnh?
Nếu vậy, cô không cần phải tiếp tục duy trì mối quan hệ thân thể không rõ ràng này với anh.
“Cám ơn bác sĩ.” Mạnh Lễ cầm lấy đơn thuốc rồi nói cảm ơn, sau đó cùng Liễu Nhứ đi thang máy xuống lầu lấy thuốc.
...
Buổi tối.
Sau khi hai người ăn tối xong, Liễu Nhứ vào phòng bếp rửa bát đĩa.
Mạnh Lễ ngồi trên sô pha nhìn bóng dáng bận rộn của cô, trong lòng đột nhiên mềm nhũn.
Có người để lại đèn cho anh, có người mỗi ngày chuẩn bị xong bữa tối chờ anh đi làm về.
Sau khi đi làm về, căn phòng rộng lớn không còn tối tăm và vắng vẻ nữa.
Cảm giác có người chờ anh về nhà dường như còn rất tốt.
Ít nhất, anh không chán ghét, thậm chí hơi thích.
Đợi khi Liễu Nhứ rửa bát xong, lau khô tay chuẩn bị rời đi, Mạnh Lễ đột nhiên gọi cô lại: "Cô Liễu, đêm nay có thể trị bệnh giúp tôi được không?"
Cơ thể Liễu Nhứ dừng lại, cô biết rằng mỗi khi đi kiểm tra từ bệnh viện về, anh Mạnh đều sẽ làm loại việc này một lần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thực ra cô không thích làm chuyện này cho lắm, vật đó của anh Mạnh quá lớn, mỗi lần đều khiến cô cảm thấy rất căng chặt khó chịu.
Cô luôn cảm thấy kích thước của hai người không xứng đôi, mỗi sáng thức dậy, đùi cô rất mệt mỏi đau đớn, khi đi đường đều chịu dày vò.
Liễu Nhứ khẽ cắn môi dưới, im lặng một hồi, sau đó gật đầu nói: "Được, đợi tôi đi tắm rửa xong rồi sẽ đi xuống."
Cô tự an ủi mình trong lòng, chỉ cần kiên trì thêm một tháng nữa, cô sẽ có thể thoát khỏi mối quan hệ thể xác này.
Bây giờ cô phải hợp tác với anh Mạnh, giúp anh chữa bệnh, giúp anh hồi phục càng sớm càng tốt để cô có thể rời khỏi càng sớm càng tốt.
Sau khi Liễu Nhứ về nhà, Mạnh Lễ cũng đứng dậy, đi vào phòng tắm để tắm rửa.
Hai mươi phút sau, người đàn ông quấn chiếc khăn trắng bước ra.
Anh bước đến trước gương, cầm máy sấy lên và sấy khô mái tóc đen đang nhỏ nước.
Sau ba phút, tóc được sấy khô.
Người đàn ông hiện lên trong gương sạch sẽ khoan khoái, đường nét cân đối, vô cùng đẹp trai.
Mạnh Lễ nghiêng đầu sang hai bên nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, theo bản năng so sánh anh với Tiêu Bạch.
Anh có đẹp trai hơn người đàn ông kia không?
Anh đột nhiên không đủ tự tin.
Rốt cuộc, lần trước Liễu Nhứ đã tức giận tới mức phớt lờ anh hơn hai tuần.
Ngược lại, mỗi ngày đều dính lấy Tiêu Bạch.
Mạnh Lễ nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp trai của mình trong vài giây, suy nghĩ một chút, dùng tay bóp keo xịt tóc, chải tóc thành kiểu tóc rẽ vuốt ngược hai tám.
Sau khi làm xong kiểu tóc, Mạnh Lễ nới lỏng thắt lưng áo choàng tắm, mở cổ áo ra, để lộ bộ ngực săn chắc.
Cơ ngực săn chắc, gợi cảm cộng với khuôn mặt tuấn tú cấm dục, thực sự có vài phần quyến rũ.
Hai mươi phút sau, một tiếng kẽo kẹt vang lên, cánh cửa phòng được mở ra từ bên ngoài.
Liễu Nhứ đã đi xuống.
Mạnh Lễ ngồi ở trên sô pha, chờ Liễu Nhứ đi đến.
Liễu Nhứ nhìn thoáng qua kiểu tóc được chải chuốt tỉ mỉ của người đàn ông, chợt sững sờ
Anh Mạnh vừa tắm xong, đã chải tóc gọn gàng đến mức khiến cô tưởng anh chuẩn bị đi làm.
“Lại đây.” Mạnh Lễ khẽ nâng cằm, trầm giọng nói.
Liễu Nhứ nghe vậy, nhấc chân chậm rãi đi tới.
Ngay khi cô đến chỗ Mạnh Lễ, người đàn ông bất ngờ dùng một tay bế cô lên.
"A..." Liễu Nhứ giật nảy mình, giống như phản xạ có điều kiện, vội vàng vươn tay ôm cổ người đàn ông.
Khóe môi Mạnh Lễ hình như cong thành một nụ cười nhẹ, anh bế Liễu Nhứ vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường lớn trong phòng ngủ.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui