Sau Khi Xuyên Qua Bị Bắt Làm Hoàng Đế


“Không biết cổ phần này cuối cùng là của chú hay của dì Khương đâu.


Cố Thiệu nói xong lại chỉ về phía cửa ra vào: “Bởi vậy chú Hồ à, mời chú đi trước.


Trước mặt mọi người, làm ầm lên đúng là rất khó coi.

Chuyện quan trọng nhất là giấy triệu tập của toà án đã được gửi đến nhà của ông ta, hiện tại ông ta phải về giải quyết chuyện này trước.

“…Ranh con cứ chờ đó đi!”
Cố Thiệu không cần phải túm hết một đám, chỉ cần chộp lấy một sơ hở thôi là đủ.

Nếu không có cổ phần mà Hồ tổng nắm giữ, đám người còn lại cũng không thể tạo nên sóng gió gì.

“Đại hội cổ đông lần này còn cần tổ chức nữa hả?” Với cổ phần trong tay Cố Thiệu, cộng thêm cổ phần của cha anh, những người còn lại hợp sức cũng không có chỗ để nói chuyện.

Sắc mặt của đám cổ đông kia cực kì khó coi.

Bọn họ cũng không ngờ mình còn chưa kịp ra tay mà đã bị đánh bại như vậy rồi.

Chuyện các cổ đông đã giải quyết xong, còn về phần mấy quản lý cấp cao trong công ty…
Thấy Hứa phó tổng không ngừng nhìn mình như đang cân nhắc gì đó, Cố Thiệu ra hiệu cho trợ lý bên cạnh bằng ánh mắt.


Người trợ lý hiểu ý, lập tức ném ra một bức ảnh.

“Ở chỗ tôi có đồ hay, không biết mấy người có hứng thú muốn nhìn không?”
Đây là một bức ảnh tốt nghiệp, dù chất lượng ảnh hơi cũ nhưng vẫn mơ hồ nhìn ra người trong ảnh là ai.

“Ảnh của sinh viên tốt nghiệp năm 2005 ngành tài chính chuyên nghiệp trường Hoa Đại khoá 1511 …Tôi có một người bạn tốt nghiệp ở Hoa Đại vô tình thấy được bức ảnh này trong cơ sở dữ liệu của trường.


Người trong bức ảnh trông rất quen, mặc dù anh ta ăn mặc khác và không đeo kính, nhưng mọi người vẫn có thể dễ dàng nhận ra đó là ai.

Đây không phải là ông chủ của Hoàng Mỹ, đối thủ của công ty sao?
Còn người đứng khoác vai ở bên cạnh chính là…
“Vù một tiếng”, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung tới trước mắt Hứa phó tổng.

Lão Cố tổng cố gắng phóng to hình ảnh trên điện thoại, ý đồ muốn nhìn rõ tấm ảnh kia.

Hứa phó tổng siết chặt cây bút trong tay theo bản năng: “…Anh Cố, ý anh là gì?”
Không hổ danh là người đã từng trải qua sóng to gió lớn, Hứa phó tổng bình tĩnh nói: “Anh sẽ không tới mức vì ghét tôi và thấy Cố tổng muốn đem công ty giao lại cho tôi nên ác cảm tới mức này chứ?”
“Chỉ là một bức ảnh mà thôi, có thể nói lên cái gì? Ai mà không có vòng tròn xã giao của mình chứ? Quen biết vài người cũng rất bình thường.


“Ha ha…Khụ.



Cố Thiệu nghe vậy liền nhịn cười, bình tĩnh nhìn anh ta: “Anh không phát hiện là mỗi khi nói dối thì anh sẽ nói nhiều hơn bình thường sao?”
Đồng tử Hứa phó tổng đột nhiên co rút lại.

“Về phần có phải sự thật hay không…” Cố Thiệu ngả người ra sau: “Tôi tin là cảnh sát sẽ điều tra rõ ràng thôi.


“Đừng nói là anh nghĩ trong tay tôi chỉ có một tấm ảnh này thôi nhé?”
Nếu đã chọn ngả bài, đương nhiên là trong tay anh còn có nhiều lợi thế khác.

Trong lòng Hứa phó tổng đột nhiên căng thẳng.

Ngay sau đó, cảnh sát mở cửa bước vào: “Hứa Lập đúng không? Phiền anh đi theo chúng tôi một chuyến.


Không uổng công Cố Thiệu ra tay nhờ vả mấy vị đồng chí cảnh sát này giúp đỡ một chút.

Hiện tại xem ra hiệu quả rất tốt.

Khó trách tình hình hoạt động của công ty liên tục giảm sút trong hai năm qua, thì ra lại do yếu tố này.

Đôi mắt của lão Cố tổng vẫn chưa hết bàng hoàng.

Lúc này, Cố Thiệu lại lên tiếng: “Về vấn đề tài chính của công ty, Khoa học kỹ thuật Tinh Vũ đồng ý bỏ ra 120 triệu để hợp tác với chúng ta trong thời gian sắp tới.



Nhóm dịch: Nhà YooAhin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận