Chương 1: Mộng xuân
“Ha… Đau… Chậm một chút… A”
Thân thể trắng nõn hiện lên trên chiếc giường công chúa màu hồng, ngón tay nắn bóp vuốt ve, Trường ngọc bị đè dưới thân thật sâu, cũng may chăn mềm mại, không đến mức bị đụng đầu.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thân thể trần trụi mềm mại lắc lư, người đàn ông trên thân điên cuồng đâm vào, cơ thể của cô suýt chút nữa bị va ra ngoài, trong một giây sau lại bị kéo về . Tay lớn trắng bệch bóp chặt eo cô, trong mắt đỏ ngầu là nhũ hoa ầm ầm sóng dậy, trắng bóc đâm nát con ngươi anh.
Người đàn ông dùng tay mạnh mẽ ép hai nhũ hoa lại, dùng miệng ngậm lấy một bên, liếm láp đầu ti hồng phấn, còn bên còn lại đè ép bóp vân vê không ngừng, nhũ hoa dường như hóa thành nước trong tay anh, bị nhào bóp thành các loại hình dạng tùy ý.
Trường Ngọc không chịu nổi sự kích thích này, cắn ngón tay, khóc nức nở không ngừng, bị đâm đến không chịu nổi tiếng rên rỉ cũng nhỏ vụn.
“Ha… Nhanh quá… Không được… Xin anh”
Trường Ngọc chỉ cảm thấy điểm mẫn cảm toàn thân bị người đàn ông nắm chắc, nhũ hoa bị liếm cắn, tuyệt đối không cảm thấy đau mà ngược lại ngứa ngáy cực kỳ, hận không thể nhét toàn bộ vào trong miệng người đàn ông, để anh hôn hôn. Phần dưới bị vật lớn đút vào, luồng nhiệt không ngừng tuôn ra xuống bụng, trong lúc ra vào thịt bên trong mút chặt lấy, căn bản không muốn nó rời đi.
Phát hiện ra tâm tư của Trường Ngọc, dường như người đàn ông cười khẽ một tiếng, nhưng mà thuận theo mà đến càng chơi đùa mãnh liệt hơn, nơi giao hợp bị anh đâm vào với tốc độ thật nhanh, mật dịch trong suốt biến thành bọt biển.
“Phốc phốc phốc phốc…”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Âm thanh nước đọng hiện lên trong gian phòng trống trải càng vang dội, Trường Ngọc lại bất chấp thẹn thùng hoặc là cô hoàn toàn không ý thức được điểm này, giác quan toàn bộ tinh thần và thể xác đều chập trùng lên xuống theo người đàn ông.
Vệt mồ hôi trên trán người đàn ông chảy xuống dưới cằm, “tí tách” rơi lên nhũ hoa của Trường Ngọc, sự lạnh lẽo kích thích một cái, lại kích thích cô hoảng hốt phải mở nửa mắt.
Trong ánh mắt bị tình dục hủy diệt có thêm một bóng hình.
Người đàn ông phủ trên người cô, ánh mắt thâm thúy sâu thẳm nhìn thẳng vào cô, vệt mồ hôi tung tóe không ngừng theo động tác của anh, có mấy giọt chảy xuống hầu kết tam giác, lướt qua xương quai xanh, kín đáo chui vào hai bắp thịt nhú lên, xuống chút nữa chính là cơ bụng tám múi và rừng cây màu đen của anh.
“Rất đẹp trai…” Trường Ngọc nhìn lóa mắt, tự lẩm bẩm.
Người đàn ông bị lời nói thẳng của cô làm sững sờ, một giây sau lại nhếch lên một nụ cười nhẹ, tiến đến trước mắt của cô, mở bờ môi mỏng gợi cảm ra, đè lên môi cô đầu lưỡi tiến quân thần tốc.
“Ưm… Thật thoải mái a…”
Đầu lưỡi khuấy động mật dịch trong miệng cô, quấn lấy cái lưỡi phấn nộn tinh tế của cô hôn liên tục, Trường Ngọc hôn đáp lại theo bản năng, đầu lưỡi ngây ngô chạm vào đầu lưỡi người đàn ông.
Ai ngờ tới chỉ một động tác thôi lại kích thích người đàn ông tăng tốc động tác không ngừng, hai tay bóp mông cô đâm vào mảnh đất dưới hông anh không ngừng nghỉ, bị đâm đến mức mật dịch bắn ra ngoài, ga giường dưới thân đã sớm ướt dầm dề một mảng trong suốt thật lớn.
Cuối cùng, tại thời điểm Trường Ngọc sắp không kiên trì nổi, người đàn ông hôn cô, chỗ sâu trong tiểu huyệt bị đồ vật lạnh lẽo phá vỡ, anh bắn ra.
“Xoẹt!”
Trường Ngọc tỉnh dậy.
Trường Ngọc nhìn căn phòng quen thuộc, dưới thân mềm mại, chỉ là giữa hai chân gần như run rẩy, phần dưới cảm giác còn đang phun cái gì đó ra ngoài, trên thân cảm thấy đau nhức một trận, cô biết ngay —— mình lại mộng xuân!