Quý Tang như được vớt lên khỏi mặt nước.
Ôn Giản hai tay ôm chặt bả vai của nàng, chờ hai người bình tĩnh lại, áp môi lên tai thì thào nói: “Lại lần nữa."
Quý Tang chậm rãi định thần lại, câu đầu tiên nghe được là câu này, trong mắt tràn đầy kinh hãi, đầu lắc lắc: “Không...!Ôn Giản, không muốn nữa."
Khi nói, nàng nhận ra rằng giọng của mình đã bị khàn.
Nàng đặt tay lên ngực hắn và lùi lại để kháng cự.
Trên bộ ngực mềm mại trắng nõn in rõ vài dấu hôn màu tím, có một số là của ngày hôm qua còn sót lại, nhìn có vẻ nhạt hơn so với hôm nay.
Ánh mắt Ôn Giản cực kỳ thâm thúy, bàn tay rộng lớn lần nữa phủ lên bộ ngực mềm mại, vuốt ve xoa xoa.
Thật mềm! Chạm thế nào cũng đều không đủ.
Hắn cúi đầu ngậm một đầu núm vú vào trong miệng, liếm láp bề mặt thô ráp của nó, đầu lưỡi cọ qua cọ lại trên đầu vú, vừa mút vừa trêu chọc, còn dùng răng nhẹ nhàng cọ xát.
Quý Tang phát ra tiếng ư ử trong cổ họng, chịu không nổi đưa tay đẩy đầu hắn ra, môi mỏng của hắn nhẹ nhàng áp vào đầu vú, bị nàng đẩy ra, cũng không mở miệng, bộ ngực trực tiếp bị hắn kéo thành hình dùi, hắn “bụp” một cái, nói lòng miệng, bộ ngực mềm mại trở lại hình dạng ban đầu, trong không khí rung động những làn sóng, khiếnQuý Tang phải kêu lên với khuôn mặt đỏ tía tai,
Ánh mắt hai người va chạm trong không trung.
Quý Tang ngay lập tức nhìn thấy sự trêu chọc trong mắt nam nhân, toàn thân trở nên nóng bừng vì xấu hổ.
“Chàng...!Đừng làm thế."
Ôn Giản nhìn nàng chằm chằm, đôi mắt đen sáng ngời tràn đầy dục vọng, rút tay ra khỏi vai và cổ nàng, dùng hai tay nắm lấy ngực nàng, bóp vào chính giữa, vùi mũi vào giữa hai bầu ngực, cắn lấy hít sâu một hơi, lúc ngước mắt lên, trong mắt tràn ngập nhiệt độ nóng như thiêu đốt: “Tang Tang, nàng thơm quá."
"Ư...A..."
Quý Tang vốn nằm trên người của Ôn Giản, Ôn Giản chống tay xuống giường, thân thể bao lấy cơ lấy cơ thể của Quý Tang, một chân chen vào giữa hai chân nàng, nàng theo bản năng kẹp chân mình lại, nhưng bị đầu gối của hắn đẩy ra, cả hai tay giữ chân nàng để lên eo nàng, lúc này côn thịt đã bắn ra hai lần quả nhiên lại đang dựa vào lỗ hoa đang mở ra.
"Ư ư...!Ôn Giản..."
"Ừm."
Ôn Giản phát ra một tiếng thở gấp cổ nén trong cổ họng: “Vừa rồi không phải ta đã nói sao, nghe nàng gọi tên ta, phía dưới của ta liền cứng lên rồi."
Nói xong hắn cố tình cọ đầu dương vật vào âm hộ nàng, cọ sát khiến Quý Tang co quắp lại trốn về phía sau.
Nhưng Ôn Giản ngược lại nắm lấy đùi nàng không cho nàng cơ hội né tránh, đè người nàng xuống, liếm hôn đầu vú, bên kia cũng không buông tha, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa, khiến nàng run lên ngay lập tức..
Quý Tang đã trải qua một vài lần phun và bên dưới nước rất dồi dào.
Ôn Giản di chuyển eo của nàng, quy đầu trượt qua lại giữa hai cánh môi hoa, để cả dương vật đều ướt sũng, sau đó nhắm ngay tiểu huyệt chậm rãi đâm vào.
Quý Tang run rẫy vì bị cắm vào, khóc và rên rỉ: "A...Um...!Chậm chút...."
Thật là bị chịch đến hư hỏng!
Bên trong nàng căng đến nỗi, gân xanh trên trán Ôn Giản nổi lên, máu trong người như sắp sôi lên, dùng bàn tay to nắm lấy ngực nàng, thanh âm nóng như lửa đốt, thở hổn hển nói: “Thật chặt, tại sao không thể thả lỏng?"
Hắn giữ chân nàng và đẩy nó ra sau mạnh hơn, gần như gấp Quý Tang thành hình chữ V, đẩy cô nàng lên xuống với tần suất cao, hơi cụp mắt xuống, hắn có thể nhìn thấy dương vật nóng bỏng đang ra vào trong lỗ nhỏ hồng hào và mềm mại, nước chảy ra ồ ạt.
Một lúc sau, tiếng va chạm bốp bốp vang vọng khắp phòng.
Hắn đẩy mạnh và nhanh, Quý Tang bật khóc rồi bảo hắn chậm lại.
Lần nào bị đẩy đến điểm nhạy cảm, nàng không thể không rơi nước mắt và run rẩy không kiểm soát.
Đêm đó, Quý Tang bị làm hết lần này đến lần khác cho đến rạng sáng mới ngừng.
Lần cuối cùng là khi nàng nằm sấp trên giường Ôn Giản từ phía sau đẩy vào, trán nàng lấm tấm mồ hôi, ngửa mặt khóc: “A…a...!Ôn Giản...!Chàng nói rằng chàng phải học tập chăm chỉ để thí lấy công danh...!Ngày mai...!Sáng sớm ngày mai còn phải học bài...A...A...!Ưm ư a...!Chậm chút..."
Nàng nói điều này chỉ để yêu cầu Ôn Giản kết thúc sớm hơn, đôi chân của nàng bị làm yếu đến mức thậm chí không thể quỳ xuống...
Nhưng không ngờ, động tác của Ôn Giản không chậm lại.
vậy mà đâm càng mạnh hơn, lòng bàn tay vẫn bao lấy bụng nàng nhẹ nhàng ấn vào, khi dương vật đâm vào thì ấn xuống, khiến nàng có thể cảm nhận được cả dương vật dày cộm trong mình, dồn ép tiết ra tại chỗ, giống như đi tiểu vậy.
Khi ý thức sắp xua tan vì bị đâm, liền nghe thấy hắn khàn giọng nói: “Danh lợi thì có gì vui? Vi phu chỉ muốn cùng nương tử mỗi đêm vui vẻ mà thôi."
Quý Tang phải mất một lúc lâu mới hiểu những gì hắn nói, muốn khóc mà không có nước mắt: "..."
Sau đó, Ôn Giản ôm nàng đi tắm, nàng nhấc một ngón tay cũng không có sức, mí mắt nặng trĩu không thể ngồi yên trong thùng, không ngừng trượt xuống, Ôn Giản chen vào, lẩm bẩm nói thẳng ra, ngày mai phải làm lại một cái thùng gỗ...!sau khi được bế lên giường, chỉ cảm thấy trong lòng chân lạnh toát, sau đó...!chìm vào giấc ngủ sâu.