Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về


Sau Khi Từ Hôn Với Tra Công, Tôi Được Cha Mẹ Giàu Sang Nhặt Về
Tác giả: Tịch Triều Nam Ca
Editor: Bạn H
Beta: Blue
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
____________________________________
Chương 3:
Lúc Diệp Khê Niên quay về kí túc xá thì đã không còn ai ở đó nữa rồi, đồ của cậu không nhiều, chỉ đủ nhét một cái vali tầm trung thôi.

Tạ Y sau khi nhìn thấy Diệp Khê Niên chỉ mang theo một cái vali, kinh ngạc nói: "Em chỉ mang theo mấy thứ này thôi à?"
Diệp Khê Niên cười, gật đầu: "Em mang theo một ít đồ qua đó trước, ngày mai em có buổi thi nữa.

Tối nay em còn phải ở lại trường, chờ thi xong em sẽ mang thêm đồ vào." Tạ Y gật đầu, giúp cậu mở cốp xe, Diệp Khê Niên bỏ vali vào rồi lên xe.

Khi xe đang chạy, điện thoại của Diệp Khê Niên đột nhiên vang lên tiếng thông báo từ Wechat, cậu lấy điện thoại ra xem, chỉ thấy trên đầu của phần người liên hệ xuất hiện thêm một con số 1 màu đỏ.

Mày Diệp Khê Niên hơi nhíu lại, đầu ngón tay cầm chặt điện thoại trở nên trắng bệch, do dự khoảng 2 giây cậu mởi mở tin nhắn ra xem
[Hạ Hoài Minh: Em thi xong chưa? Anh thấy nhớ em rồi.]
Tên rác rưởi này mới hôm qua còn cùng tình nhân lên giường, hôm nay đã vội vàng chạy đến trước mặt cậu giả vờ bày tỏ yêu thương.

Diệp Khê Niên cười nhạt, bây giờ vẫn chưa phải là lúc để trở mặt với Hạ Hoài Minh.

Diệp Niên Khê đắn đo suy nghĩ một hồi mới gõ vào một hàng chữ như thường lệ:
[Vẫn chưa, ngày mai em còn phải thi thêm một buổi nữa.

Nếu anh nhớ em thì nhìn em qua ảnh em được mà.]
Không lâu sau Hạ Hoài Minh đã nhắn trả: [Sao mà đẹp như ngoài đời được?]
Nếu là Diệp Khê Niên của trước kia chắc đã bị câu nói ngọt ngào này dỗ dành rồi lập tức chạy đến bên Hạ Hoài Minh.

Hiện tại Diệp Khê Niên đã thấu rõ bộ mặt thật của Hạ Hoài Minh, tình cảm khi xưa cũng không thể trở về được, trong lòng Diệp Khê Niên giờ chỉ còn sự hận thù khôn nguôi.

Nghĩ đến hình ảnh Hạ Hoài Minh và Tống Cảnh bên cạnh nhau ở kiếp trước, Diệp Khê Niên liền có cảm giác cực kì buồn nôn.

Cậu hít sâu một hơi mới nén được cái cảm giác kinh tởm ấy.

Một bên tay nắm chặt lại, Diệp Niên Khê lại thở mạnh một cái nữa, cậu cất điện thoại, tắt thông báo tin nhắn của Hạ Hoài Minh rồi cũng không hồi âm thêm nữa.


Quan sát thấy được vẻ mặt của Diệp Khê Niên, Tạ Y chủ động gợi ra đề tài nói chuyện: "Đúng rồi, Khê Niên, chuyện ký hợp đồng với công ty em đã nói cho người nhà chưa?"
Lúc này Diệp Khê Niên mới dần dần thoát khỏi những cảm xúc hỗn loạn đó, cậu nhẹ nhàng lắc đầu: "Vẫn chưa, hiện tại em không có ý định nói cho họ nghe."
Tạ Y thấy hơi khó hiểu, hỏi: "Hả?"
Diệp Khê Niên mím chặt môi dưới, cậu trầm tư một lúc mới hỏi: "Chị Tạ Y, chị cảm thấy gia cảnh em như thế nào?"
Tạ Y nhìn Diệp Khê Niên cười rồi nói: "Nói thật nhé, lúc mới làm quen với em chị còn cho rằng hoàn cảnh gia đình em không được tốt nên mới phải vừa học vừa làm.

Nhưng hôm qua em nói với chị là em và người thừa kế của nhà họ Hạ đã đính hôn..."
Tạ Y không nói hết lời phía sau, nhưng Diệp Khê Niên đã hiểu Tạ Y muốn nói gì.

Diệp Khê Niên tuy không biết rõ về chuyện của nhà họ Hạ, nhưng nếu muốn thì cậu vẫn có thể lên mạng tra một tý.

Như vậy thì cậu sẽ có thể biết được nhà họ Hạ là gia đình có quyền lực ở Hải thị, mấy tòa nhà nổi tiếng ở Hải thị đều nằm trên hợp đồng của nhà bọn họ.

Hai năm gần đây nhà họ Hạ còn liên tục lên trang đầu báo Tài chính trong khu vực nữa.

Tuy nói thời đại bây giờ đã không còn đau đáu chuyện môn đăng hộ đối nữa, nhưng dù sao cũng là chuyện hôn sự của gia đình phú quý, ít nhiều cũng phải xem gia cảnh đối phương một chút.

Nếu gia cảnh Diệp Khê Niên bình thường thì sao có thể đính hôn với người thừa kế của nhà họ Hạ?
Nhưng nếu Diệp Khê Niên sinh ra trong một gia đinh giàu có thì sao cậu lại phải đi làm kiếm tiền bất cứ khi nào có thời gian rảnh?
Tạ Y nghe bạn bè nói, phí sinh hoạt và tiên học phí hàng năm của Diệp Khê Niên đều do cậu tự đi làm chi trả,
Diệp Khê Niên cũng không nói gì nhiều, chỉ đáp: "Tình huống nhà em có hơi phức tạp, nhưng chị cũng không cần lo lắng đâu, họ sẽ không ảnh hưởng đến em đâu."
"Vậy là tốt rồi." Tạ Y cười nói, chị nhanh chóng đổi sang một đề tài trò chuyện khác.

Một giờ sau, chiếc xe từ từ đi vào một khu nhà cao cấp.

Tiểu khu này được Vân Tinh Entertainment ký hợp đồng, làm khu nhà chuyên danh cho các nghệ sĩ, chủ sở hữu của toàn bộ tiểu khu gần như là các nghệ sỹ trực thuộc các công ty giải trí khác nhau.

Tạ Y dẫn Diệp Khê Niên lên lầu, giới thiệu tình hình chung của tiểu khu với cậu.

Khu dân cư này có siêu thị chuyên bán đồ tươi sống, rẽ trái đi khoảng năm phút là một trung tâm mua sắm lớn, rất tiện lợi.

Hơn nữa khoảng cách đến công ty cũng quá xa, thêm vào việc người sống ở đây đều là nghệ sĩ, cho nên an ninh cũng không có vấn đề gì.

Chia cho Diệp Khê Niên là một căn hộ duplex, hai phòng một sảnh, một người ở dư dả.

Trước khi đến Tạ Y liền liên lạc với người tới trước quét dọn, hiện tại trong phòng vẫn còn mùi nước khử trùng thoang thoảng.

Diệp Khê Niên vừa vào nhà còn chưa kịp tham quan đã chợt nghe phía sau truyền đến một giọng nam hớn hở: "Chị Tạ Y!"

"Ủa, đây không phải là Khê Niên à?"
Trên đường tới đây Tạ Y có nói với Diệp Khê Niên là nghệ sĩ sống ở bên cạnh phòng cậu chính là Sở Văn.

Là người cùng hợp tác với cậu quay video hồi trước.

Ấn tượng của Diệp Khê Niên đối với Sở Văn cũng không tệ lắm, cười chào hỏi cậu ấy: "Đã lâu không gặp."
"Cũng đã qua bao lâu đâu." Sở Văn có khuôn mặt nom baby, tuy cậu ấy lớn hơn Diệp Khê Niên hai tuổi nhưng cũng khó nhìn ra lắm.

"Cảm tạ trời đất cuối cùng tui cũng có bạn rồi!"
Tạ Y cười: "Nếu hai em đã biết nhau cả rồi thì chị cũng không cần giới thiệu lại nữa.

Hai em ráng quan tâm lẫn nhau nhiều hơn nhé."
Sở Văn nhanh chóng nói: "Tất nhiên rồi."
Tạ Y còn có công việc cần phải xử lí, chị không thể nán lại lâu được.

Sau khi đưa chìa khóa nhà và thẻ chủ sở hữu đưa cho Diệp Khê Niên, dặn dò Sở Văn một vài câu xong thì rời đi.

Sở Văn không nhịn được sự tò mò, cậu tiến lại gần hỏi Diệp Khê Niên: "Lúc trước cậu có nói là không muốn tham gia giới giải trí đúng không? Sao bây giờ cậu bất ngờ thay đổi suy nghĩ thế?"
Trước đó Diệp Khê Niên từng hợp tác với Sở Văn, cậu biết Sở Văn không có ý xấu gì, vừa sắp xếp hành lý vừa trả lời: "Chắc là do tớ đã thấu hiểu sự đời rồi đấy."
Sở Văn bị cậu chọc cho ôm bụng cười không dừng được: "Cậu thú vị thật đó!"
Diệp Khê Niên lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ.

Sở Văn nhìn chòng chọc vào Diệp Khê Niên giây lát, cảm thán: "Nhưng nghiêm túc mà nói thì chỉ dựa vào gương mặt này của cậu, tớ cảm thấy cậu nhất định có thể trở nên nổi tiếng."
"Vậy thì tớ xin nhận lời nói may mắn của cậu nhé?" – Diệp Khê Niên cười nói.

Diệp Khê Niên dù sao cũng vừa mới chuyển tới đây.

Cậu còn chưa mua hết vài thứ cần thiết cho việc sinh hoạt hằng ngày.

Sở Văn thấy vậy liền xung phong dẫn Diệp Khê Niên đến trung tâm thương mại gần đó mua.

Mua đồ dùng sinh hoạt xong, hai người lại cùng nhau ăn một bữa cơm, Diệp Khê Niên mang đồ dùng sinh hoạt về căn hộ, thu dọn một xíu rồi mới về lại trường học.

Đến cổng trường, Diệp Khê Niên còn không quên mua mấy phần cơm đùi gà cho ba người trong kí túc xá.

Trên đường trở về kí túc xá, Diệp Khê Niên phát hiện có mấy người cứ luôn nhìn chằm chằm cậu.


Diệp Khê Niên nghĩ rằng lúc trước những bạn sinh viên này đã xem qua video đầu tiên cậu quay với Sở Văn cho nên cũng không để ý lắm.

Khi đã trở lại ký túc xá, Diệp Khê Niên đẩy cửa phòng ra, cậu còn chưa kịp đặt cơm đùi gà trong tay xuống đã thấy Chu Bình kích động đi về phía Diệp Khê Niên: "Khê Niên! Cậu hay đấy!"
Trên mặt Diệp Khê Niên hiện lên vẻ mơ màng.

Hai người bạn cùng phòng khác nhìn thấy Diệp Khê Niên cũng rất phấn khích đứng lên, phấn chấn mà nói: "Diệp Khê Niên! Hôm nay cậu đi dạo phố với Sở Văn phải không? Hai người bị chụp lại rồi đó!"
Chu Bình hấp tấp đưa điện thoại di động của mình đến trước mặt Diệp Khê Niên: "Cậu xem! Có fan quay lại được được cảnh hai người đi dạo phố chung với nhau, hiện tại video này lượt like qua mốc 3 000 rồi đấy!"
Diệp Khê Niên vội vàng nhận lấy điện thoại xem.

Video quay có hơi không ổn định, có thể nhìn ra là do người qua đường quay, hình ảnh tuy rằng tương đối rung lắc nhưng vẫn rõ ràng.

Mọi người có thể thấy rõ Diệp Khê Niên và Sở Văn sánh vai đi cùng nhau.

Hau người từ trung tâm thương mại bước ra vừa nói vừa cười.

sau đó lại cùng nhau vào một nhà hàng.

Mở bình luận ra xem, phía dưới đa số là bình luận khen nhan sắc của hai người.

[Ôi trời! Đẹp trai quá! Hai người này là ai vậy?]
[Ngôi sao hả?]
[Á á á! Đây không phải là Diệp Khê Niên của trường chúng ta sao? Bên cạnh cậu ấy chắc là Sở Văn rồi!]
[Đúng rồi! Chính là Diệp Khê Niên đó, tui tuyệt đối không nhìn nhầm đâu trời ơi! Lúc trước cậu ấy và Sở Văn quay video chung với nhau đúng là quả đỉnh luôn ấy, lần này hai người họ hẹn nhau đi dạo phố à?]
[Trời mé! Đẹp trai quá! Tui biết iu rồi, biết iu rồiiii!]
Cái thời đại mà lượng truy cập làm trùm này, rất nhiều lúc dẫu cho một video tuy không có nội dung gì vẫn có thể thu hút sự chú ý của hàng loạt cư dân mạng.

Lượt xem của video cứ tiếp tục tăng và sớm thôi nó sẽ nằm trên bảng hot search.

Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi khi Diệp Khê Niên xem xong video, video này lại tăng thêm 10 000 lượt thích.

Diệp Khê Niên thậm chí còn chưa kịp trả lại điện thoại cho Chu Bình, chuông điện thoại di động của cậu đã vang lên, là điện thoại của Tạ Y.

Đưa phần cơm đùi gà trong tay cho Chu Bình, Diệp Khê Niên liền ra ban công nghe điện thoại.

"Alo, chị Tạ Y."
"Em đã thấy video chưa?" Giọng nói của Tạ Y có hơi phấn khích.

Diệp Khê Niên vẫn còn cảm giác hoang mang, đáp: "Em vừa mới nhìn thấy xong."
Tạ Y cười cười, tỏ vẻ rất vui mừng:
"Lần này đúng thật là quá may mắn, lưu lượng miễn phí mà không cần tiêu một xu nào hết.

Chị đã liên hệ với người trong đoàn đội bắt đầu xử lý rồi.


Mặc dù đây là lần đầu tiên em gặp phải chuyện này nhưng em không cần phải lo lắng quá đâu.

Tất cả cứ giao cho chị xử lý."
Giới giải trí hiện tại không thiếu những trường hợp như vậy, thậm chí có rất nhiều nghệ sĩ hết thời lại có thể nhờ vào một cái video hay một tấm ảnh chụp nào đó mà đột ngột hot lên rồi chuyển mình.

Tuy là thế nhưng độ hot của topic mà cư dân mạng có thể đẩy lên dù sao cũng có hạn.

Nếu cứ mặc kệ không quan tâm thì topic cũng tự động không nổi được bao lâu, cho nên lúc này cần đội ngũ PR bắt tay vào dẫn dắt dư luận.

Cái Tạ Y muốn nói là cái này.

Diệp Khê Niên cũng chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, cậu hỏi: "Chị có cần em làm gì nữa không?
"Dĩ nhiên là có rồi.

" Tạ Y đánh giá rất cao sự thông minh của Diệp Khê Niên "Em tạo một tài khoản Weibo đi, đến lúc đó chị sẽ gửi một đoạn văn cho em, em cứ bình luận dưới Weibo của Sở Văn là được."
Diệp Khê Niên gật đầu đồng ý.

Tạ Y lại nói thêm: "Đúng rồi, chị cũng đã tìm được trợ lý cho em, ngày mai cậu ấy sẽ đến trường đón em.

Sẵn tiện mai em thi thì nhớ chú ý một chút, có thể đeo khẩu trang thì hãy cố gắng đeo vào."
Diệp Khê Niên đồng ý.

Cúp máy xong, Diệp Khê Niên vừa quay đầu đã đối diện với mấy ánh mắt hiếu kỳ của ba người bạn cùng phòng.

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Chu Bình hỏi trước.

Diệp Khê Niên cười cười: "Các các cậu nghĩ sao thì chuyện là thế đấy."
"Ôi trời! Lão Ngụy dẫn đầu kêu lên: "Khê Niên của chúng ta muốn trở thành một ngôi sao lớn thật nè!"
"Còn không mau mời tụi này đi ăn!" Lão Trương nói tiếp.

Tâm tình Diệp Khê Niên cũng rất tốt, sảng khoái nói: "Mời!"
Trong phòng bỗng chốc trở nên náo nhiệt.

Diệp Khê Niên thừa dịp này chuẩn bị đi đăng ký một tài khoản Weibo, cậu vốn có một tài khoản Weibo từ trước rồi, chẳng qua tài khoản này được Diệp Khê Niên dùng để ghi lại cuộc sống hàng ngày bình thường.

Trước khi đăng ký, Diệp Khê Niên vốn định đăng xuất tài khoản này, nhưng khi cậu lật trang chủ Weibo, cậu phát hiện tài khoản phụ này của mình còn có một hai bài đăng liên quan đến Hạ Hoài Minh.

Diệp Khê Niên trong phút chốc đổi chủ ý, cậu đăng xuất khỏi tài khoản này, dùng một số điện thoại khác đăng ký một tài khoản Weibo.

Vừa đăng ký xong, cậu thậm chí còn chưa kịp gửi tin nhắn đưa tài khoản mật khẩu cho Tạ Y, điện thoại lại xuất hiện thêm một cuộc điện thoại nữa.

Người gọi đến lần này là Tống Cảnh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận