Sau Khi Trọng Sinh Ta Gả Cho Người Cha Hầu Gia Của Chồng Trước


Khương Ngật Tùng đánh rất tàn nhẫn.

Nếu ông ta không làm ra thái độ này, chỉ sợ Khương Thanh Dao thật sự muốn báo quan phủ, khi đó Hi Trạch mới thật sự bị hủy.

Khương Thanh Dao trực tiếp nở nụ cười: "Cũng không phải ta lấy đao gác trên cổ đệ đệ để hắn phóng hỏa đốt chết ta, ta có gì mà hài lòng hay không hài lòng? Chỉ cần phụ thân cảm thấy xử trí công đạo, không thẹn với lương tâm là được.

"
Mới mười roi, chẳng lẽ còn muốn để cho người bị hại thiếu chút nữa bị hại chết như nàng mang ơn?
Đồng thời cũng không hài lòng lắm còn có Khương Hoán Minh, làm con thứ phủ Ninh Viễn Bá, nếu như Khương Hi Trạch bị hủy, hắn sẽ trở thành người nối nghiệp phủ Ninh Viễn Bá.

Chỉ thiếu một chút nữa thôi.

Khương Hoán Minh thở dài trong lòng một tiếng.

Khương Hi Trạch hôn mê được người khiêng về, cả người Khương lão phu nhân mất hết sức lực, được hai ma ma dìu về Phúc Thịnh Đường.

Hứa thị lại đập đồ vật, nhìn thấy vết thương sau lưng nhi tử, nước mắt rơi như không cần tiền.

Khương Vận Tuyết canh giữ ở đầu giường Khương Hi Trạch, trong lòng có chút rụt rè, nếu hôm nay nàng ta bị phạt, chỉ sợ sẽ bị quất chết.

"Không ngờ Khương Thanh Dao còn lợi hại như vậy, đệ đệ cái gì cũng không lấy được, còn phải hại cả mình.

"
Cảnh tượng phát sinh gần đây, từng cảnh từng cảnh được chiếu lại trong đầu, Hứa thị phát hiện tất cả đều là do Khương Thanh Dao ban tặng.

Khương Thanh Dao tát Tuyết Nhi, lấy lại một vạn sáu ngàn lượng và trang sức, khiến phủ Ninh Viễn Bá bị bức bách phải trả Tiết gia năm vạn lượng tiền nợ, còn khiến Tuyết Nhi mất đi sự trong sạch, Hi Trạch cũng suýt chút nữa bị nàng hủy diệt.

Tất cả những điều này, dường như đều nằm trong sự khống chế của Khương Thanh Dao.

Quá kinh khủng!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ hai đứa con của bà ta đều sẽ bị nàng giết chết.

"Quả nhiên là Thiên Sát Cô Tinh, ôn thần chuyển thế, đại sư phê mệnh không sai!"
Khương Vận Tuyết nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc, "Mẫu thân, cái gì mà ôn thần Thiên Sát Cô Tinh chuyển thế? Phê mệnh cái gì?"
Ý thức được mình lỡ miệng, Hứa thị mím môi, chuyện này vốn chỉ có Khương lão phu nhân, phu quân, Tần Ngọc Dung và bà ta biết.

Do dự một chút, Hứa thị vẫn nói cho nữ nhi biết.

Mấy năm trước đại sư phê mệnh Khương Thanh Dao, cuối cùng nói chỉ có hỏa tế mới có thể hóa giải.

Nếu như truyền ra ngoài Khương Thanh Dao khắc phu khắc tử khắc thân hữu, Ôn Thần Sát Tinh, An Quốc Hầu phủ khẳng định sẽ giải trừ hôn ước, như thế Ninh Viễn Bá phủ liền mất đi cái quan hệ thông gia này.

Trái tim Khương Vận Tuyết đập loạn, có thể diệt trừ Khương Thanh Dao, lợi ích của Ninh Viễn Bá phủ nàng ta không quan tâm.

Nhưng Hứa thị không đồng ý, bị lão phu nhân và phu quân biết là bà ta để lộ ra, hậu quả khó mà lường được.

Hai mẫu nữ tâm tư khác nhau.

!
An Quốc Hầu phủ.

Mùi đàn hương quanh quẩn trong thư phòng vốn nên làm cho người ta vui vẻ thoải mái, Hạ Hoài Hiên lại bực bội không thôi.

Lễ vật trả lại rồi? Nàng lại không muốn? Từ chối hắn ta?
Nữ nhân này được một tấc lại muốn tiến một thước, còn tùy ý làm bậy hơn cả đời trước!
Rõ ràng là đích nữ không được sủng ái, còn không hiểu rõ vị trí của mình, đối với hắn ta đường đường là Thế tử An Quốc Hầu lấy lòng cũng không hề bị lay động.

Chẳng lẽ Khương Thanh Dao thật sự muốn gả cho phụ thân thủ tiết cả đời?
Mặt Hạ Hoài Hiên đen như đáy nồi, chỉ cảm thấy tim như bị cái gì đâm một cái, khó có thể tin được Khương Thanh Dao tình nguyện thủ tiết cũng không nguyện ý gả cho hắn ta.

"Không thể nào, nàng sẽ không ngu xuẩn như vậy, đây nhất định chỉ là thủ đoạn lạt mềm buộc chặt của nàng.

"
"Nàng còn đang giận chuyện ta và Dung nhi, khẳng định là vậy.

"
Hạ Hoài Hiên phất tay áo rời khỏi thư phòng, hắn ta muốn đi tìm Khương Thanh Dao.

Lúc này, Hạ lão phu nhân đi tới, trong tay gảy phật châu, thấy hắn ta vội vàng, liền hỏi: "Hoài Hiên, con gấp gáp muốn đi đâu vậy?"
Thân hình Hạ Hoài Hiên dừng lại, cung kính gọi "Tổ mẫu".

"Con hẹn bằng hữu cùng đi mã trường cưỡi ngựa.

" Hắn ta mặt không đổi sắc nói dối.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui