Ba trăm năm nay, cứ đến đêm trăng tròn, giới tu chân lại tập hợp toàn bộ lực lượng truy tìm tung tích vương thành, gọi là "Truy Nguyệt" nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa có kết quả.
Đúng lúc sắp cùng đường thì chuyển cơ xuất hiện.
Vương thất Bắc Đình chủ động xuất hiện, ra thông báo với thiên hạ, chỉ cần giới tu chân có thể đưa một nữ tử sinh vào giờ Thân ngày mùng 7 tháng 7, ngực có nốt ruồi hình hoa mai đến gả vào vương cung, họ sẽ công bố tung tích của những mảnh vỡ Thiên Thang còn lại.
Để thể hiện thành ý, trước tiên, họ đưa ra một mật ngữ về tung tích của một mảnh vỡ.
Tiên tông giải được mật ngữ đầu tiên đã trải qua nhiều gian nan trắc trở, thực sự đã phát hiện ra tung tích của linh mạch.
Mặc dù vẫn chưa tìm thấy mảnh vỡ thực sự nhưng đây đã là chuyện cực kỳ tốt rồi.
Trong lúc nhất thời, để có được những mảnh vỡ khác, sửa chữa Thiên Thang, giải quyết khó khăn về linh khí của tông môn, giới tu chân bắt đầu điên cuồng tìm kiếm nữ tử có nốt ruồi hình hoa mai trên ngực.
Rất nhanh sau đó, tông chủ Li Hỏa Tiên Châu là Việt Chu đã phát hiện ra rằng Vương thành Bắc Đình muốn tìm chính là con gái của ông, Việt Phất Linh.
Việt Phất Linh là thiên chi kiêu nữ, xinh đẹp như ngọc sáng.
Mặc dù giới tu chân sắp đến mức không còn gì để thu hoạch nhưng cô vẫn tu luyện thuận lợi, đã thành công xây dựng nền tảng.
Việt Chu tin chắc rằng con gái mình là tương lai của Tiên Châu, dồn hết tâm huyết vào cô, sao có thể dâng cô cho Vương thành Bắc Đình?
Vương thành Bắc Đình tuy không nói muốn tìm nữ tử này để làm gì nhưng mọi người đều có thể nghĩ đến, với phong cách hành sự của Vương thất Bắc Đình, nếu không phải bất đắc dĩ thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện.
Chắc chắn là họ lại tiên đoán được điều gì đó, muốn giành trước thời cơ, Việt Chu càng cảm thấy tương lai của con gái mình sẽ có đại nạn, Vương thất Bắc Đình muốn cướp đoạt.
Ông không muốn dâng Việt Phất Linh ra, Việt Phất Linh cũng không muốn đi nhưng giấy không gói được lửa, sớm muộn cũng có người phát hiện ra Việt Phất Linh chính là người mà Vương thất Bắc Đình muốn tìm.
Đến lúc đó, họ không đưa cũng phải đưa, chi bằng chủ động một chút - tìm một người thế thân đưa đi.
Long Tương và Việt Phất Linh cùng cha khác mẹ, theo họ mẹ, cùng mẹ sống ở phàm gian.
Cô và Việt Phất Linh sinh trước sau nhau, chỉ cách nhau một khắc, dùng làm thế thân là thích hợp nhất.