Đợi một chút, tiếng khóc Quý Tang dần dần yếu đi.
Hắn lui về sau, giảm bớt áp lực thịt mềm siết chặt.
“Đừng nhúc nhích...!Đau quá...” Nàng hít mũi, nước mắt chảy đầy mặt, mồ hôi ướt đầy tóc dán trên mặt của nàng, nàng nhắm mắt lại không nhìn hắn, thoạt nhìn như là con mèo nhỏ đáng thương bị người ta vứt bỏ.
Ôn Giản bị dáng vẻ của nàng kích thích cho eo run lên, đúng lúc bắn tại chỗ.
Tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào điểm G của Quý Tang, nóng đến nổi Quý Tang giật cả mình, mở ra hai mắt khóc đỏ bừng nhìn về phía hắn.
Trên mặt Ôn Giản hiện ra sự xấu hổ, sau khi rút dương vật ra ngoài, nước dâm bên trong và tinh dịch cộng với vết máu chảy ra trên giường đơn.
Rốt cục giảm xấu hổ đã dịu xuống, Quý Tang có cảm giác eo không phải là của mình, nàng chóng mặt chống người, lần nữa rời khỏi giường.
Ôn Giản ôm nàng từ sau lưng: “Lại làm lần nữa đi."
Nước mắt tủi thân của Quý Tang rơi xuống, nhấc mí mắt nhìn hắn một cái, đáy mắt còn sót lại sự ngượng ngùng: “Không phải...!Không phải đã xong rồi sao?”
“Vừa nãy không dễ chịu.”
“Lại đến!”
Quý Tang lại bị hắn ôm ngã nằm xuống giường, nghĩ đến vừa nãy đau như thế thì giãy dụa lấy khóc: “Đau quá…không muốn..."
Hơi thở Ôn Giản lại nặng nề: “Lần này sẽ hết đau.”
Quý Tang: “…”
"Ta cam đoan!"
Quý Tang chống người muốn chạy trốn, sau một khắc lại bị thân hình cao lớn nam nhân đè lại.
“Ối...!Ôn Giản, đừng làm...”
Quý Tang bị ép thở không nổi, giãy dụa đẩy hắn, hai người đang lôi kéo thì tư thế chợt biến thành Quý Tang ghé vào trên giường, mà cả người Ôn Giản gần như đè lên người nàng...
Hơi thở của hắn nóng bỏng bốc lửa, mái tóc dài đan lại với nàng, cơ thể càng nóng đến muốn mạng.
Thấy nàng hơi mâu thuẫn, giọng hắn trầm thấp gọi nàng: “Quý Tang..."
“Không muốn...”
“Được, ta không làm...!Cho ta ôm thôi.”
Hắn cứng đến nỗi thấy đau.
Hơi nóng từ trong miệng hắn quét qua gáy nàng, nóng không nhịn được mà run rẩy, hai bầu vú dính sát ga giường, bị hắn ép gần như biến dạng, nàng chống người né về phía trước, đầu vú đột nhiên cọ xát trên giường đơn, cọ khiến nàng thở nhẹ, trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào.
Quý Tang đưa lưng về phía Ôn Giản, mái tóc dài đen nhánh tán loạn ở đầu vai, nổi bật tấm lưng trắng nõn xinh đẹp của nàng, nàng hơi khom lưng, khớp xương cột sống ở giữa phần lưng có hơi nhô lên, xương hồ điệp xinh đẹp vì khóc thút thít mà hơi run.
Đôi mắt sâu thẳm của Ôn Giản đen lại, trong đầu đều là tư vị tiêu hồn lúc mới vừa tiến vào nàng, càng ảo não những lời của hắn khi nàng mới gả vào!
Sớm biết như thế thì lúc trước sẽ không nói vậy!
Hạ thân hắn trướng đến khó chịu, cố gắng đến đỡ bờ eo mềm mại của nàng.
Ngay cả vòng eo cũng mềm như vậy.
Quý Tang cảm nhận sự nóng hổi và thô to bên hông, trái tim giống như là sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, nàng hít thở trở nên cẩn thận từng li từng tí: “...!Ôn Giản...!Um a..."
Quý Tang né tránh về phía trước.
Cái mông đầy dấu tay gần như lộ ra trong tầm mắt Ôn Giản, đôi mắt nam nhân càng thêm u ám, môi mỏng lưu luyến bên hông nàng, hắn chợt há mồm ngậm khớp xương, đầy lưỡi liếm hút, hơi thở nóng hổi lất phất một đường.
Quý Tang bị liếm co rúm lại, toàn thân mềm nhũn.
Ôn Giản dùng đầu gối nhẹ nhàng chống đỡ tách hai chân của nàng, cự vật nóng hổi to dài chống lên miệng hoa huyệt của nàng, chỗ ấy còn sót lại dâm dịch, quy đầu đâm về phía trước liền cảm nhận sự ướt át...
Huyệt mềm nhỏ vừa mới đợt tấn công thô bạo, quy đầu to lớn thoáng đâm vào bên frong thì huyệt nhỏ co rúm lại.
Giống như là cái miệng nhỏ đang trả thù định cắn quy đầu.
Ôn Giản bị cắn khiến da đầu tê dại một mảnh, tư vị khó tả khiến hơi thở của hắn vừa thô vừa trầm, khàn giọng gọi tên nàng: "Quý Tang..."
Hắn cứng sắp phát nổ!
“Hôm nay không làm, ngày mai có thể chứ?"
Quý Tang: “…”