Sau Khi Sống Lại Trở Thành Omega Thiên Mệnh Của Chú Của Tra Công


Mãi sau Tô Lương mới bình tĩnh trở lại được.
Đương nhiên cậu không bình tĩnh cũng không được, bởi vì sau khi Lục Thái Phàn nhận được liên hoàn call, lại đến lượt máy truyền tin của Tô Lương cứ vang lên không ngừng-----
Cậu cũng không thể không đối mặt với nhiệm vụ khẩn cấp của mình.
Dựa theo chỉ thị, Tô Lương chạy tới đuôi phi thuyền tinh tặc, nơi đây đã bị quét sạch, các cabin giải trí của đám tinh tặc kia đã được cải tạo thành phòng nghỉ tạm thời cho các Omega bị bắt làm con tin.
Mà Tô Lương vừa xuất hiện ở cuối hành lang đã gặp Tiết Ngân Hoàn.
Sắc mặt Độc xà bình thường luôn thích trêu đùa này giờ lại có vẻ vô cùng ngưng trọng, ngay khi thấy Tô Lương, anh ta đã sốt ruột ồn ào.
“Tiểu Lương?! Tốt quá, cuối cùng cậu cũng tới rồi, trước mắt, việc này không có cậu thì không xong được.

Chúng tôi đã điều một nhân viên điều trị tinh thần lực là một Omega cấp AA từ tổng bộ tới, nhưng cậu ấy hoàn toàn không thể tới gần những Omega kia.

Bọn họ không thể chịu được có người lạ tới gần.

Nhân viên điều trị kia nói tinh thần lực của họ đang có dấu hiệu sụp đổ, kèm theo cả chứng rối loạn căng thẳng sau khi chịu chấn thương nặng……”
Vẻ mặt Tiết Ngân Hoàn phiền muộn tới mức chân tóc cũng như bị rút ngắn lại bớt.
“Trước đó cậu đã làm thế nào để tới gần họ vậy? Thậm chí còn có thể giao tiếp đôi câu với họ nữa? Đám Omega này rất quan trọng, giờ chỉ có thể dựa vào cậu thôi, nếu cậu thực sự có thể hỏi chuyện họ, vậy những người đó hẳn có thể sẽ cung cấp cho chúng ta manh mối vô cùng quan trọng-----”
Nói xong một hơi, Tiết Ngân Hoàn ngẩng đầu nhìn Tô Lương rồi lập tức ngẩn người.
“Cậu không khỏe à? Sao mặt đỏ vậy?”
Da Tô Lương vốn trắng nõn nên lúc đỏ mặt sẽ thấy cực kỳ rõ ràng, huống chi hiện tại cậu đâu chỉ đỏ mỗi mặt, mà là từ cổ đến tận vành tai luôn.
“Tôi……”
Tô Lương đang nói đột nhiên kẹt lại, cậu còn chưa nghĩ được lý do nào mà Tiết Ngân Hoàn đã vươn tay đến.
“Thôi xong, cậu sẽ không bị sốt ngay lúc quan trọng này chứ?!”
Thanh niên mặt búp bê ấy vô thức muốn sờ trán Tô Lương, nhưng tay vừa chạm tới đầu vai Tô Lương thì sắc mặt anh ta đã lập tức biến đổi, hít một hơi thật sâu, anh ta đột ngột rụt tay lại như bị điện giật.
“Ôi mẹ------”
Tiết Ngân Hoàn buột miệng phát ra một tiếng mắng khiếp đảm, rồi vừa rụt tay lại vừa kinh ngạc nhìn Tô Lương.
“Tin tức tố của lão đại cũng quá mức hung hãn rồi đúng không?”
Anh ta lẩm bẩm nói thầm.
Có trời mới biết anh ta đang nghĩ tới chuyện gì, ánh mắt Tiết Ngân Hoàn dừng lại trên đôi má ửng hồng của Tô Lương trong chốc lát rồi nhìn qua chỗ khác.
Không chỉ có vậy, anh ta còn vô cùng thành thực chắp tay trước ngực rồi cúi đầu liên thanh xin lỗi Tô Lương: “Thực xin lỗi tôi sai rồi tôi không biết cũng sẽ không hỏi gì hết------”
Mà khi đó, đáy lòng Tiết Ngân Hoàn không khỏi lĩu lưỡi.
Quả không hổ là lão đại------
Tin tức tố Lục Thái Phàn để lại trên người Tô Lương vô cùng mạnh mẽ và tàn bạo.
Rõ ràng có phải đánh dấu chính thức đâu, nhưng khi Tiết Ngân Hoàn chẳng qua chỉ vô ý dựa vào thôi mà tin tức tố của vị Alpha cấp SS nào đó lưu lại trên người Tô Lương đã lập tức bạo động, hiển lộ cảnh cáo vô cùng mãnh liệt.

Thậm chí vừa rồi Tiết Ngân Hoàn còn cảm thấy mình như bị rắn cắn một nhát, đầu ngón tay tê dại, cánh tay cũng nổi đầy da gà.
Khát vọng độc chiếm mãnh liệt như vậy khiến Tiết Ngân Hoàn lập tức hiểu ra.
Mà vừa thấy biểu hiện của Tiết Ngân Hoàn, trong lòng Tô Lương đã cảm thấy không ổn.
Vốn muốn giải thích, nhưng dáng vẻ kia của Tiết Ngân Hoàn lại khiến cậu không biết phải giải thích từ đâu.
May mà giờ đang có chuyện quan trọng nên cả Tiết Ngân Hoàn lẫn Tô Lương đều không rảnh để ý tới nhạc đệm nho nhỏ này.
Quả thực như Tiết Ngân Hoàn đã phàn nàn trước đó, đám Omega bị tinh tặc bắt làm con tin kia giờ đang phải chịu phản ứng sau chấn thương vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa, dù có là Điều trị sư có kinh nghiệm phong phú của Xà quật cũng không có cách nào trấn an được họ.
Ngược lại, Tô Lương lúc đó chỉ đi hỗ trợ vì không đủ nhân thủ lại có thể khiến nhóm Omega kia giữ bình tĩnh khi tiếp xúc với cậu.

Cứ thế, Tô Lương chỉ đành căng da đầu, một lần nữa đảm nhận chức trách dò hỏi thông tin.
……
Những Omega được giải cứu ra không phải là “con tin” như nhóm Độc xà vẫn nghĩ.
Mà thực ra, họ chính là những “món hàng” bị những kẻ đầu tư trục lợi lén đưa ra ngoài.
Một ngày sau, sắc mặt Tô Lương trắng bệch bước ra từ phòng nghỉ của những Omega kia, được một Độc xà hộ tống tới phòng họp rồi đối mặt với mấy Alpha đang vô cùng nghiêm túc.
“Họ vẫn luôn bị nhốt trong nhà giam, biết rất ít tin tức.

Hơn nữa vì trạng thái tinh thần rất kém nên những gì nhớ được đều đã bị chia tách thành từng mảnh nhỏ, lẫn lộn trước sau.

Điều duy nhất có thể xác định chính là nơi trước đó họ từng ở…..là một trại chăn nuôi Omega.”
Nhắc đến cụm từ cuối cùng kia, sắc mặt Tô Lương vô cùng kém, ngực cậu rất khó chịu, thậm chí còn muốn nôn ra.
“…..Họ từng nghe lén tên quản lý nói chuyện, dân địa phương gọi nơi đó là nông trường N.”
Tô Lương vốn tưởng đời trước mình lưu lạc đến bãi rác khu 48 gian nan cầu sinh đã là kết cục vô cùng bi thảm rồi, nhưng sau khi biết chuyện này, cậu mới chợt hiểu tính ra bản thân vẫn còn may mắn.
Nếu không phải vì nhiệm vụ này, có lẽ Tô Lương sẽ vĩnh viễn không biết trên thế giới này còn có một nơi gọi là trại chăn nuôi Omega.
Phần lớn những Omega bị suy sụp tinh thần kia đều đến từ những tinh hệ rất xa xôi.
Họ bị lừa gạt hoặc bị bắt cóc, nhưng tất cả đều bị ném vào nông trường N kia dưới trạng thái không tình nguyện.
“Nơi đó vẫn luôn dùng họ để làm thí nghiệm phi pháp trên cơ thể người.

Dù những Omega này sẽ không chết bởi những thí nghiệm vô cùng tàn nhẫn đó, nhưng những Omega cấp thấp sẽ bị…..bắt ép phải sinh con.”
“Nếu đứa trẻ sinh ra là Beta sẽ bị tiêu hủy luôn, là Alpha hoặc Omega thì được giữ lại.

Không ai trong số họ từng gặp lại con mình cả.

Nếu có Omega cấp cao tới nông trường cũng sẽ chỉ ở được vài ngày rồi bị mang đi.

Giữa các Omega này có lưu truyền một lời đồn đại, một khi những Omega cấp cao bị rơi vào tay “chủ nông trường” đều sẽ bị cưỡng chế lấy tuyến thể……”
Tô Lương gắng sức giữ bình tĩnh để báo cáo thông tin mà cậu đã thu thập được cho những người trong phòng họp.
Nhưng khuôn mặt cậu đang tái đi từng chút theo từng lời nói của mình.
Những Omega ở trong phi thuyền tinh tặc này đã rất khổ sở, nhưng ở một khía cạnh khác, có thể nói là họ đã gặp may.

Căn cứ theo lời họ, thời gian trước “nông trường” đã đột nhiên di tản, còn họ chỉ giống như động vật thí nghiệm không kịp mang đi, bị người hạ lệnh xử tử toàn bộ.

Nhưng dưới tình huống vô cùng hỗn loạn ấy, kẻ phụ trách xử tử họ nổi lòng tham rồi bán hết những Omega này cho đám tinh tặc.
Giống như họ chỉ là những món hàng, chẳng hề có chút ý thức riêng nào cả.
Sau khi Tô Lương nói xong, cả phòng hội nghị vô cùng yên tĩnh, không khí vô cùng ngưng trọng, vẻ mặt Lục Thái Phàn đang ngồi ở cuối bàn hội nghị rất lạnh nhạt, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo như băng tuyết.
Người phá vỡ không khí yên lặng chính là Tiết Ngân Hoàn đang nghiến răng nghiến lợi chửi rủa: “Lại là đám Nông trường N này gây ra!”
Anh ta đấm mạnh xuống bàn hội nghị.
Mãi đến lúc này, Tô Lương mới biết ở Liên bang Địa cầu này, các loại thí nghiệm bất hợp pháp trên người, buôn bán Omega và cấy ghép tuyến thể trái phép đã hình thành một mạng lưới đen tối, thậm chí còn đi kèm với sự phân công lao động có trật tự và thu lợi nhuận khổng lồ.
Khá nhiều người tham gia vào thương vụ đẫm máu này chính là những kẻ trực tiếp đứng đầu Liên bang, thậm chí nắm giữ quyền lực to lớn.

Chính vì vậy mà hơn một thập kỷ qua vẫn không có ai có thể phá vỡ mạng lưới khủng khiếp này.
Mãi cho đến khi Lục Thái Phàn quyết định nhúng tay vào việc này.
“…..Lão đại vẫn luôn muốn phá hủy cái “dây chuyền công nghiệp” kia, nhưng đám người đó thực sự giảo hoạt vô cùng.”
Tiết Ngân Hoàn click mở thiết bị đầu cuối cá nhân, nhìn hồ sơ mất tích không ngừng nhấp nháy trên màn hình ảo, anh ta vẫn luôn là người thích cười, nhưng lúc này lại toát ra sát ý.
“Đám lãnh đạo cấp cao trong Liên bang cũng có dính líu tới vụ này.

Chính vì vậy nên vụ này mới khó làm, chỉ cần hơi có chút động tĩnh, đám người này sẽ lập tức rút khỏi cứ điểm, chúng sẽ mang những Omega cấp cao đi theo, còn cấp thấp……”
“Sẽ bị giết toàn bộ.”
Tô Lương lẩm bẩm nói tiếp thay anh ta.
Không ai trả lời.
Nhưng Tô Lương biết mình nói đúng.
Cảm giác tức ngực và buồn nôn càng thêm mãnh liệt.
Một lúc lâu sau, Hắc Mạn Ba vốn ít nói cũng bổ sung: “Có kẻ vẫn luôn mật báo cho chúng.”
Cho nên thời gian lâu như vậy rồi mà họ vẫn chỉ phá được hai cứ điểm đã bị bỏ trống, hơn nữa chưa từng thực sự tìm được manh mối gì hữu dụng cả - mãi cho tới lúc này, họ không chỉ tìm được manh mối, mà manh mối này còn là một đám người sống.
“Kẻ đứng đầu đã nóng nảy rồi.”
Lục Thái Phàn rũ mắt, lạnh băng nói.
Khoảng thời gian trước, anh đã lệnh cho các Độc xà làm rất nhiều nhiệm vụ đột kích, có lẽ đó chính là lý do khiến kẻ thực sự đứng sau Nông trường N nóng nảy, thậm chí còn chưa kịp hoàn tất kế hoạch “tiêu hủy” những Omega thấp cấp này.
Mà lúc này Xà quật lại như được nữ thần may mắn chiếu cố: họ tình cờ tìm được những người đã chạy ra khỏi nông trường N chỉ trong một lần diễn tập tiêu diệt tinh tặc.
Nhưng vấn đề là ở chỗ những Omega này đều đã ở “nông trường” quá lâu, hầu như đã ở trong trạng thái nửa điên cả rồi.
Mà người duy nhất có thể khiến họ cung cấp thông tin hữu ích……chỉ có Tô Lương.
“Sao lại như vậy?”
Bản thân Tô Lương cũng bị sốc trước tin tức mà mình tìm được, giờ nghe xong chi tiết của vụ việc này, cả người càng thêm run rẩy.
“Hiện tại cảm xúc của những nạn nhân vẫn rất kích động, họ chỉ có thể nhớ một số chi tiết cực ngắn lại vô cùng hỗn độn……Tôi, tôi sẽ cố gắng nỗ lực hơn, nếu có thể ổn định hoàn toàn cảm xúc của họ lại, tôi nghĩ có thể họ sẽ càng nhớ được nhiều chi tiết hơn, như vậy Xà quật cũng có thể tìm ra kẻ đứng sau sớm hơn.”
Nói xong, Tô Lương bỗng đứng dậy, xoay người đi về hướng phòng nghỉ của các Omega đó.
“Em nghỉ ngơi trước đã.”
Nhưng cậu còn chưa kịp đi thì đầu vai đã bị ai đó giữ lại, là Lục Thái Phàn đã đứng dậy bước tới bên cạnh cậu.
“Nhưng-------”
“Dù là Điều trị sư có thiên phú dị bẩm thì cũng cần nghỉ ngơi, hơn nữa trong lĩnh vực điều trị tinh thần này, em vẫn chỉ là người mới.”
Lục Thái Phàn nhìn Tô Lương chăm chú, thấy rõ cả quầng thâm trên mắt cậu,
“Đúng đó, tiểu Lương cậu không cần vội như vậy, tôi đã xem qua ký lục, cậu đã làm việc liên tục vài tiếng rồi đúng không? Hơn nữa trong lúc đó vẫn luôn phóng thích tinh thần lực? Cậu muốn khiến mình mệt chết sao?”
“Hơn nữa nói thật, dù giờ cậu có đi hỏi tiếp, e là những người đó sẽ chỉ đưa ra những phản ứng tương tự, người đã ở trong tay chúng ta rồi, cứ từ từ cũng được, chúng ta chắc chắn sẽ tóm được lũ khốn kia, sau đó nghiền xương chúng ra tro, phải khiến chúng hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này.”
Nghe những Độc xà khác an ủi, nhưng Tô Lương cũng không cảm thấy dễ chịu hơn chút nào.
Thiếu niên thất bại rũ vai xuống, ánh mắt đầy lo âu cùng tự trách.

Trong chốc lát, cậu còn cảm thấy chán ghét chính mình, nếu cậu có thể giỏi giang hơn chút, nếu cậu có thể quen thuộc với việc điều trị tinh thần lực sớm hơn chút, vậy chẳng phải sẽ càng hữu dụng hơn sao?!
“Cậu cứ nghe lời lão đại, về nghỉ ngơi cho khỏe trước đã, chỉ khi tinh thần lực ở trạng thái ổn định mới có thể trấn an người khác mà-------”
Giữa những tiếng lải nhải của ai đó, Xà chủ bỗng nhiên cúi người trầm giọng nói khẽ bên tai Tô Lương:
“Nhìn dáng vẻ em mệt mỏi quá độ, anh rất đau lòng.”
Cuối cùng, Lục Thái Phàn do dự một chút rồi vụng về bổ sung thêm một câu.
“Ngoan, nghe lời anh nào…….tiểu Lương.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui