Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng


Nhưng từ sau khi đến Thương Vũ Môn nàng ta lại bắt đầu nhờ Hạ Nhất Y làm bánh ngọt cho mình, đặc biệt là món bánh hoa quế hấp nhân hạt dẻ tươi mà mẫu thân nàng có sở trưởng nhất.

Kiếp trước Hạ Nhất Y không nghĩ nhiều, còn chua xót nghĩ có phải là do muội muội nhớ tay nghề của mẫu thân đã qua đời hay không, cho nên mới thay đổi khẩu vị như vậy.

Hiện tại nghĩ kỹ lại, rõ ràng sau đó Hạ Mộng Oánh nói ra rất nhiều danh mục điểm tâm, mà mẫu thân nàng năm đó căn bản cũng không có làm qua.

Thậm chí trước đó, nàng cũng chưa từng nghe nói tới.

Hơn nữa kỳ quái nhất là, rõ ràng là mỗi lần Hạ Mộng Oánh kêu muốn ăn, nhưng cuối cùng đều để Hạ Nhất Y làm xong đặt ở trong hộp cất kỹ là được.

Hạ Nhất Y chưa từng thấy qua nàng ta thật sự ăn hết những điểm tâm này.

Thật kỳ lạ, quá kỳ lạ.

Hạ Nhất Y không thể hiểu được suy nghĩ của Hạ Mộng Oánh khi làm như vậy, nhưng lại nghĩ thông suốt một chuyện khác - - Hạ Mộng Oánh căn bản cũng không phải là đang hoài niệm mẫu thân.


Điều này làm cho trái tim nàng băng giá vô cùng.

.

" Ai đó? "

Lửa trong bếp vừa mới bị nàng ấy dập tắt, trong bếp hoàn toàn yên tĩnh, đột nhiên nghe được giọng nói của người khác, Hạ Nhất Y giật mình một cái, thiếu chút nữa ném một xấp đĩa trong tay.

" Chưởng môn?! Ách......!Ta là nói......!Chưởng môn sư huynh......!"

Người đứng ở cửa, một thân nam tử mặc áo trắng, dáng người thanh thoát, dung mạo tuyệt mỹ, không phải là Kỷ Lãnh thì còn ai vào đây?

Cho dù là giữa đêm khuya, Kỷ Lãnh vẫn mang theo mình một thanh kiếm, quần áo dung mạo đều cẩn thận tỉ mỉ như vậy, không chọn ra một điểm sai lầm.


Ngay ngắn giống như sau một khắc hắn có thể đi triệu tập chính phái đại hội, hiệu lệnh quần hùng.

Không giống như Hạ Nhất Y, mới vừa tắm rửa xong, tóc vẫn chưa khô hoàn toàn, mà xõa ra sau đầu một cách tùy ý, lộ ra một cỗ nhàn tản lười biếng, không ngay ngắn như vậy.

Cho nên nói, khi một người quá xuất sắc thì đó là một điều khiến người khác ganh ghét, ví dụ như bây giờ, chỉ cần nhìn Kỷ Lãnh, Hạ Nhất Y lại cảm thấy nhụt chí về bản thân.

Hạ Nhất Y lắp bắp nói: " Ta chính là......!Buổi tối có chút đói bụng, tới làm chút gì đó ăn.

Chưởng môn sư huynh đây là? "

Kỷ Lãnh trả lời ngắn gọn: " Ngủ không được, ta đi tuần tra đêm.

"

Hạ Nhất Y "A" một tiếng, không có hứng thú đi tìm hiểu vì sao Kỷ Lãnh không ngủ được.

Giữa nàng và Kỷ Lãnh, cho dù là kiếp trước, tổng cộng cũng không có nói qua mấy câu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận