Trans: Hạ Lam
Công việc của Mặc Dạ rất bận, Bạch Tiểu Tiểu là biết điều đó, bình thường, cô đều ở nhà chăm sóc con cái, xem tạp chí, tưới hoa cỏ, một ngày cứ như vậy đơn giản mà trôi qua.
Mấy ngày nay có lẽ là không có con ở bên cạnh, chỉ có người hầu, cũng quá cô đơn nên Bạch Tiểu Tiểu bắt đầu chủ động đi dạo phố mua sắm.
Khi Mặc Dạ về nhà, anh thường thấy Bạch Tiểu Tiểu đang chờ anh trong một bộ quần áo mới.
“Gần đây em thích ra ngoài như vậy sao?” Mặc Dạ ôm cô vào lòng.
Bạch Tiểu Tiểu giận dỗi liếc mắt một cái, sóng mắt lưu chuyển: “Còn không phải muốn để anh yêu em nhiều hơn sao, không phải nói đàn ông đều thích những thứ mới mẻ sao?.
”
Mặc Dạ vừa nắm tay cô vừa khẽ cười: “Anh sao có thể không yêu em được chứ.
”
Sau đó là một màn kiều diễm ướt át.
Xong việc, Mặc Dạ vuốt ve sống lưng bóng mịn của Bạch Tiểu Tiểu: “Mấy ngày tới lại phải tăng ca, Tiểu Tiểu, em không cần mỗi ngày đều muộn như vậy chờ anh về.
”
Bạch Tiểu Tiểu thanh âm rầu rĩ: “Chứ không phải là bị tiểu yêu tinh nào đó câu hồn đi mất à,”Cô quay đầu cắn một cái lên vai Mặc Dạ: “Tên tiểu yêu tinh công việc này, tại sao lúc nào cũng muốn cướp chồng của em!”
Mặc Dạ không nói chuyện, chỉ là liên tục dùng ta vuốt ve tóc cô, biểu cảm cô lúc này vừa đơn thuần lại kiều mị: “Hay là lại làm một lần……”
“Tiểu Tiểu, anh có chút mệt mỏi.
” Mặc Dạ thế nhưng lại từ chối cô.
Bạch Tiểu Tiểu chu chu cái miệng, không để ý tới anh: “Ai bảo anh cứ luôn tăng ca……”
Mặc Dạ chỉ có thể thấp giọng an ủi cô nhưng Bạch Tiểu Tiểu không lúc trước dễ nói chuyện, không chịu quay đầu lại.
“Em đây là cậy sủng mà kiêu.
” Mặc Dạ bất đắc dĩ thở dài.
Bạch Tiểu Tiểu phản bác: “Ai cần anh quản.
”
Hai người đang náo loạn, điện thoại di động Bạch Tiểu Tiểu vang lên, Mặc Dạ tay dài, đang muốn đi lấy, không ngờ Bạch Tiểu Tiểu so với anh còn nhanh tay hơn, trước một bước cầm lấy di động của mình.
Bạch Tiểu Tiểu xoay người xuống giường, cười đến giảo hoạt: “Chuyện của phụ nữ.
Anh không được nghe lén đâu đấy.
.
” Xoay người đi ra khỏi phòng ngủ, không đến mười phút lại tươi cười quay trở lại.
“Đã trễ thế này, ai còn gọi vậy?” Mặc Dạ thản nhiên hỏi một câu.
Bạch Tiểu Tiểu cũng không định giấu giếm: “Tưởng Ngọc, bạn thân hồi học đại học của em, sắp tới cậu ấy sẽ đến thành phố A công tác, muốn mời em ăn cơm, nhân tiện nhờ em giới thiệu bạn trai cho cô ấy.
”
Giọng nói Mặc Dạ có chút không vui: “Hai người các em đều đã lâu không liên lạc rồi, bây giờ lại chủ động như vậy, em đó, chú ý một chút, đừng có để bị lừa.
”
Bạch Tiểu Tiểu biết Mặc Dạ đang nghĩ cái gì, ôm cổ anh làm nũng: “Em không có ngốc như anh nghĩ đâu, dù sao lúc trước cũng từng là bạn.
Anh yên tâm đi, sau khi chuyện này kết thúc em sẽ không liên hệ gì với cô ấy nữa.
”
Nghe những lời này sắc mặt Mặc Dạ rõ ràng tốt lên không ít, dưới ánh đèn ấm áp anh đem Bạch Tiểu Tiểu ôm vào trong ngực, suy nghĩ vẩn vơ: bạn thân hồi đại học sao…… Hình như là nhà báo nổi tiếng?.
Google tra.