Sau Khi Vợ Cũ Xinh Đẹp Chết Thảm Trọng Sinh Sĩ Quan Mặt Lạnh Ngỏ Lời Tái Hôn


Trong căn phòng ánh sáng lờ mờ, một thiếu nữ với gương mặt tinh tế và làn da trắng nõn đang nằm trên giường, đôi gò má ửng hồng.
Sau vài tiếng thở dốc gấp gáp, cô gái bỗng nhiên hét lên một tiếng, giật mình ngồi bật dậy.
Trán Mộ Uyển Uyển đẫm mồ hôi lạnh, cô nhanh chóng nhìn xung quanh.

Cách bài trí của căn phòng này khiến cô cảm thấy rất quen thuộc.

Khi ánh mắt cô lướt qua tờ lịch trên bàn, cô kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.
Ngày 9 tháng 9 năm 1975—chẳng phải đây là ngày cô và Ôn Lâm kết hôn sao?
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng phải cô đã chết trong một vụ tai nạn xe rồi sao?
Chẳng lẽ...!cô đã sống lại?
Mộ Uyển Uyển xúc động nhảy xuống giường, chạy tới chiếc gương dán ở cửa.

Khi nhìn thấy chính mình trong gương, gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ ấy khiến cô bật khóc như mưa.

Trong gương là một khuôn mặt thanh tú và quyến rũ, đôi mắt to tròn trong veo, không còn ánh lên sự oán hận và giận dữ - đây chính là cô lúc mười chín tuổi.
Mộ Uyển Uyển sợ rằng tất cả trước mắt chỉ là một giấc mơ, theo bản năng cô véo mạnh vào cánh tay mình, cơn đau nhói khiến cô nhận ra đây không phải là mơ.
Đúng rồi, cô thật sự đã trọng sinh, trở về năm mười chín tuổi!
Thật tuyệt vời!
Ông trời lại cho cô một cơ hội nữa.

Mộ Uyển Uyển phấn khởi vô cùng, nhưng ngay sau đó, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu khiến ánh sáng trong mắt cô lập tức tắt ngấm.
Nếu trời đã cho cô trọng sinh, sao lại đưa cô trở về đúng ngày kết hôn với Ôn Lâm? Giá như có thể sớm hơn một ngày thì tốt biết bao!
Nghĩ lại những chuyện kiếp trước, tim Mộ Uyển Uyển lại nhói đau.
Sai lầm lớn nhất mà cô từng phạm phải trong đời là yêu Ôn Lâm.
Ôn Lâm có xuất thân danh giá, học thức và năng lực đều xuất sắc.

Còn trẻ đã gia nhập quân đội và trở thành đoàn trưởng, lại sở hữu một gương mặt lạnh lùng nhưng vô cùng cuốn hút, khiến không ít thiếu nữ thầm thương trộm nhớ dù anh không mảy may bận tâm đến họ.

Mộ Uyển Uyển chính là người say mê anh sâu đậm nhất.
Lẽ ra, một cô gái lớn lên trong làng quê như cô sẽ chẳng bao giờ có cơ hội gặp gỡ với Ôn Lâm.

Nhưng vì ông cô từng cứu mạng ông nội Ôn, nên khi ông cô qua đời, ông nội Ôn đã đích thân đến dự lễ tang và Ôn Lâm đi cùng ông nội.
Chính vào lần gặp đầu tiên ấy, Mộ Uyển Uyển đã bị vẻ ngoài của Ôn Lâm làm cho mê muội, không thể tự mình thoát ra.
Cô gạt bỏ tất cả sự dè dặt, tìm mọi cách tiếp cận Ôn Lâm, trở thành chiếc "đuôi nhỏ" phía sau anh.

Dù Ôn Lâm luôn lạnh nhạt với cô, cô vẫn vui vẻ chấp nhận.
Ông nội Ôn biết ơn sự cứu mạng của ông cô, nhìn ra tình cảm của cô, nên đã cố tình gán ghép hai người.

Cuối cùng, ông đã ép Ôn Lâm phải cưới cô, và Mộ Uyển Uyển đã dựa vào ân tình đó mà bước chân vào nhà họ Ôn.
Nhưng tình yêu thì không thể cưỡng cầu.

Ban đầu cô nghĩ rằng với sự cố gắng của mình, dù Ôn Lâm có lạnh lùng đến đâu, cô cũng có thể làm tan chảy trái tim anh.

Nhưng cô đã đánh giá mình quá cao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận