Phượng Khanh Tuyệt tưởng tượng bộ dáng nàng gả cho người khác, chỉ là ngẫm lại, một cỗ khí tức thô bạo liền xông thẳng lên đỉnh đầu, làm cho hắn có xúc động muốn giết người!Lúc trước hắn có lẽ sẽ không để ý, nhưng hiện tại...!Có vẻ không còn như vậy nữa !Ánh mắt nóng bỏng mang theo lửa lần thứ hai dời về phía cánh môi kiều diễm của nàng, Phượng Khanh Tuyệt lại một lần nữa nổi lên phản ứng, vội vàng trở mặt già nua, thu hồi ánh mắt: "Ngươi đi ra ngoài trước đi ! "Tô Tịch Nguyệt đều tuyệt vọng, nàng đều nói thành như vậy, hắn vì sao còn không đáp ứng?Tô Tịch Nguyệt ủy khuất trừng mắt nhìn hắn một cái, liền chạy ra ngoài.Chỉ chốc lát sau, Phượng Khanh Tuyệt đi ra, trực tiếp lên ngựa.Thấy nàng còn ngồi ở trong góc tường ủy khuất, khóe môi Phượng Khanh Tuyệt bất giác giương lên: "Đi lên.
"" Đi đâu vậy?" - Tô Tịch Nguyệt tức giận trả lời.Phượng Khanh Tuyệt hướng nàng đưa tay: "Tìm người nọ tứ hôn.
”Con ngươi Tô Tịch Nguyệt bất ngờ sáng ngời, vẻ mặt mừng rỡ: "Ngươi nói thật sao? "Không đợi Phượng Khanh Tuyệt nói chuyện, Tô Tịch Nguyệt liền đem tay đặt ở lòng bàn tay hắn: "Không được đổi ý.
"Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười xán lạn của nàng, khóe môi Phượng Khanh Tuyệt không khống chế được giương lên, một tay kéo nàng lên ngựa, ngửi thấy mùi hương thơm đặc biệt trên người nàng, thoáng cái liền thư thái.Phượng Khanh Tuyệt giương roi ngựa lên, liền mang theo nàng chạy như bay ra ngoài.Tô Tịch Nguyệt lo lắng nhìn chân hắn: "Vương gia sau này đi ra ngoài vẫn là ngồi xe lăn tốt hơn, chân ngài còn không thể dùng sức.
"" Y thuật của ngươi rất tốt.
" - Sau khi xoa bóp và châm cứu hắn có thể cảm nhận được chân của hắn rõ ràng mạnh hơn trước.Lúc trước có không ít danh y chữa chân cho hắn, bất quá đều không có hiệu quả như vậy, so sánh ra y thuật của nha đầu này quả thật cũng không tệ lắm.Phượng Khanh Tuyệt khen ngợi, làm cho Tô Tịch Nguyệt có chút hổ thẹn.Biện pháp này chỉ có thể giảm bớt đau của vết thương ở chân hắn, thế nhưng biện pháp này trị ngọn không trị được gốc, cũng không thể làm cho hắn chân chính chuyển biến tốt lên, về phần biện pháp triệt để chữa trị cho hắn, kỳ thật nàng còn chưa nghĩ tới.Nàng như vậy có tính là lừa gạt hôn nhân hay không...Mặc kệ, trước tiên hắn giải quyết hôn ước cùng Phượng Dụ Thành rồi nói sau.Phượng Khanh Tuyệt mang theo Tô Tịch Nguyệt hồi thành, sắc trời đã tối..........Cửa thànhNguyệt Ảnh đã đợi một ngày, xa xa nhìn thấy vương gia nhà mình mang theo người trở về vừa yêu vừa hận.Vương gia thật sự là không làm thì thôi, đã làm thì khiến người kinh hoảng a!Hoặc là sống chết không gần nữ sắc, hoặc là trực tiếp đi lên liền cướp thân !Cướp cũng cướp, còn hết lần này tới lần khác cướp cháu dâu hắn, hắn đây là muốn đem trời đâm ra lỗ thủng!"Hống~" - Nhìn thấy Nguyệt Ảnh , Phượng Khanh Tuyệt kéo dây cương."Vương gia, ngài đã trở lại! " - Nguyệt Ảnh vội vàng tiến lên, đầu tiên là nhìn trộm người trong lòng Vương gia.
Còn nói tiểu chất phụ dâu này bộ dạng thật đúng là đẹp, giống như tiên nữ, cùng vương gia nhà bọn họ rất xứng đôi!"Khụ! " - Nhìn bộ dáng mặt mày đuôi chuột của Nguyệt Ảnh, Phượng Khanh tuyệt đối không thoải mái.Cảm giác được Phượng Khanh Tuyệt ghen tuông, Nguyệt Ảnh vội vàng thu hồi ánh mắt, bẩm báo: "Thành vương đã đi cáo vào trong cung, Hoàng Thượng long nhan giận dữ, mời ngài vào cung! "Chiêu này đều chiêu một ngày, nếu không trở về, Nguyệt Ảnh cũng sắp không chịu nổi..