Giang Hải Đào đúng là dị năng giả rất thân thiện, bộ dáng cười ha hả một chút cũng không có cao lãnh của dị năng giả.
Ngay cả ánh mắt đánh giá bọn họ cũng không làm cho người ta cảm thấy phản cảm.
Chỉ là lúc nhìn thấy Thôi Tây Sinh, ánh mắt Giang Hải Đào có thêm một tia biến hóa, nhưng rất nhanh liền bị hắn đè xuống.
Mạnh Giang Thiên đối với loại chuyện này đã thành thói quen, chỉ là ôm chặt tay Thôi Tây Sinh không nói gì.
Xác định mấy người đều là con người, Giang Hải Đào mở cửa, đưa bốn người vào khu an toàn.
Về phần Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, Mạnh Giang Thiên ngại phiền phức nên hai bọn nó còn ở trong không gian.
"Các cậu từ đâu tìm tới, chúng tôi đều đi ra ngoài tìm kiếm cứu viện thật lâu, cũng không phát hiện các cậu." Giang Hải Đào dẫn mọi người tới một gian phòng, cười hỏi.
Ánh mắt thỉnh thoảng xoẹt qua người Thôi Tây Sinh.
"Chúng tôi đến từ khu an ninh thủ đô.
Đây là thẻ nhận dạng của tôi." Mạnh Giang Thiên lấy ra thẻ thân phận của mình, có thẻ thân phận hẳn là không cần kiểm tra dị năng nữa.
"Khu an ninh thủ đô? Cậu đã trốn thoát à?" Giang Hải Đào kinh ngạc nhìn về phía Mạnh Giang Thiên, báo cáo zombie là bị đánh lén, cả khu an toàn trở tay không kịp, một người sống cũng không trốn thoát.
"Không hẳn, chúng tôi rời đi trước khi zombie tiến phá."
"Khó trách.
Vậy thì các cậu rất may mắn." Giang Hải Đào giật mình.
Tiếp nhận thẻ thân phận của Mạnh Giang Thiên, Giang Hải Đào cười nói: "Nếu khu an toàn thủ đô vẫn còn, thẻ thân phận này của cậu vẫn có tác dụng.
Nhưng hiện tại khu an toàn cũng không còn, thẻ thân phận của cậu cũng vô dụng, vẫn phải đăng ký lại.
Sau này cậu sẽ sống ở đây hay đi đến một khu an toàn khác?"
"Nơi này là quê hương của tôi, tôi muốn dừng chân ở đây." Mạnh Giang Thiên nhìn Thôi Tây Sinh nói.
"Vậy lát nữa đi thống nhất một chút, nếu có thể tra ra tin tức bên trong, sửa lại khu an toàn một chút là được.
Hôm nay vừa cứu được một nhóm người, hẳn là đăng ký rất bận rộn.
Tất cả các cậu có thẻ nhận dạng không?" Giang Hải Đào nhìn về phía những người khác.
Mấy người đều ở khu an toàn, quả thật đều có thẻ thân phận.
Thẻ thân phận của Mạnh Giang Thiên Hách Nhân và Thôi Tây Sinh đều đưa cho Giang Hải Đào, nhưng Tiêu Nhã Tình lại có chút xấu hổ nói: "Tôi không có thẻ thân phận."
Thẻ nhận dạng của bà đã bị tái chế kể từ khi bà trở thành nô lệ.
Nô lệ thường xuyên chết, người bán thấy rất phiền phức, vì vậy khu an toàn của thành phố D đã thu hồi thẻ nhận dạng của nô lệ.
"Không sao, lát nữa tôi giải thích cho bọn họ một tiếng, làm cho dì một cái thẻ thân phận."
Một chiếc xe jeep chạy vào, Mạnh Giang Thiên cùng mọi người lên xe, Giang Hải Đào cùng một binh lính dặn dò vài câu, binh lính nhìn Tiêu Nhã Tình, gật gật đầu.
Xe jeep lắc lư trên đường.
Hai binh sĩ ngồi ghế lái và ghế phụ cũng không quay đầu lại, rất cao ngạo.
Thôi Tây Sinh nhìn phong cảnh ngang qua, thấy kỳ lạ sẽ lôi kéo Mạnh Giang Thiên xem.
Mạnh Giang Thiên âm thầm nhớ tới các loại cửa hàng, rốt cục nhìn thấy một bệnh viện, Mạnh Giang Thiên nhìn thêm vài lần.
Đến khi Thôi Tây Sinh sinh con còn phải đến bệnh viện sinh.
Xe jeep mang theo bốn người đi đăng ký, hôm nay nơi này quả thật đông người, cũng không biết ở đâu cứu về nhiều người như vậy, đội ngũ đều xếp ra đến ngoài cửa.
"Mời mấy vị đi theo tôi." Binh lính lái phụ rốt cục nói lời đầu tiên với mọi người.
Theo những người lính chen chúc qua đám đông, bốn người được đưa đến một căn phòng.
Nơi này là chuyên đăng ký của dị năng giả, người ít hơn rất nhiều.
Nhưng ánh mắt của những người này sau khi nhìn thấy Thôi Tây Sinh thì đều không dời đi được.
Đứa nhỏ ba tháng, lực hấp dẫn có vẻ càng lớn, rất nhiều dị năng giả nhìn về phía Thôi Tây Sinh đã có xu hướng điên cuồng.
Mạnh Giang Thiên hung thần ác sát trừng qua, hơi thở cả người dị năng đẳng cấp cao đều phóng thích, đè ép tất cả mọi người trong nháy mắt không thở nổi.
Nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, Mạnh Giang Thiên liền thu hồi hơi thở của mình.
Cuối cùng cũng làm cho những người này thu liễm một chút.
Mạnh Giang Thiên có chút hối hận, không biết dẫn Thôi Tây Sinh đến khu an toàn là đúng hay sai.
Nhìn tình huống này, trong tự nhiên có lẽ an toàn hơn một chút so với trong khu an toàn.
Binh lính không phải dị năng giả, đi ở phía trước cũng không có nhìn thấy phía sau có cảnh tàn sát khốc liệt.
Chỉ là vừa rồi không thoải mái một chút, sờ sờ trái tim, binh lính quyết định đi ra ngoài tìm thời gian đến bệnh viện khám một chút.
Cảm giác vừa rồi, có lẽ hắn thức tỉnh dị năng cũng không chừng.
Trước mắt binh lính sáng ngời, trong lòng máu thịt sôi trào.
Dẫn mấy người đi đến một cửa sổ, binh lính cùng cô gái bên trong nói rõ tình huống của bọn họ, xoay người nói với Mạnh Giang Thiên: "Các cậu ở chỗ này đăng ký là được, tôi đi trước."
"Đi thong thả."
Mạnh Giang Thiên khách khí một câu, binh lính lập tức vội vàng rời đi, càng nghĩ càng cảm thấy có thể là thức tỉnh dị năng, binh lính đã khẩn cấp muốn đi kiểm tra mình là dị năng gì.
Mạnh Giang Thiên đỡ Thôi Tây Sinh ngồi xuống, cô gái cười nói: "Xin đưa thẻ thân phận cho tôi, tôi sửa thông tin cho các anh."
Mạnh Giang Thiên đưa thẻ thân phận của ba người cho cô gái.
Cô gái thao tác một phen, nhìn thấy tin tức của Mạnh Giang Thiên thì mở to hai mắt, không khỏi nhìn Mạnh Giang Thiên một cái.
Dị năng giả cấp 3,8 đi ngang qua khu an toàn.
Sửa đổi tin tức thẻ thân phận của Mạnh Giang Thiên, cô gái lại nhìn Hách Nhân.
Hệ tinh lọc? Nhìn thấy tin tức dị năng của Hách Nhân, cô gái có chút nghi ngờ, cô còn chưa từng nghe qua loại dị năng này.
Nhưng mà cô gái là người bình thường, không hiểu chuyện dị năng, cũng không suy nghĩ nhiều, bổ sung cho Tiêu Nhã Tình một tấm thẻ thân phận, thẻ thân phận bốn người liền hoàn thành.
Giải quyết xong chuyện thân phận, cô gái nhỏ cười nói: "Anh là dị năng giả, có thể đến phòng quản lý bất động sản bên cạnh lựa chọn một căn nhà.
Còn cụ thể anh có thể đến đó kiểm tra."
Mạnh Giang Thiên cất thẻ thân phận, nhìn về phía cô gái hỏi: "Ở đây có thể giúp tôi tra mấy người hay không?"
"Anh muốn kiểm tra người nào?"
"Ba mẹ tôi, họ đã đến khu an toàn rồi."
"Có thể, bọn họ tên là gì?"
"Mạnh Thường Vỹ, Triệu Thục Hoa."
"Chờ một chút."
Cô gái gõ một lát, lại ngoài ý muốn mở to hai mắt, sao chép hai cái tên xuống đưa cho Mạnh Giang Thiên hỏi: "Mạnh Thường Vỹ, Triệu Thục Hoa, là hai cái tên này sao?"
Mạnh Giang Thiên nhìn thoáng qua, gật đầu: "Đúng vậy."
Đột nhiên cô gái cười như một đóa hoa, sao chép địa chỉ xuống đưa cho Mạnh Giang Thiên, khách khí hơn rất nhiều: "Bọn họ ở khu biệt thự Bách Phượng Sơn.
Đây là địa chỉ của họ."
Khu biệt thự Bách Phượng Sơn, đây chính là khu biệt thự mà ban quản lý khu an toàn mới có tư cách ở lại.
Người trước mắt chẳng những đẳng cấp cao, ba mẹ còn là quản lý, về sau khẳng định cũng sẽ là người quản lý, không thể đắc tội người này.
"Cảm ơn." Mạnh Giang Thiên nhận địa chỉ, nhìn rồi lại hỏi: "Có phương thức liên lạc với bọn họ không?"
Cô gái liếc nhìn và lắc đầu: "Không có."
Mạnh Giang Thiên có chút thất vọng, dẫn mấy người rời khỏi chỗ đăng ký.
Trên đường cái cũng không có taxi, dị năng giả ngẫu nhiên đi ngang qua đều nhìn về phía Thôi Tây Sinh thật lâu.
Mạnh Giang Thiên đuổi mấy người có lòng dạ không tốt, cởi áo khoác của mình ra, khoác lên đầu Thôi Tây Sinh.
Taxi thì không, xe buýt thì có.
Mạnh Giang Thiên tìm được xe buýt đi Bách Phượng Sơn, quẹt thẻ thân phận, bốn người ngồi lên xe.
.....????????????????????????????????.....
24/9/2021
#NTT.