Hoàng đế phải thức trắng đêm không ngủ thẩm vấn rất nhiều phạm nhân. Đời này Tả Triều Chi đã có chuẩn bị trước, toàn bộ nhân chứng vật chứng đều bị hắn đào ra, Hình bộ và Đại lý tự điều tra cặn kẽ ngọn nguồn, lập tức xác định năm đó quả thật Uyển Phi bị người khác hãm hại.
Hiện giờ chỉ còn phải bắt được kẻ chủ mưu đứng sau nữa là đủ, Tả Triều Chi không can thiệp quá sâu, giao hết toàn bộ lại cho hoàng đế xử trí. Kể từ lúc nhìn thấy bức họa của Uyển Phi, trong lòng hoàng đế rất đau đớn, hiện giờ ông ta cần một mục tiêu để sống, vừa báo thủ cho Uyển Phi, vừa tìm về Cổn Cổn mà ông ta và Uyển Phi yêu thương nhất.
Đường Miên không ngờ chỉ vẻn vẹn không gặp một tối mà hoàng đế lại tiều tụy nhanh đến như vậy. Hoàng đế vốn đã có tuổi, giờ không gặp một tối, hai bên tóc mai đã lốm đốm nhiều hẳn ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc gặp Đường Miên, hoàng đế không nói mấy câu, chỉ có điều ánh mắt ông ta nhìn Đường Miên đã hiền từ tình cảm hơn nhiều.
Tả Triều Chi cũng có chút kế vặt, hắn biết thực ra hoàng đế không hài lòng Đường Miên làm nàng dâu hoàng gia. Trong lòng hoàng đế, Tả Triều Chi là tiểu đường đệ thân thiết nhất của ông ta, ông ta rất không hài lòng người đệ muội này. Nếu không phải hoàng gia hổ thẹn với Tả Triều Chi, ông ta thực sự không đời nào ban chiếu chỉ tứ hôn cho họ.
Thực ra đời trước sau khi thành hôn, Tả Triều Chi vẫn luôn không có con nối dõi, trước lúc hoàng đế về cõi tiên vẫn luôn hy vọng hắn có thể nạp thiếp, phủ Trấn Nam Vương vẫn luôn gây áp lực cho hắn, chẳng qua hắn chưa từng để Đường Miên biết.
May là có vết xe đổ của Uyển Phi và Tả Thương Thương có thể lấy ra để thuyết phục, gánh bớt áp lực từ phía hai bên trưởng bối thích quan tâm thái quá cho Tả Triều Chi.
Hoàng đế không giữ Đường Miên và Tả Triều Chi lại lâu, ngoài phong Đường Miên làm huyện chúa, còn ban cho phong hào “Huệ Tâm”, trở thành quận chúa Huệ Tâm, ban cho phủ huyện chúa để nàng có thể phụng dưỡng phụ mẫu của mình, còn hứa hẹn khi nào Đường Miên xuất giá sẽ chuẩn bị cho nàng một phần của hồi môn thật hậu hĩnh.
Cuối cùng hoàng đế ban bộ liễn đưa hai người xuất cung. Sau khi cửa cung khép lại ngăn cách nội cung và thế giới bên ngoài, Đường Miên và Tả Triều Chi lên xe ngựa, gió tanh mưa máu trong cung bỏ lại phía sau.
“Chúng ta về nhà chứ?” Vừa lên xe ngựa, Đường Miên lập tức bò vào trong lòng Tả Triều Chi: “Ôm một cái đi.” Nàng vừa vươn tay đòi ôm vừa ôm luôn lấy eo Tả Triều Chi, cọ qua cọ lại khuôn mặt nhỏ vào lòng hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Triều Chi không lạnh mặt nổi, hắn xoa tóc nàng, cảm thán một câu: “Sao càng ngày càng thích làm nũng vậy?” Trong lòng Tả Triều Chi vừa ngọt ngào vừa chua xót, nếu đời trước Đường Miên cũng biết làm nũng như vậy, chắc hắn không xong rồi.
“Học tẩu tử đó.” Đường Miên thè lưỡi.
Ngu Kiều giỏi hiểu lòng người, từ lâu đã nhận ra quan hệ giữa hai người không ổn nên lén dạy cho Đường Miên vài chiêu.
Tả Triều Chi không ngờ hai nữ nhân ở chung với nhau lại thảo luận chuyện này, mặt hắn lập tức vừa ngượng ngùng vừa băn khoăn: “Hai người lén nói linh tinh những gì với nhau vậy!”
Đường Miên mỉm cười nhìn Tả Triều Chi sau đó tiếp tục dụi đầu vào lòng hắn. Lời tỷ muội nói riêng với nhau còn lâu mới nói cho nam nhân xấu xa biết!
Đường Miên có dự cảm nếu bị Tả Triều Chi và Cung Vương phát hiện ra nội dung hai nữ nhân tụ họp nói chuyện phiếm với nhau, có lẽ họ sẽ tách hai người ra thật xa, giống như Ngưu Lang và Chức Nữ chỉ có thể đứng hai bên bờ sông Ngân nhìn nhau từ xa.
“Tẩu tử rất quan tâm nàng, trước khi hồi phủ phải qua thăm tẩu tử một chuyến, còn phải đón Trà Trà về, con mèo béo đấy sống sung sướng quá, không biết có còn chịu về nhà nữa hay không.” Trước khi tới đón Đường Miên một lần nữa, Tả Triều Chi từng thử ôm Trà Trà, không ngờ hoàng nữ mèo không thích, nó quay mông về phía hắn rồi ung dung bỏ đi làm tổn thương trái tim từ phụ của hắn: “Đồ vong ân phụ nghĩa!” Trong lòng hắn nhủ thầm.
“Trà Trà đáng yêu, có ai không thích trêu nó đâu? Với lại có phải chàng không biết tính Trà Trà đâu, chàng lạnh nhạt với nó mấy canh giờ là nó làm ầm lên ngay.”
Đường Miên đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì, nàng vươn tay nâng khuôn mặt đen như đít nồi của Tả Triều Chi lên, kề mặt tới hôn mấy cái, sắc mặt Tả Triều Chi mới khá hơn một chút.