Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu


Tươi cười của Phùng Kinh Quảng đứng hình một chút rồi lại cười đến hòa ái: "Tôi nghe nói Vương tiên sinh chỉ nhận tinh hạch, tinh hạch cấp một đổi một lọ thuốc tinh lọc nhỏ.

Tôi cũng không ép giá của ngài, cứ dựa theo giá cả ngài định ra để mua, có bao nhiêu tôi nhận mua bấy nhiêu.

Nhưng tôi cũng có một điều kiện, chính là thuốc tinh lọc của ngài chỉ có thể bán cho tôi, không thể bán cho người khác nữa."
"Chỉ bán cho ông, hay là bán cho khu an toàn?" Mạnh Giang Thiên hỏi.
"Khu an toàn, tôi sẽ lấy danh nghĩa khu an toàn mua thuốc tinh lọc của ông."
"Vậy ông cần bao nhiêu thuốc tinh lọc?"
"Ngài có bao nhiêu, khu an toàn liền thu mua bấy nhiêu."
"Thuốc của tôi chỉ có thời hạn sử dụng ba tháng, thời hạn sử dụng hết, hiệu quả của thuốc sẽ chậm rãi tiêu tán."
"Ba tháng là đủ rồi."
"Ba ngày tôi có thể cung cấp năm mươi lọ thuốc tinh lọc, ba ngày chúng ta giao dịch một lần đi.
Ông chọn một địa điểm giao dịch, tốt nhất là yên tĩnh bí ẩn một chút, không có bất kỳ thiết bị điện tử nào, nhất là giám sát."
Một đêm Hách Nhân có thể luyện chế năm mươi lọ thuốc, phàm là chuyện gì cũng sợ có chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa thảo dược luyện chế thuốc tinh lọc của khu an toàn cũng không có nhiều.
Hách Nhân cũng cần nghỉ ngơi, Mạnh Giang Thiên liền nói thêm hai ngày.
"Không thành vấn đề, lát nữa tôi sẽ bảo thư ký Lưu đi tìm một nơi phù hợp với yêu cầu của ngài, nếu ngài cũng nguyện ý giao dịch ở khu an toàn, vậy thì chúng ta ký hợp đồng? Dù sao khu an toàn này cũng không phải một mình tôi, có một hợp đồng cũng có thể làm cho quản lý khác tin phục." Phùng Kinh Quảng thăm dò hỏi.
Ông già này che kín như vậy, lại phá hủy giám sát, chính là không muốn để cho người khác phát hiện thân phận của hắn, chỉ sợ sẽ không ký hợp đồng này.
Phùng Kinh Quảng cũng chỉ đi theo thủ tục một chút, miễn cho các quản lý khác bắt được chuyện này cùng hắn cãi nhau không dứt.
"Xin lỗi, tôi sẽ không ký hợp đồng với ông.


Tôi không muốn bị quấy rầy.

Hơn nữa ba ngày năm mươi lọ thuốc tinh lọc cũng chỉ là ước tính của tôi, cụ thể ba ngày lấy ra năm mươi lọ thuốc còn chưa nhất định.

Tất cả đều không xác định, cho nên hợp đồng này tôi không thể ký."
Quả nhiên ông già này không chịu ký hợp đồng.

Phùng Kinh Quảng cũng không cưỡng cầu, cười nói: "Vậy được rồi, ba ngày sau, Vương tiên sinh có thể đưa tới lô thuốc tinh lọc đầu tiên hay không? Sau đó, tôi sẽ công bố một nhiệm vụ để thông báo cho ông về địa điểm giao dịch."
"Được.

Bây giờ tôi có 40 lọ thuốc tinh lọc, ông muốn hết không?"
"Bây giờ còn có thuốc? Tôi tưởng ông đã hoàn tất thỏa thuận với Trịnh tiên sinh.

Mặc kệ có bao nhiêu thuốc chúng tôi đều muốn.

Ngài chờ một chút, tôi sai người đi lấy tinh hạch."
Phùng Kinh Quảng gọi Lưu An Giản vào, phân phó Lưu An Giản đi lấy bốn mươi viên tinh hạch cấp một.

Hắn cẩn thận cúi chào Mạnh Giang Thiên vài lần, cung kính rời đi.
Chỉ chốc lát sau tinh hạch đã đưa tới, hai người hoàn thành giao dịch, Mạnh Giang Thiên muốn đi.
Nhưng đột nhiên Lưu An Giản lại xông vào, vẻ mặt bối rối: "Không ổn tiên sinh, chúng ta bị zombie vây chặn!"
"Cái gì!?" Phùng Kinh Quảng kinh sợ mạnh mẽ từ trên sô pha đứng lên, không thể tin nhìn Lưu An Giản.
"Cậu đang nói gì vậy? Chúng ta bị zombie vây chặn? Chuyện quái gì đang xảy ra thế?" Phùng Kinh Quảng cũng không để ý đến Mạnh Giang Thiên, trừng mắt nhìn Lưu An Giản lo lắng hỏi.
"Ngài nhìn cái này.

Đây là hình ảnh hôm nay dị năng giả mang về.

Phía tây có một đám zombie đang tiếp cận khu an toàn của chúng ta.

Phần lớn đều là zombie cấp một hai, nhưng hình như con dẫn đầu là zombie cấp bốn.

Zombie cấp một hành động rất chậm chạp nên dễ chạy trốn, những zombie cấp cao này đều đang đuổi theo zombie cấp thấp đi về phía khu an toàn của chúng ta."
"Với tốc độ di chuyển của chúng, ba ngày nữa có thể đến khu an toàn.


Thưa ngài, chúng ta phải ngăn chúng lại giữa chừng.

Nhưng số lượng chúng quá nhiều, nếu không ngăn được, chúng ta chỉ có thể buông tha khu an toàn.

Thưa ngài, ngay bây giờ chúng ta nên chuẩn bị cho việc sơ tán."
"Không cần hoảng hốt, còn có ba ngày, còn có thể chuẩn bị." Phùng Kinh Quảng ép buộc mình tỉnh táo lại, đi tới đi lui suy nghĩ đối sách.
Mạnh Giang Thiên cũng bị tin tức này dọa sợ, tạm thời ở lại muốn nghe Phùng Kinh Quảng làm như thế nào.
"Chuyện này không thể giấu diếm, Tiểu Lưu, cậu đi thông báo chuyện này cho toàn bộ khu an toàn, để cho tất cả mọi người chuẩn bị tâm lý.

Phái tất cả dị năng giả đi ngăn cản bầy zombie, ưu tiên đánh chết zombie cầm đầu.

Không nghĩ tới chúng ta là khu vực an toàn thứ hai xuất hiện zombie trí tuệ."
"Tiên sinh, nếu tin tức zombie vây chặn truyền ra ngoài, chỉ sợ dị năng giả sẽ chạy trốn trước tiên, hiện tại căn bản chúng ta không khống chế được bọn họ." Lưu An Giản nói xong còn nhìn Mạnh Giang Thiên một cái, sợ ông già này đi ra ngoài nói lung tung.
Râu kính của Mạnh Giang Thiên che mặt, ánh mắt dưới kính râm trợn trắng.

Nếu anh muốn đi ra ngoài nói, hắn có thể ngăn cản một bước?
"Không cần phải giấu giếm, nếu ba ngày sau mới biết zombie vây chặn, càng khiến cho đám người khủng hoảng, đến lúc đó chúng ta càng không dễ khống chế.

Cậu đi nói cho dị năng giả, hiện tại zombie khôi phục trí tuệ đã là chuyện không thể tránh khỏi, về sau loại zombie này chỉ sợ càng ngày càng nhiều, chạy trốn đến nơi nào cũng vô dụng, khu an toàn mới là nơi an toàn nhất."
"Lần này nếu ai đi chặn zombie, tôi sẽ chuẩn bị cho bọn họ thuốc tinh lọc sung túc, cam đoan bọn họ sẽ không bị nhiễm virus zombie.

Vương tiên sinh, ngài toàn lực chế tạo thuốc tinh lọc, một ngày có thể chế tạo bao nhiêu?"
"Năm mươi lọ.

Nhưng tôi cần ông cung cấp nguyên liệu và dụng cụ." Hách Nhân bình thường đều là ban ngày đi thu mua dược liệu Trung Y, thời gian một đêm có thể chế tạo năm mươi lọ thuốc tinh lọc.

Nếu có Phùng Kinh Quảng cung cấp dược liệu Trung Y, Hách Nhân có thể ban ngày chế tạo, buổi tối nghỉ ngơi, một ngày cũng có thể chế tạo ra năm mươi lọ.
Nếu có thể nhân cơ hội lấy những thiết bị y tế Hách Nhân muốn, anh cũng không cần liều mạng tích góp tiền đi mua.
"Ông có muốn cho chúng tôi biết nguyên liệu để làm thuốc tinh lọc?" Phùng Kinh Quảng kinh ngạc nhìn Mạnh Giang Thiên.

Nếu biết nguyên liệu, chẳng phải là bọn họ có thể tự mình chế tạo thuốc tinh lọc sao?
"Không có dị năng, nói cho các ông biết, các ông cũng không làm được." Mạnh Giang Thiên không nhanh không chậm nói.
Thuốc tinh lọc quan trọng nhất vẫn là dị năng hệ tinh lọc của Hách Nhân, những thảo dược Trung Y kia chỉ là thuốc bổ kèm theo dị năng mà thôi.
Phùng Kinh Quảng có chút thất vọng, nhưng cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục nói: "Vậy ngài mang danh sách dược liệu Trung Y cần cho chúng tôi, lập tức tôi cho người đi chuẩn bị.

Còn có những dụng cụ ngài nói, cái gì ngài cần cũng viết ra, trong khu an toàn có thể tìm được, tôi đều tìm cho ngài."
"Cái này tôi cần trở về sửa sang lại một chút, các ông chờ chút, tôi sẽ quay lại ngay.
Mạnh Giang Thiên cũng không biết công thức thuốc tinh lọc cùng lô thiết bị y tế Hách Nhân muốn là cái gì.
"Thuốc này không phải do ngài nghiên cứu chế tạo sao?" Phùng Kinh Quảng lại kinh ngạc nhìn Mạnh Giang Thiên.
"Không phải, tôi chỉ là tới bán thuốc." Mạnh Giang Thiên nói xong liền từ cửa sổ rời khỏi phòng làm việc của Phùng Kinh Quảng.
Để lại Lưu An Giản và Phùng Kinh Quảng hai mặt nhìn nhau.
.....????????????????????????????????.....
28/9/2021
#NTT.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận