Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối

Rõ ràng mới chỉ qua ba tiếng đồng hồ ngắn ngủi nhưng lại giống như trải qua giày vò đã lâu, Đường Miên thực giống như bị kẹp lên giá khó chịu như thiêu đốt, dục vọng bị kích thích tích tụ dồn lại nhưng hoàn toàn không có cách nào phóng ra, gương mặt nàng đỏ bừng bừng, đôi mày thanh tú như tơ, trên dưới cơ thể đều tùy theo sự nuông chiều của Tả Triều Chi, nàng thuận thế lắc eo, ma sát nhè nhẹ côn thịt rắn chắc kia của hắn vào từng tấc thịt bên trong tiểu huyệt mình, nhưng chút cảm giác hưng phấn này lại không đuổi kịp nỗi khao khát đang cháy rực bên trong.
 
"Cẩm Nhi, sau này nàng có còn bỏ bê không ăn nữa không?" Tả Triều Chi cáu vào eo nàng, phả vào bên tai Đường Miên một lời, nàng nhất thời giật mình, da gà da vịt nổi hết cả lên.
 
"Ha a... không, không dám nữa..." Ngay cả giọng nói của Đường Miên bây giờ cũng giống như bị nghẹn, bị hắn hành hạ như vậy, nàng thật sự là không dám nữa rồi: "Triều Chi ca ca, ta khó chịu quá, ta ăn xong hết rồi, mau cho ta đi được không?" Dục vọng trong nàng đã sớm cháy bỏng thiêu đốt, không thể nào dập tắt, nàng chỉ thấy khắp người giống như bị kiến cắn, ngứa ngáy vô cùng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"A Cẩm rất ngoan, nên xứng đáng được phần thưởng." Tả Triều Chi mơn trớn mái tóc dài của Đường Miên, đoạn lại đỡ lấy eo nàng: "Nàng muốn gì thì tự mình lấy, muốn dễ chịu như nào thì cũng tự mình mà đến tìm." Nói xong, Tả Triều Chi bèn buông đôi tay đang bị xích lại của nàng ra.
 
Nghe hiểu được hàm ý trong lời Tả Triều Chi vừa nói, Đường Miên thoáng đỏ mặt: "Ta, ta sẽ không..." Cho dù là kiếp trước, Tả Triều Chi cũng rất ít khi bắt nàng làm vậy, rõ ràng là hắn muốn nàng phải tự lực cánh sinh trên thân thể hắn, nàng căng thẳng tới mức lỗ huyệt không ngừng co thắt, lúc mị huyệt co rút kịch liệt, nàng nhận ra sự tồn tại của hắn quả là vô cùng lớn lao.
 

Tả Triều Chi đưa tay tới đằng trước tùy tiện xoa nắn bộ ngực căng tròn của Đường Miên, một tay hắn vuốt ve, một tay còn lại đỡ lấy eo nàng: "Không biết cũng không sao, ta có thể dạy nàng." Hắn vừa nói vừa hướng ngón tay xuống đùi dưới, nói tiếp: "Chân nàng bấu vào chân ta." Đồng thời hắn nâng một bên chân của Đường Miên lên.
 
Đường Miên tỏ vẻ hơi nghi ngờ rồi cũng đưa hai chân ra quắp chặt lấy bắp đùi hắn.
 
"Tốt lắm." Tả Triều Chi tán thưởng, rồi lại vòng tay ôm lấy eo Đường Miên, hắn rất khỏe, đỡ eo nàng, trên dưới đều chống đỡ, Đường Miên cứ phối hợp theo động tác của hắn, lên xuống, lên xuống, cả người đều rung lắc kinh người, từng đợt cảm giác sung sướng tới tận cùng xuất hiện, nàng khẽ rên rỉ rồi nhìn xuống phía dưới, lập tức có thể trông thấy côn thịt săn chắc đang không ngừng cắm vào rút ra mị huyệt của mình, cảnh tượng trước mắt cực kỳ dọa người, nàng vẫn luôn cảm thấy thần kỳ, rằng tại sao mình lại có thể chịu được một thằng nhóc khổng lồ thế kia?
 
Đường Miên cứ như vậy mà lên lên xuống xuống vặn vẹo theo từng nhịp cùng với Tả Triều Chi, khao khát nóng bỏng dần dà được thay thế bởi khoái cảm cực lạc, trên bắp đùi trắng nõn của nàng xuất hiện dấu ngắt, cấu, chằng chịt những lằn ranh và hình vòng cung, nàng không tự chủ được mà hơi ngửa ra sau một chút, hai tay chống lên bắp đùi săn chắc của Tả Triều Chi, mị huyệt của nàng nóng bỏng, da thịt như tơ, nhưng bên trong lại ẩn chứa sức mạnh bền bỉ dẻo dai, giống như sợi tơi bao quanh một khối sắt nung.
 
"Ha a... ha a..." Không biết bắt đầu từ lúc nào, Tả Triều Chi đã buông tay ra, giờ đây Đường Miên đang hoàn toàn dựa vào khoái cảm của mình mà luận động, điều đó khiến nàng cảm nhận được sung sướng ở mức cao nhất, phạch phạch, hai người họ ở trong tư thế này, côn thịt giờ đây gần như đã bị nuốt trọn lấy, dường như ở bên trong nó cũng đang di động tới những vùng sâu thẳm nhất, gân xanh nổi lên chằng chịt trên cự côn, tinh dịch dính trên vừa lộ ra lại lập tức bị nhét thẳng vào, thậm chí còn có cả bọt trắng, trên côn thịt ươn ướt một tầng nước trắng đục.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Thoải mái quá..." Đường Miên lại ngửa ra sau, mái tóc dài của nàng cứ không ngừng cọ vào ngực và bụng Tả Triều Chi, khiến hắn ngứa ngáy trong lòng, hắn dằn lại một tiếng, tiếp theo hai cánh tay điên cuồng bóp nắn bộ ngực trắng nõn kia của nàng.
 
Lúc này hai đồi thịt kia còn chưa phát triển hết, nhưng cũng to tới độ một bàn tay ôm không hết rồi, hai bàn tay Tả Triều Chi nhẹ nhàng vân vê nắn bóp bộ ngực của nàng, hắn biết có xoa nắn thêm mấy năm nữa thì ngực nàng vẫn sẽ càng lúc càng to, càng mềm ra, lúc này hai đồi thịt mềm mại này còn phải đút mớm cho con của hắn, đương nhiên là phải nâng niu cẩn thận.
 
Dù bận vẫn nhàn, đợi đối phương mệt rồi thì ta tiến bước, Tả Triều Chi ngắm nhìn Đường Miên sung sướng không ngừng lên xuống trên người mình, hắn híp mắt lại cảm nhận được sự co thắt của lỗ huyệt nàng, bất luận thế nào thì hai người họ cũng vô cùng hợp nhau trong việc giao hợp lẫn nhau, khiến đối phương có thể đạt được khoái cảm tột cùng của bản thân, loại sung sướng vừa thần kỳ vừa xa lạ đó không giống như những gì người thường có thể đạt được, khiến con người ta có được khoái cảm như lên chín tầng mây, đã biết bao lần Tả Triều Chi đều tưởng mình sẽ gục chết trên người nàng.
 
Cơn ngứa ngáy trong mị huyệt dần dà bình ổn trở lại, niềm hạnh phúc cùng cực này giống như thiên đăng chầm chậm bay lên bầu trời, một ngọn đèn, hai ngọn đèn, và rồi một trời rợp đèn, cuối cùng cũng tới mức nàng không thể chịu đựng nổi, không còn nhìn thấy cái gì nữa, cũng chính là lúc thiên đăng lẩn vào những đám mây mất rồi.
 
Rất nhiều tình dịch rớt xuống ướt đẫm quy đầu, tràn ngập trong lỗ hoa, tốc độ nhấp nhô không thể nhanh hơn được nữa, tại lỗ hoa nàng không thể nào nhịn được muốn lên đỉnh: "A ưm... a ưm..." Giọng rên bắt đầu run rẩy điên loạn.
 

Cơ thịt hung hăng co rút chặt lại nuốt lấy cự vật cứng ngắc kia, giống như muốn ép dòng tinh nóng hổi bên trong chảy ra, trước khi đạt tới cao trào, trước mắt Đường Miên như hiện ra pháo hoa sáng rực, cảm giác khoái lạc sung sướng chạy dọc khắp toàn thân, nàng vô lực ngồi thụp xuống, không còn chút sức nào để có thể tiếp tục luận động.
 
Tả Triều Chi cắn chặt răng, cự côn của hắn đang ở trong trạng thái nửa vời, lơ lửng không lên không xuống được: "Đường Đường, cử động chút đi." Giọng hắn hơi khàn, tay trượt lên phần đùi trắng ngần của nàng, khẽ nhéo một cái.
 
Đường Miên lắc đầu, nỉ non: "Mệt quá, ta không cử động nổi nữa."
 
"Sướng cho mình xong bèn trở mặt sao?" Hắn mắng một câu, câu này rõ ràng là có ý tứ như kia, chính là rất nghiêm túc mà mắng chửi.
 
Rồi hắn lại thở dài: "Bỏ đi, bỏ đi vậy, không kỳ vọng gì được tử nàng." Tả Triều Chi nhấc cái eo Đường Miên lên, thậm chí nàng còn không đứng vững được, phần giữa vẫn còn đang bị cắm vào bởi cự côn của hắn, Tả Triều Chi bắt nàng chống vào cạnh mặt bàn, tiếp theo lại bắt đầu đâm vào điên cuồng.
 
"Ha a... nhẹ một chút... nhanh quá... sẽ hỏng mất!" Đường Miên gần như thét lên, cơ thể nhỏ nhắn của nàng bị hắn giày vò cho tưởng như đứt lìa rơi xuống đất, đầu ngón chân nàng cố gắng bám trụ nhưng vẫn không thể nào theo kịp tốc độ của hắn.
 
"Vậy cứ để nó hỏng đi!" Tả Triều Chi càng lúc càng đâm mạnh, chiếc bàn tròn theo nhịp điệu cuồng điên của hắn mà không ngừng rung lắc, cảnh tượng chẳng khác nào Địa Long chuyển mình.

 
"Ha aaa..." Đường Miên đã lên đỉnh một lần giờ lại bị thúc thêm mấy phút nữa, ngay lập tức khoái cảm lại xuất hiện, nàng không ngừng rên la.
 
Phạch phạch phạch, tiếng da thịt đập vào nhau càng lúc càng to và gấp gáp, Đường Miên cảm thấy cơ thể mình giống như sắp vị lắc đến vỡ vụn ra rồi, sau khi lại bị đâm tới hơn trăm phát, hai người họ cứ thế cùng nhau lên đỉnh, ống tinh của Tả Triều Chi bắt đầu phóng ra, từng đợt tinh dịch nóng hổi phun ra mạnh mẽ, bấy giờ mới kết thúc.
 
Khắp người Đường Miên đều là mồ hôi nhơ nhớp, không nói được một câu hoàn chỉnh, thở cũng khó khăn.
 
Bị đè xuống mặt bàn làm tình xong, Đường Miên vô cùng hoảng hốt, nàng đã cố gắng phối hợp ăn ý với Tả Triều Chi, nhưng giờ lại cảm thấy quả thận của mình giống như sắp hỏng tới nơi rồi. Có phải Tả Triều Chi muốn bùng nổ oán khí đè nén suốt mười năm của hắn ra hay không? Đáng sợ thật!
 
Ăn no xong lập tức vận động kịch liệt, cuối cùng Tả Triều Chi cũng hài lòng, còn Đường Miên mệt mỏi khắp người, không còn sức đâu cứ thế vùi đầu vào bờ ngực hắn.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui