Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng


Hạ Nhất Y đã sớm thành thói quen, cũng không có nửa điểm hoài nghi, quyết đoán thử một lần, liền phát hiện quả nhiên hiệu quả không tầm thường: " Hình như thật sự có hiệu quả! Trong nháy mắt tỷ liền cảm thấy bình tĩnh hơn.

"

Hạ Mộng Oanh cười rạng rỡ như hoa, giọng nói vừa ngọt vừa ngấy: " Đúng không, muội lừa tỷ lúc nào.

Đợi lát nữa đến phiên tỷ, tỷ liền ở trong lòng mặc niệm kinh văn này.

Tỷ tin muội đi, chỉ cần tỷ đọc cái này, nhất định có thể thông qua.

"

.

Thời điểm bị Lý Tiểu Hổ một chưởng đẩy lên phía trước, Hạ Nhất Y trong lòng tràn đầy chua xót không thể tin nổi, xen lẫn với sự chế nhạo đối với cuộc đời vô vọng kiếp trước của mình - - Hạ Mộng Oánh, nguyên lai, bắt đầu từ khi đó, ngươi đối với ta cũng đã không có nói thật sao?

Ta đã bắt đầu "chướng mắt ngươi" từ lúc đó rồi sao?

Thế cho nên, tại thời điểm phụ mẫu đều qua đời, hai tỷ muội cơ khổ không nơi nương tựa, ngươi cái thứ nhất nghĩ đến, dĩ nhiên là nghĩ biện pháp cản trở tỷ tỷ của mình tiến vào Thương Vũ môn...


Kỷ Lãnh cao cao tại thượng nhìn thiếu nữ dưới bậc thang, trong đôi mắt màu hổ phách của nàng cuồn cuộn cảm xúc phức tạp mà khắc chế, tựa hồ đã bị tình cảm đả kích rất lớn.


Ánh mắt của hắn dừng lại ở dải băng buộc tóc màu đỏ trên đỉnh đầu của nàng, sau đó lập tức rời đi, bình tĩnh mở miệng hỏi: " Tên là gì? "

-----

Dải băng buộc tóc= ruy băng, khăn lụa buộc tóc

-----

Hóa ra những gì nàng nghĩ là "nương tựa lẫn nhau", ngay từ đầu đã không tồn tại.

Giữa chúng ta chỉ có dối trá, phản bội và máu tanh.

Giọng nói của Kỷ Lãnh rất dễ nghe, mang theo một chút lạnh lẽo và từ tính, đơn giản mà nói, là vừa đẹp vừa có chút tiên khí không gần gũi với trần thế.

Tuy nhiên, điều khiến người ta xao động hơn cả giọng nói của Kỷ Lãnh là dung mạo của hắn.


Dù Hạ Nhất Y rất kiêng kị và chú ý đến thân phận "sư phụ của Hạ Mộng Oanh", nhưng cũng phải thừa nhận, Kỷ Lãnh thực sự là người nam nhân đẹp nhất mà nàng từng thấy trong cả hai kiếp của mình.

Đặc biệt là đôi mắt kia, như lưu ly trong suốt, lại toát ra sự bình tĩnh thâm thúy, làm cho người ta nhìn không thấu rồi lại dễ dàng trầm luân.

Hạ Nhất Y nhìn không chớp mắt, không hiểu sao lại sinh ra cảm giác "không chỗ nào có thể che giấu", vô thức tránh đi tầm mắt, thu hồi toàn bộ cảm xúc vừa rồi, cúi đầu hành lễ nói: " Tiểu nữ tên là Hạ Nhất Y.

Gia mẫu đặt tên.

Nhất trong Độc nhất vô nhị, Y trong Thiên Y Bách Thuận.

"

" Hay! Tên hay! " Còn không đợi Kỷ chưởng môn lên tiếng, Liễu Y Tiên ngồi ở bên cạnh liền vung quạt xếp, vô cùng phong lưu phóng khoáng và hưng phấn mà khen tặng một câu!

-----

Giải thích:

Thiên Y Bách Thuận là một thành ngữ Hán Việt, trong đó " Thiên y " nghĩa là thuận theo trời đất, tự nhiên, còn " bách thuận" nghĩa là trăm sự đều thuận lợi, suôn sẻ.

Cả cụm từ mang ý nghĩa chúc phúc, mong mọi việc diễn ra thuận lợi, hanh thông.






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận