🍓Editor: Rew
🍓Beta: Meomeo
Mặc dù ngay từ đầu, ba Hứa và mẹ Hứa không hề muốn nói.
Nhưng cuối cùng Hứa Thiện Ý khóc lóc cầu xin bọn họ, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói cho Hứa Thiện Ý biết chuyện đã xảy ra.
Cuối cùng, Hứa Thiện Ý mới biết bởi vì mấy ngày nay mẹ cô bị bệnh, ba cô rất lo lắng, đau lòng cho bà, hơn nữa thời gian nghỉ ngơi không đủ khiến cho cơ thể luôn mệt mỏi.
Sáng nay, ông bỗng nhiên biết được, đêm qua ông tăng ca suốt đêm, một người cấp dưới đã đưa ông một hợp đồng, thế nhưng trong hợp đồng lại trộn lẫn một phần cạm bẫy.
Điều này khiến cho ba Hứa nợ người khác hơn một triệu nhân dân tệ một cách không thể hiểu được, hơn nữa số tiền này phải trả hết trong tháng này.
Văn phòng của ba Hứa có camera, nhưng khi ký hợp đồng, không ai ép buộc ông cả, là chính ông ấy tự ký tên.
Chuyện này nếu muốn thưa kiện, còn cần thời gian và bằng chứng rất rắc rối.
Trước hết, ba Hứa cần trả hết tiền, nếu không công ty của ông chỉ sợ cũng bị niêm phong.
Hứa Thiện Ý không hiểu chuyện này, nhưng nghe lời giải thích của ba mẹ, cô biết lần này ba cô sẽ đi thưa kiện, nhưng trước khi kiện, vì hợp đồng ông ký kết đã có hiệu lực, nên hiện tại ba cô nhất định phải lấy ra hơn một trăm vạn tiền mặt.
Nhưng nhà họ Hứa không có nhiều tiền mặt như vậy.
Hứa Thiện Ý cũng rất sốt ruột, rất lo lắng, nhưng cô không có nhiều tiền tới vậy.
Ba Hứa và mẹ Hứa thấy cô đã biết chuyện, họ còn an ủi cô, bảo cô đừng suy nghĩ nhiều, hãy tập trung học tập cho tốt, những việc này người lớn sẽ xử lý, cô không cần phải lo lắng.
Nhưng làm sao cô có thể không lo lắng đây.
Sau khi một nhà ba người thất thần ăn bữa tối, mẹ Hứa đi ngủ.
Ba Hứa nói ông muốn ra ngoài hít thở không khí, còn Hứa Thiện Ý thì ngồi bên trong phòng bệnh trông nom mẹ.
Nhưng sau khi ngồi một lúc, cô vẫn bị lo lắng trong lòng làm cho cả người hoảng loạn.
Cô chạy nhanh ra ngoài, muốn ra ngoài hóng chút gió.
Nhưng vừa mới đi ra, cô liền gặp cô y tá, là y tá mấy ngày nay thường xuyên đến truyền dịch cho mẹ cô.
Y tá nhìn thấy cô, lập tức cười dịu dàng nói: “Em là con gái của bệnh nhân bên trong đúng không, chị đúng lúc có chuyện tìm mẹ em, hiện giờ bà ấy đã ngủ rồi sao?”
Hứa Thiện Ý vội cười đáp: “Mẹ em ngủ rồi, chị có chuyện gì có thể nói với em.”
Y tá nói với cô tình hình lúc này: “Tiền thuốc men của mẹ em cần phải thanh toán, còn thiếu hơn 50.000 tệ.”
Hứa Thiện Ý hơi ngỡ ngàng, nhưng cô mau chóng đảm bảo với y tá: “Một lát nữa, em sẽ nói với ba chuyện này, gia đình em sẽ không chậm trễ, nhất định sẽ thanh toán sớm.”
Y tá lộ ra vẻ mặt thả lỏng, sau đó gật đầu rời đi.
Hứa Thiện Ý ngừng cười, trong lòng cảm thấy lo lắng vô cùng.
Vừa rồi ba cô mới nói, ông đã lấy hết tiền mặt và tiền gửi ngân hàng trong nhà ra rồi, chuẩn bị ngăn chặn sai lầm này trước, sau đó sẽ đi toà án thưa kiện, ra tòa cũng cần tiền, mời luật sư cũng phải mời người tốt một chút, kế tiếp, trong nhà cô có thể sẽ không còn tiền.
Nhưng cô không nghĩ tới, tiền thuốc chưa thanh toán của mẹ còn thiếu nhiều như vậy.
Cô đột nhiên không biết phải làm sao, không biết nên làm như thế nào mới có thể có đủ tiền thanh toán tiền thuốc cho mẹ.
“Thiện Thiện, chuyện tiền nong con không cần lo lắng, ba sẽ tìm cách thanh toán.
Dù gia đình chúng ta có gặp khó khăn như thế nào, cũng không thể ngay cả tiền thuốc của mẹ con cũng không trả nổi.” Giọng nói của ba Hứa đột nhiên vang lên bên cạnh cô.
Hứa Thiện Ý quay đầu lại nhìn, không biết từ khi nào ba cô đã trở lại, vừa rồi cô nói chuyện với y tá, hẳn là ba cũng đã nghe thấy.
Cô lập tức đi đến trước mặt ba, khuôn mặt đầy lo lắng: “Nhưng mà ba ơi, không phải ba vừa nói nhà chúng ta không còn tiền sao?”
“Dù sao thì ba cũng không thể gom góp đủ hơn một triệu nhân dân tệ ngay được, trước tiên cứ lấy tiền này thanh toán tiền thuốc cho mẹ con đã.” Vẻ mặt ba Hứa rất nghiêm túc: “Mẹ con là quan trọng nhất.”
Tối hôm đó, ba Hứa không về nhà, nhưng lại đuổi Hứa Thiện Ý ra khỏi bệnh viện, bắt cô về nhà nghỉ ngơi, ngày mai còn phải đi học.
Hứa Thiện Ý không còn lựa chọn nào khác, đành phải về nhà trước.
Nhưng cô không buồn ngủ.
Cô đến thế giới này, được ba và mẹ Hứa chăm sóc và yêu thương, cũng đã tiêu rất nhiều tiền của họ, còn chiếm lấy thân xác của con gái họ.
Lúc này, chính là thời điểm cô nên báo đáp công ơn của ba mẹ.
Khi ba và mẹ gặp khó khăn, cô không thể cứ như vậy ngồi nhìn họ vật lộn được.
Nhưng cô bây giờ vẫn còn là học sinh, hoàn toàn không có cơ hội và năng lực kiếm tiền nào cả, làm sao cô mới có thể kiếm đủ tiền trong thời gian ngắn như vậy?
Ngoại trừ những việc phạm pháp hoặc thương thiên hại lý (*những việc tàn nhẫn, nhẫn tâm, không có tình người), việc gì cô cũng đồng ý làm.
Vì thế, cô nhớ tới tấm danh thiếp nhận được hôm cô đi tàu điện ngầm.
Lúc ấy, người phụ nữ đó nói rằng cô ấy là một người đại diện, rất có hứng thú với cô, có lẽ tìm cô ấy là một lựa chọn không tồi.
Hứa Thiện Ý ngay lập tức tìm trong ví của mình, cuối cùng cũng tìm thấy tấm danh thiếp kia.
Cô cũng lên mạng tìm kiếm thông tin người đại diện và công ty của người đó.
Sau khi tìm hiểu rất nhiều tin tức, cô biết được công ty của đối phương rất lợi hại, công ty lớn như vậy chắc hẳn sẽ không gạt người, Hứa Thiện Ý bắt đầu mong đợi.
Sau đó, cô gọi điện thoại, liên hệ với người đại diện tên là Trương Mân.
Bây giờ vẫn còn sớm, mới hơn 9 giờ tối.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, bên kia lập tức có người trả lời, một giọng nữ trung niên nhẹ nhàng truyền tới từ trong điện thoại: “Xin chào, tôi là Trương Mân.”
“Xin chào, cô có khỏe không, cô còn nhớ chuyện vài ngày trước trên tàu điện ngầm không? Khi đó cô đã đưa cho tôi một tấm danh thiếp...” Hứa Thiện Ý nói một cách thận trọng.
“Cô là cô gái đó sao?” Trương Mân rõ ràng rất vui vẻ: “Đương nhiên là tôi nhớ cô, cô tìm tôi thế này có phải là đã suy nghĩ kĩ rồi không?”
Hứa Thiện Ý thực sự không nghĩ tới việc tiến vào giới giải trí, nhưng lần này cô muốn thử xem có thể giúp được gì cho ba mẹ không.
Cô hơi do dự, không biết nên trả lời thế nào.
Trương Mân có lẽ đang hơi bận, cũng không đợi cô trả lời, cô ấy đã nói: “Mấy ngày nay tôi đang ở nơi khác, như vậy đi, nếu cô có hứng thú, thứ bảy đến Công ty Tinh Thần chờ tôi, tôi sẽ trở về vào hôm đó, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn.”
Hứa Thiện Ý đồng ý rồi nói: “Vâng, nếu giờ cô đang bận thì thứ bảy gặp.”
Sau khi cúp điện thoại, Hứa Thiện Ý đột nhiên có hơi lo lắng.
Cô không muốn làm việc trong làng giải trí cả đời, cô chỉ có thể tiến vào giới giải trí trong khoảng thời gian ngắn, nhưng cô sợ nói ra ý tưởng này sẽ bị Trương Mân từ chối.
Cho nên, cô cảm thấy lần này có thể không kiếm được tiền, cô lại tìm kiếm rất nhiều thông tin trên mạng, cố gắng tìm xem có nơi nào học sinh cấp 3 có thể kiếm tiền không.
Nhưng sau khi đã xem rất nhiều tin tức, cô biết ở tuổi của mình vốn không thể kiếm được nhiều tiền nếu chỉ dựa vào công việc bình thường.
Trong nháy mắt, đã đến thứ bảy.
Ngay khi trời vừa hửng sáng, Chu Cận lập tức rời khỏi nhà, đi thẳng đến cửa phòng học Judo đứng chờ.
Trước đó, cậu đã hiểu lầm Hứa Thiện Ý, cố ý không đến nơi đây vài lần.
Nhưng cậu vẫn nhớ rõ rằng Hứa Thiện Ý sẽ đến đây để học Judo vào cuối tuần.
Nhưng hôm nay không biết có chuyện gì, cậu đã đợi ở cửa phòng học hơn hai tiếng, vẫn không nhìn thấy bóng dáng Hứa Thiện Ý.
Sắc mặt của cậu càng ngày càng khó coi.
Nhưng xung quanh rất nhiều cô gái đi ngang qua lại cảm thấy cậu như vậy hết sức đẹp trai, một số người còn mạnh dạn chạy đến hỏi xin Wechat của cậu.
Chu Cận phớt lờ những người này, bình tĩnh đi tìm chị họ Chu Tuệ của cậu.
“Chị kiểm tra giúp em xem tại sao học viên tên Hứa Thiện Ý hôm nay lại không tới?” Chu Cận bước vào phòng làm việc của chị họ, ngồi trên ghế sô pha, thẳng thừng ra lệnh.
Chu Tuệ thấy cậu thế này, không khỏi cười hỏi: “Em cho rằng đây là đâu? Lại còn bày ra dáng vẻ đại gia nữa, còn muốn chị giúp em?”
Chu Cận cau mày: “Chị có kiểm tra hay không?”
Chu Tuệ nhớ tới cái gì, ngay lập tức trở nên hào hứng và phấn khích: “À, chị nhớ ra rồi, cô gái mà em muốn chị điều tra, có phải lần trước em vì cô ấy mà đánh học viên ở nơi này không?”
“Em hỏi chị lần cuối, rốt cuộc chị có kiểm tra hay không?” Sắc mặt Chu Cận tối sầm lại.
Chu Tuệ thấy cậu như vậy, thật sự sợ là tiểu ma vương sẽ phá hỏng nơi này, cô cực kỳ bất đắc dĩ đành phải xua tay: “Coi như chị sợ em, chị giúp em tra là được chứ gì, em chờ đi.”
Vì vậy, hai phút sau, Chu Tuệ cười nhạo Chu Cận: “Cô ấy xin phép nghỉ cuối tuần này, em cũng vô dụng quá, ngay cả cô gái mình thích đang làm gì, suy nghĩ gì cũng không biết ha ha ha..”
Chu Cận trừng mắt với chị họ, nể tình chị họ giúp cậu tra tin tức của Hứa Thiện Ý không tới học Judo hôm nay, cậu không tức giận nữa.
Cậu nhanh chóng đứng dậy và chạy thật nhanh ra ngoài.
Nhìn thấy em họ mình như vậy, Chu Tuệ lập tức cao hứng lan truyền chuyện này trong gia tộc: “Có một tin tức mà con nhịn không nổi nữa phải nói với mọi người, tiểu ma vương không sợ trời không sợ đất thế mà lại đang thích một cô gái.
Mọi người không đoán được đâu, vừa rồi nó vì muốn biết tình hình của cô gái kia mà lo lắng sốt ruột, con còn tưởng bản thân mình thấy quỷ cơ ha ha ha.”
Trước đó một ngày, Hứa Thiện Ý đã tìm ra địa chỉ của Công ty Tinh Thần, biết được Công ty ở ngay thành phố nơi cô ở, chỉ cần mất một giờ để đến đó bằng ô tô, cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Vào sáng thứ bảy, cô dậy rất sớm, cũng cố ý mặc một chiếc váy dài đến mắt cá chân mà ngày thường cô không mặc.
Lúc này, cô mới vội vàng bắt xe buýt, đi đến Công ty Tinh Thần.
Sau khi đến Công ty Tinh Thần, cô nói với quầy lễ tân rằng cô đã có cuộc hẹn với người đại diện Trương Mân, quầy lễ tân dường như đã biết điều đó, họ nói với cô rằng Trương Mân vẫn chưa đến và sắp xếp cho cô ngồi nghỉ ở phòng chờ.
Phòng chờ không có nhiều người lắm, còn có rất nhiều đồ ăn thức uống, Hứa Thiện Ý ngồi đây đợi.
Trong lúc chờ đợi, một vài cô gái trẻ đẹp lần lượt đi vào từ phía sau.
Trong số đó có một người Hứa Thiện Ý cảm thấy hơi quen mắt, bên cạnh người này còn có một người giống như là trợ lý, cúi đầu đi theo, Hứa Thiện Ý nhìn bọn họ vài lần.
Người mà Hứa Thiện Ý cảm thấy quen mắt nhanh chóng cảm nhận được ánh mắt của Hứa Thiện Ý, cô ta lập tức khó chịu, trừng Hứa Thiện Ý, sau đó không biết cô ta nói gì với người trợ lý bên cạnh.
Người trợ lý cúi đầu, ngay sau đó bất chợt hét về phía Hứa Thiện Ý với vẻ mặt tức giận: “Nhìn cái gì mà nhìn? Không thấy làm vậy là làm tăng áp lực và phiền phức cho chúng tôi sao? Tôi nói này các fans bây giờ đều làm chuyện như này sao? Nếu thích một người, cũng không thể cứ quấy nhiễu thần tượng như vậy chứ?”
Ngay khi giọng của trợ lý cất lên, mọi người xung quanh đều nhìn về hướng này, thấy Bạch Vi Vi - người đột nhiên nổi lên gần đây và trợ lý của cô ấy đang hét vào mặt người khác, tất cả mọi người đều thu hồi tầm mắt, không ai dám lên tiếng.
Hứa Thiện Ý cũng phát hiện đối phương đang mắng mình, cô cũng nhận ra mình cảm thấy người đó quen là vì mấy ngày nay khi ở cùng mẹ trong bệnh viện, cô xem một bộ phim truyền hình rất nổi tiếng với mẹ, nữ phụ trong đó chính là cô gái vừa rồi, tên là Bạch Vi Vi.
Vì mục đích đến đây hôm nay, cũng bởi vì cô quả thật nhìn người ta khá nhiều lần, Hứa Thiện Ý không tranh cãi với họ, cô chọn cách phớt lờ đối phương, thu hồi ánh mắt.
Lúc sau, bên trong phòng chờ có thêm mười mấy cô gái trẻ xinh đẹp.
Năm phút sau.
Một nhân viên công tác bước vào phòng chờ, cô ấy nghiêm túc nói: “Buổi thử vai bắt đầu rồi, xin tất cả những người tham gia hôm nay đi cùng tôi.”
Nghe vậy, ngoại trừ Hứa Thiện Ý, tất cả những người khác đều đứng lên đi về phía sau nhân viên công tác.
Nhân viên công tác đang muốn rời đi, nhưng lại nhìn thấy còn một cô gái tươi tắn, ngọt ngào ngồi trên ghế sô pha không nhúc nhích, cô ấy lập tức vẫy tay với Hứa Thiện Ý: “Này, sao cô còn không đi theo? Buổi thử vai hôm nay do đích thân Giám đốc Trương làm giám khảo, đến muộn ông ấy sẽ tức giận.”
Hứa Thiện Ý không phải đến thử vai nên vừa rồi mới không đứng lên, không ngờ nhân viên lại gọi cô, cô lập tức đứng dậy định mở miệng giải thích.
Nhưng sau khi nghĩ lại, người đại diện Trương Mân vẫn chưa tới, cô nhân cơ hội này đi thử vai, bất kể là thử vai như thế nào, chỉ cần nhận được vai diễn, nghĩa là cô sẽ có tiền, có tiền rồi, có thể báo đáp, trợ giúp ba mẹ.
Cô sợ rằng mình sẽ bị Trương Mân từ chối sau khi cô nói ra ý tưởng của mình, bây giờ, cô muốn nắm bắt một cơ hội khác.
Với ý nghĩ này, Hứa Thiện Ý không còn do dự nữa, vội vàng rời đi cùng đám người này.
Bạch Vi Vi và trợ lý của cô ta không quen với những người khác, nhưng mới vừa rồi họ đã bắt nạt Hứa Thiện Ý.
Lúc này thấy Hứa Thiện Ý đến tranh giành vai diễn với mình, Bạch Vi Vi mới cẩn thận đánh giá Hứa Thiện Ý, cô ta kinh ngạc phát hiện cô gái này xinh đẹp hơn mình, tuổi cũng trẻ hơn, Bạch Vi Vi lập tức khẩn trương.
Cô ta đột nhiên nắm lấy tay và vội vàng nháy mắt với người trợ lý đang đứng bên cạnh.
Trợ lý rất hiểu cô ta, lập tức gật đầu, nở một nụ cười ác ý.
________🍓🍓🍓_________
1h sáng=)))))))) Tui cảm thấy bây giờ tui kiếm người bao nuôi là vừa tầm=))))))
Mọi người thương tui thì mọi người cầu nguyện cho tui trúng tủ nha=)))) .