Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng


===========

Muốn trở thành đệ tử chính thức của Thương Vũ Môn, cần phải trải qua hai vòng kiểm tra chính.


Vòng thứ nhất là bài kiểm tra nhập môn, chủ yếu là để xem căn cơ linh lực, cũng chính là xem tư chất.


Đạo cụ là một quả cầu thủy tinh lưu ly độc nhất vô nhị trên đời, người tham gia kiểm tra chỉ cần đặt quả cầu này vào lòng bàn tay, nó sẽ căn cứ vào tiềm năng linh lực của người này mà phát ra ánh sáng ở những mức độ khác nhau.


Đơn giản mà nói chính là ánh sáng càng mạnh thì tư chất càng tốt.


Mà trên thực tế, mỗi năm đều có hàng ngàn thiếu niên, thiếu nữ tham gia bài kiểm tra nhập môn của Thương Vũ Môn, nhưng người có khả năng làm cho quả cầu thủy tinh lưu ly phát sáng thì trăm dặm mới tìm được một người.


Những người còn lại đều bị loại bỏ một cách không thương tiếc.



Còn những ai vượt qua vòng đầu tiên sẽ có cơ hội vào chính điện để gặp các trưởng lão và chưởng môn, được họ đích thân chọn làm đệ tử dưới trướng của mình.


Kiếp trước, Hạ Mộng Oánh đã tỏa sáng rực rỡ trong vòng kiểm tra đầu tiên, quả cầu thủy tinh lưu ly trong tay nàng ta phát ra ánh sáng gần như làm chói mắt tất cả mọi người có mặt.


Vì vậy mà, nàng ta đã được Kỷ Lãnh ưu ái, xưa nay chưa từng có tiền lệ, thu nhận nàng ta làm đệ tử của mình.


Phải biết rằng, trước đó Kỷ Chưởng môn chưa từng thu đệ tử bao giờ.


Là đệ tử đầu tiên của chưởng môn chính phái số một, vinh dự này lớn biết bao! Khi đó gần như làm cả tòa sơn môn đều ghen tỵ đến mức nghiến răng….


Còn Hạ Nhất Y khi đó chỉ có thể dùng bốn chữ "ánh sáng đom đóm" để miêu tả, ánh sáng yếu ớt đến mức cảm giác chỉ cần một cơn gió thổi qua là sẽ tắt ngay.

Cuối cùng nàng ấy chỉ vừa đủ điểm để vượt qua vòng kiểm tra đầu tiên với vị trí cuối cùng.



Nhưng kiếp này, nàng lại là đệ nhất danh?!

Có chuyện gì vậy? Nàng sinh ra trong một gia đình bình thường, những năm này tuyệt không có khả năng có cái gì cơ duyên xảo hợp để cho nàng căn cốt sinh ra biến hóa lớn như vậy.


Quả cầu thủy tinh lưu ly này chẳng lẽ đã hỏng rồi sao?! Đây là khả năng đầu tiên mà Hạ Nhất Y có thể nghĩ đến.


Ngay sau đó, một đoạn ký ức mà nàng ấy chưa bao giờ để ý đến lướt qua trong đầu —

Kiếp trước, vào đêm trước cuộc thi sơ khảo.


Hạ Mộng Oanh: " Y Y, tỷ có căng thẳng không? Mấy ngày trước muội học được một câu kinh văn trong sách có thể giúp người ta thư giãn ngay lập tức, tỷ có muốn thử xem không? "

Mặc dù cả hai đều học cùng một trường tư thục, nhưng từ nhỏ Hạ Mộng Oanh luôn là sẽ biết một ít tri thức kỳ kỳ quái quái.

Mỗi lần nàng hỏi thì nàng ta lại nói là mình đọc được trong những cuốn sách tạp nham.







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận