Lâm Vãn Yên đến thế giới này vào ngày trước khi nguyên chủ đến thôn Lâm gia.
Lạ nước lạ cái, ban đầu nàng thực sự rất lo lắng, rất hoảng loạn.
May mắn là nguyên chủ cũng không quen biết với người nhà Lâm gia, không cần lo lắng sẽ bị lộ tẩy.
Vài ngày sau khi thích nghi, Lâm Vãn Yên không tìm được cách quay về, đành phải thuận theo tự nhiên, tùy cơ ứng biến.
Không đúng nha, nàng nhớ trong cuốn “Tiểu vương phi nông gia” này, tứ thẩm Lâm gia Mai Xảo Xảo thuận lợi ra khỏi nhà Lâm gia, hơn nữa còn mang theo luôn số tiền cứu mạng của Lâm tứ thúc, tổng cộng hai trăm lượng.
Từ đó, mở ra con đường trở thành nhân vật pháo hôi của người Lâm gia, ngoại trừ nữ chính Lâm U U.
Là nhân vật pháo hôi, tất nhiên Lâm Vãn Yên muốn làm điều gì đó.
Nhưng nàng mới xuyên sách, chưa có bất kỳ nền tảng nào, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ có thể lén lút ẩn nấp, chờ thời cơ.
Sáng nay chính là thời cơ đầu tiên Lâm Vãn Yên chờ đợi.
Không ngờ lại bị Lâm lão thái thái bất ngờ giành mất.
“Nương, con sai rồi! Sai rồi! Nương đừng đánh nữa! Con không dám nữa, không dám nữa…” Tiếng khóc thảm thiết vang lên, Mai Xảo Xảo chỉ cảm thấy mặt nóng ran, vội vàng khóc lóc cầu xin.
Lâm lão thái thái ấn Mai Xảo Xảo xuống đất, lửa giận càng lúc càng bùng lên, sắc mặt càng lúc càng dữ tợn: “Lâm gia nhà chúng ta rốt cuộc có lỗi với ngươi ở chỗ nào? Tại sao ngươi lại muốn hại Lâm gia nhà chúng ta như vậy? Từ khi ngươi gả vào Lâm gia, có bao giờ lão bà ta đây không cho ngươi ăn ngon mặc đẹp? Ngay cả việc ngươi thường xuyên chu cấp cho nhà mẹ đẻ, lão bà này này cũng nhắm mắt làm ngơ, chấp nhận hết!”
“Ngươi thì tốt rồi, lòng lang dạ thú.
Chẳng nhớ ơn nhà Lâm gia chúng ta chút nào, vừa thấy lão tứ nhà ta từ chiến trường trở về bị thương ở chân, liền muốn chạy! Được, ngươi chạy thì chạy, nhà Lâm gia chúng ta coi như không có đứa con dâu bạc tình bạc nghĩa như ngươi.
Nhưng ngươi còn dám trộm bạc! Ngươi hoàn toàn không muốn để cho Lâm gia chúng ta có đường sống…”
Lâm lão thái thái thực sự không ngờ, tin tức nghe được tối qua lúc ăn tối lại là thật.
Lâm lão thái thái vốn tưởng mình gặp ma, cho nên cũng không để ý.
Chỉ là bà nhớ đến số tiền của nhà lão tứ, cho nên mới đề phòng hơn một chút.
Ai ngờ, sáng sớm tinh mơ, bà đã bắt quả tang vợ lão tứ trộm bạc!