Chương 6: Dùng tay giải quyết
Trường Ngọc bị đặt lên giường lớn êm ái, môi nhỏ lúc đóng lúc mở, tỏa ra hương thơm mê người, ánh mắt mê ly nhìn chằm chằm người đàn ông trên người.
Hàm dưới người đàn ông kiên ngạnh, môi mỏng nhếch lên thành một đường thẳng, còn có đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chăm chú chính mình, anh không nhanh không chậm hai tay kéo góc áo, cởi áo ra, Trường Ngọc liếc mắt liền thấy cơ bụng tám múi và eo hẹp tam giác ngược trên người anh, đường cong như đao khắc qua làm lay động tinh thần của cô, hận không thể đưa tay ra kiểm tra.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên thực tế cô cũng làm như vậy, tay ngọc thon dài phủ lên cơ bụng socola của anh, cảm giác dưới tay không nóng như cô tưởng tượng mà là lành lạnh, cứng rắn, bắp thịt dữ tợn khỏe khoắn phối hợp với ánh mắt nóng bỏng của anh, hết sức gợi cảm, hô hấp Trường Ngọc trì trệ, ưỡn ẹo hai chân khẩn trương, cảm nhận được có thứ gì đó trơn nhẵn chảy ra giữa hai chân.
Đối diện với ánh mắt ngay thẳng của cô, Cố Tranh híp mắt lại, nhưng cũng không vội vàng, thậm chí còn có tâm trạng trêu đùa cô, kéo tay cô qua đặt trên thắt lưng, ra hiệu cô cởi ra.
Bàn tay đặt vào vị trí, chỉ cách vật lớn một chút, lúc Trường Ngọc đang làm việc thậm chí còn không cẩn thận đụng phải vật lớn ngạo nghễ ưỡn lên của anh, khuôn mặt nhỏ của Trường Ngọc đỏ bừng, Cố Tranh chống cơ thể lên tạo khoảng cách giữa mình và Trường Ngọc, cứ như vậy dù bận vẫn ung dung nhìn cô đỏ mặt, kéo thắt lưng của mình ra từng chút một.
“Lạch cạch”
Khóa bị mở ra, Trường Ngọc rút thắt lưng bằng da ra từng chút một, lộ ra đồ lót màu xám của người đàn ông.
Cô giương mắt nhìn Cố Tranh, đối diện với con người của người đàn ông.
Cố Tranh ưỡn éo, ý đồ xấu muốn đâm vật lớn vào trong lòng bàn tay cô, đầu nấm chảy xuống mấy giọt tinh dịch sền sệt, Trường Ngọc chỉ cảm thấy lòng bàn tay ngứa ngáy, phồng má kéo đồ lót bên trong xuống một mạch.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vật lớn không thể chờ được nữa bắn ra ngoài, chào hỏi với Trường Ngọc.
Trường Ngọc không cảm kích chút nào, chỉ kéo quần đến đầu gối liền bất động, dính chặt ôm lấy cổ Cố Tranh, giọng nói mềm mại nũng nịu.
“Cố Tranh, tớ…”
Cố Tranh đáp lại ôm lấy thân thể mềm mại, không nhìn thấy rõ dục vọng dưới bàn tay, quần áo trên người cô không còn nữa, có lẽ vẫn tồn tại một chút thẹn thùng, váy và đồ lót vẫn còn nguyên, chỉ là anh đưa tay mò xuống, đồ lót đã ướt một mảng.
Trường Ngọc thừa dịp anh đưa tay xuống, lắc lư hạ thân dán lại gần phía tay của anh, hận không thể để anh trực tiếp tiến vào, yêu cô thật nhiều, nhưng cảm giác xấu hổ còn sót lại lại không cho phép cô làm như thế.
Con ngươi hẹp dài của Cố Tranh hơi nheo lại, vuốt ve nơi mềm mại ẩm ướt kia hết lần này đến lần khác cách lớp quần lót, thỉnh thoảng còn xuyên qua vải vóc vân vê hạt châu nhỏ giữa hai cánh hoa mềm mại bên trong.
“Ưm… A… Thoải mái quá”
Hai mắt Trường Ngọc mê ly, trong mắt mông lung tràn đầy tình dục, cả người hoàn toàn say mê trong khoái cảm mà ngón tay Cố Tranh mang đến cho cô, đôi môi mềm mại lúc đóng lúc mở, không khống chế nổi phát ra tiếng rên rỉ, như là con mèo nhỏ dùng móng vuốt cào trái tim Cố Tranh.
Vật lớn dưới thân Cố Tranh không khỏi lại lớn hơn thêm mấy phần, nhưng mà anh muốn để Trường Ngọc thật sự thoải mái một lần, mặc dù trong giấc mộng không có cảm giác đau nhưng rốt cuộc sự sung sướng là điều duy nhất anh có thể cho Trường Ngọc.
Nghĩ đến cái này, con ngươi anh ảm đạm nhưng nhanh chóng mất đi trong nháy mắt.
Trường Ngọc hoàn toàn đắm chìm trong biển dục vọng, không phát hiện ra.
Ngón tay vuốt ve trên dưới âm môi, vải vóc bằng bông lôi kéo bên trong âm đế, hai loại khoái cảm không ngừng đánh sâu vào thần kinh của cô, vẻ mặt cô vui sướng, một loại dục vọng khác bên trong thân thể không ngừng nổi lên, rất muốn dùng vật gì đó lấp đầy thân thể của cô.
Ngón tay không ngừng chen vào phía dưới, đột nhiên một ngón tay khác trượt vào huyệt nhỏ.
“A…”
Khóe mắt Trường Ngọc lập lòe vài giọt nước trong suốt, chỗ sâu trong huyệt nhỏ tuôn ra một dòng nước nóng, không ngừng phun ra giội vào ngón tay luồn vào trong cơ thể.
Bắp thịt giữa hai chân Trường Ngọc không ngừng run rẩy, nhũ hoa chập trùng lên xuống, đầu ti cứng như đá cũng run rẩy không ngừng.
Cố Tranh dở khóc dở cười, ai có thể nghĩ tới Trường Ngọc lại một ngón tay đã cao trào, lúc đầu anh chỉ định ma sát bên ngoài một chút, Trường Ngọc lộn xộn ngón tay không cẩn thận tiến vào, đi vào thì đi vào, còn không chờ anh trổ tài thì Trường Ngọc đã tiết ra.
Thân thể này mẫn cảm đến mức động lòng người.
Cố Tranh nhìn cô dưới thân mình cao trào không còn tinh lực, khuôn mặt nhỏ đỏ thắm, môi nhỏ cũng giống như miếng thạch óng ánh ngon miệng, ngay cả chóp mũi cũng hồng hồng.
Cố Tranh cúi người hôn xuống, miệng nhỏ còn đang thở dốc, mất tập trung một chút đã để đầu lưỡi trượt vào, đầu lưỡi dây dưa, mút lấy mật dịch bên trong, một một góc trong khoang miệng cũng không buông tha, cho đến khi hôn người ta đến mức choáng váng.
Tay phía dưới kéo quần lót cô xuống, đút hai ngón tay vào.
Huyệt nhỏ vừa mới trải qua cao trào vừa ướt vừa nóng, còn mềm mại núc ních, không phí sức chút nào, hai ngón tay đi vào, tầng tầng lớp lớp bên trong bao trùm lấy ngón tay thật chặt, tựa như có ngàn vạn cái miệng nhỏ mút ngón tay, trêu chọc không cho bọn chúng rời đi, Cố Tranh đành phải tiến vào trong, mạnh mẽ cố gắng trêu chọc huyệt nhỏ.
“Nhóp nhép nhóp nhép” Âm thanh nước đọng vang lên trong phòng.
Miệng Trường Ngọc bị bịt lại, ngay cả tiếng rên rỉ cũng không phát ra được, chỉ có thể nhỏ giọng nghẹn ngào, trong đầu lưỡi vẫn đang hôn, đứt quãng.
“Ưm…A… A…”
Miệng huyệt phụ nữ rộng rãi, càng đi vào chỗ sâu lại càng hẹp, nghe tiếng Trường Ngọc càng lúc càng lớn, Cố Tranh lại thêm hai ngón tay nữa, lúc này đi vào lại hơi phí sức, bên trong cắn chặt lấy ngón tay, không muốn để bọn chúng đi vào chút nào.
Tay lớn của Cố Tranh vỗ cái mông trơn bóng của Trường Ngọc, lập tức để lại dấu vết trên mông trắng nõn.
Anh cắn tai Trường Ngọc, “A” một tiếng, “Thả lỏng một chút.”
Trường Ngọc cũng muốn thả lỏng, tay nhỏ nắm chặt ga giường dưới thân, giọng nói có chút oán trách, “Quá nhiều rồi, trướng quá.”
Cố Tranh nghe lời này bật cười, vui vẻ hôn lỗ tai bị anh cắn đỏ, “Cái này đã trướng rồi? Đợi lát nữa còn có thứ càng trướng hơn nữa cho cậu ăn.”
Giống như là hưởng ứng cậu, vật lớn dưới người cậu ma sát âm đế của cô, cọ mở hai cánh hoa ma sát hạt châu nhỏ.
“A…”
Trường Ngọc nhỏ giọng hét lên.
“Từ bỏ… Kích thích quá a… Hu hu hu…”
Cố Tranh kéo cô về phía mình, ngón tay dán vào huyệt nhỏ lại càng gần hơn, hận không thể đâm toàn bộ ngón tay vào, đào khoét ra một mảng dâm thủy lớn, ngón tay còn thỉnh thoảng xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, kích thích bên trong vách, ngón giữa đang chuyển động bỗng nhiên cọ đến một điểm lồi không đáng chú ý, Trường Ngọc bỗng nhiên kêu to, liều mạng lắc đầu.
“Không muốn không muốn… Không được đụng nơi đó!”
Nhưng Cố Tranh không nghe cô, đắc ý hôn tai cô một cái, giọng nói từ tính chảy vào trong tai cô.
“Giấu sâu như vậy, để cho tớ dễ tìm.”
Lời nói vang lên, Trường Ngọc còn chưa hiểu ý của anh, ngón tay trong cơ thể bỗng nhiên mở rộng ra rồi khép lại, quay lại chọc vào một điểm trên kia, thậm chí còn muốn cọ xát đảo quanh phía trên.
“A… A… Chậm một chút… Hu hu hu…”
Trường Ngọc lắc đầu, tóc rối trên trán ướt nhẹp dán trên mặt, đột nhiên khiến Cố Tranh khát nước cực kỳ.
Anh cố nén khát vọng dưới thân, tốc độ ngón tay ra vào không ngừng tăng tốc, dâm thủy bắn ra một mảng nhỏ theo động tác ra vào của anh, một tay Trường Ngọc véo cánh tay người đàn ông, nhắm hai mắt lắc lư, nhũ hoa nhảy lên xuống, môi nhỏ thở hổn hển từng hơi từng hơi, tử cung đột nhiên xiết chặt co lại, dâm thủy phun ra ngoài.
Cố Tranh lấy ngón tay ướt đẫm ra, vứt quần đi, đứng lên, nhắm vật lớn dữ tợn vào miệng huyệt ướt dầm dề.
Trường Ngọc nhắm hai mắt còn chưa lấy lại được tinh thần từ cao trào, nghe thấy giọng nói khàn khàn của người đàn ông: “Đến tớ.”