Nàng lập tức sững sờ, xấu hổ đến mức muốn chui vào hố, rõ ràng vừa rồi nàng muốn hỏi hắn về Ngưu San, nhưng nàng lại quên mất khi hắn ngắt lời nàng.
Ôn Lý Thị gọi nàng đi nấu cơm, Quý Tang nuốt nước bọt, trấn tĩnh lại tâm trạng “Dạ" một tiếng, rồi sải bước đi ra ngoài.
Bữa tối có bánh và trứng được mang về từ lần trước.
Quý Tang nhào bột, Ôn Lý Thị làm nóng bếp.
Mẹ chồng nàng dâu rộn rã nói cười với nhau.
Lúc gần xong bữa tối, Ôn Giản vào phòng, múc nước trong bình, dùng nước lạnh rửa mặt, rửa tay, đôi mắt đen láy nhìn thấy Quý Tang đang ngồi bên bếp nhóm lửa, còn Ôn Lý Thị đang trải bánh.
Quý Tang nghe tiếng bước chân, thò đầu ra nhìn.
Ôn Giản vừa vặn ngẩng mặt, hất nước lạnh lên mặt, một ít nhỏ xuống tóc, xõa xuống tóc, xuyên qua yết hầu...
Khi Ôn Giản lau mặt cũng vừa đúng lúc nhìn vào bếp.
Ánh mắt hai người va chạm trong không trung.
Ánh lửa phản chiếu khuôn mặt đỏ ửng của cô gái nhỏ.
Yết hầu của hắn vô thức trượt lên trượt xuống, những giọt nước rơi xuống nhanh hơn.
Quý Tang vội nhìn đi chỗ khác.
Ôn Giản cũng nhúng khăn vào trong nước giặt sạch.
Như thể vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, khóe môi Ôn Giản chậm rãi nhếch lên.
Giọng nói của Ôn Lý Thị truyền đến: “Ôn Giản, con qua đây bày bánh ra, ta đi đun nước nóng cho cha con.” Ôn Chính ở bên ngoài bận rộn cả một ngày, đổ rất nhiều mồ hôi, nên có thói quen tắm trước khi ăn tối.
Ôn Giản nghe thấy Ôn Lý Thị Gọi, đáp lại một tiếng, rồi bước vào bếp.
Về cơ bản Ôn Lý Thị đã bày đồ ăn ra hết rồi, Ôn Giản chỉ cần đợi nồi cuối cùng nấu xong.
Trong lúc đợi có chút buồn chán, Ôn Giản liền đi đến ngồi cạnh Quý Tang.
Quý Tang đang chống cằm suy nghĩ gì đó thì Ôn Giản đột nhiên đến ngồi bên cạnh, Quý Tang giật mình.
“Đang nghĩ gì vậy?” Quý Tang nhìn ra ngoài, không thấy Ôn Lý Thị: “Chàng làm việc xong rồi sao?"
“Ừm.” Ôn Giản tùy ý nói.
Quý Tang “Ồ” một tiếng, rồi không nói gì nữa.
“Nàng còn chưa trả lời ta."
"Hửm?"
“Nàng...!đang nghĩ gì vậy?” Ôn Giản nghiêng đầu nhìn nàng, đột nhiên duỗi ngón tay qua, Quý Tang sửng sốt, đầu vô thức né ra sau: “Chàng làm gì vậy?”
Ôn Giản nhặt một chiếc lá khô, sau đó đưa cho nàng xem: “Cái này.”
Quý Tang: "..."
“Nàng cho rằng ta muốn làm cái gì?"
Quý Tang nóng mặt: “Không nghĩ..."
“Nàng có phải là...!đang nghĩ về cái này?" Tên nam nhân nói rồi bất ngờ ôm chầm lấy nàng, Quý Tang kêu lên: “Này, chàng làm gì vậy? Nương vẫn còn ở đây!”
“Suỵt, nương đi lấy nước cho cha rồi.” Ôn Giản hôn lên má nàng một cái, thấp giọng đáp lại, dùng bàn tay thô ráp xoa nắn vòng eo thon thả của nàng, ngón tay luồn vào trong quần lót, không chút do dự chạm vào hoa tâm.
"Á..."
“Ôn Giản...đừng mà...”
Quý Tang theo bản năng kẹp chân lại, kẹp chặt lấy lòng bàn tay thô ráp của hắn, lực của nam nhân rất lớn, vết chai trong lòng bàn tay cọ vào da đùi, cảm giác thô ráp kích thích đến mức cơ thể Quý Tang mềm nhũn, đôi chân vô tình mở ra một chút, lòng tay Ôn Giản ướt sũng.
Quý Tang lấy tay che miệng, đè nén tiếng rên.
“Hự...đừng mà..."
Ngón tay Ôn Giản thon dài nhẹ nhàng xoa nhẹ khe hoa, vuốt lên vuốt xuống một dòng dâm thủy liền chảy ra, hơi thở nóng rực phả một bên cổ: “Tang Nhi, nàng ướt rồi..."
Gương mặt Quý Tang đỏ ửng, cắn đôi môi đỏ mọng, chỉ thấy ngón tay đó ở ngoài hoa huyệt khảy khảy, liền trực tiếp thọc thẳng vào, hắn đột ngột ưỡn lưng lên, đôi mắt đen láy đọng nước cầu xin nhìn hắn, bàn tay mềm nhũn đẩy cánh tay của hắn ra: “Đừng làm..."
Ôn Giản không có nghe thấy lời nàng, dâm thủy bên trong rất nhiều, nửa đốt ngón tay đi vào, liền bị hơi nóng rực bao lấy bên trong, hắn trượt tới trượt lui, ngón tay cái vuốt ve âm vật, cà một vòng quanh, nửa đốt ngón tay hoàn toàn đâm vào, vừa xoa nắn vừa đâm vào...
Khoái cảm giống như có dòng điện chạy từ tim lan rộng khắp tứ chi, cơ thể Quý Tang mềm nhũn, ngồi không vững, liền trượt xuống, đôi tay đang cắn chặt trong miệng lập tức quàng qua cổ của nam nhân, ngẩng mặt lên hô hấp, trong yết hầu phát ra âm thanh rên rỉ, thoải mái đến mức căng cứng, vùi đầu vào hõm vai của hắn rên rỉ, bên trong rên rỉ lẫn vào tiếng khóc nức nở.
"Um ưm....huhuhu..."
Ôn Giản vòng tay qua người nàng, đẩy đầu gối chân nàng ra, một ngón tay căn bản không đủ, tăng thêm một ngón tay đi vào, rút ra đâm vào nước róc rách ở bên trong giữa chân mềm ướt, cố ý tùy tiện khuấy động tiếng nước dâm thủy.
Ôn Giản cọ vào ngực nàng, cổ áo bị hắn làm cho rối loạn lên, áo yếm bên trong lộ ra, đầu hắn đè xuống, qua lớp vải mỏng há miệng chuẩn bị ngậm lấy một bên núm vú, đầy lưỡi mút quanh núm vú, liếm đến mức vải thấm ướt trên da nàng, Quý Tang cắn môi, hô hấp càng lúc càng gấp, cơ thể bị trêu chọc càng lúc chảy ra nhiều nước, dâm thủy ở giữa chân càng tiết ra nhanh hơn.