Sau Khi Xuyên Sách Trở Về Ta Mang Thai Đứa Nhỏ Của Bệ Hạ


Kỳ Trạch chờ lâu đến mức sắp ngủ gục, cuối cùng cũng đến phiên cậu vào cắt tóc.

“Muốn cắt kiểu gì?” Thợ cắt tóc ghét bỏ phẩy phẩy quả đầu của Kỳ Trạch mấy cái như để tỏ vẻ trước nay chưa từng thấy qua kiểu tóc nào xấu đến vậy.

Kỳ Trạch nói ngắn gọn: “Sạch sẽ là được.


Lúc này đã gần giữa trưa, Kỳ Trạch chưa đói bụng nhưng nghe tiếng kéo lách cách và lược chải sột soạt bên tai lại mơ màng muốn ngủ.

Thế nhưng cậu không ngủ.

Phần tóc mái khó coi của Kỳ Trạch nhanh chóng được tỉa tót dưới thao tác thuần thục điêu luyện của thợ cắt tóc, cậu cũng chậm rãi nhận ra càng nhiều ánh mắt đổ dồn về mình hơn.


Kỳ Trạch hơi gượng gạo, cũng không nhìn gương xem thử ai đang chăm chú ngắm mình mà rút điện thoại ra bật game chơi hòng tránh cảm giác mất tự nhiên.

Sau một lúc nữa, Kỳ Trạch nghe thấy vài tiếng xuýt xoa khe khẽ.

Đến lúc thợ cắt tóc xong việc và tiến hành vài bước chỉnh trang cuối cùng, Kỳ Trạch dường như còn nghe được tiếng hít hà rất khoa trương —— Những ánh mắt dừng trên người cậu nãy giờ chưa từng bị chủ nhân bọn chúng dời sang nơi khác.

Nhưng chờ đến khi cậu thoát game nhìn thử lên tấm gương đối diện.

Kỳ Trạch trầm mặc.

Ừm… Bỗng nhiên cậu cảm thấy mấy lão thần tử ngày ngày lẽo đẽo theo sau Hạ Viễn Quân mắng cậu là hồ ly tinh, là yêu phi, hình như cũng không phải cố ý kiếm chuyện gây rối.

“Má ơi! Chỉ cắt tóc thôi mà cứ như phẫu thuật thẩm mỹ!”
“Nhan sắc thần tiên gì kia!!! Hu, muốn húp ảnh quá!”
“Thật là phí của trời! Tôi mà có khuôn mặt thế kia có khi ngày nào cũng chụp đủ kiểu ảnh 360 độ, cậu ta thì che chắn bằng sạch??”
“Bộ tóc vừa nãy có phải thần khí phong ấn nhan sắc gì không thế? Quá là dữ dằn!”
“Tui… Muốn xin weibo ảnh ghê.


“!!! Chị này cho tui nhập bọn với!”
Dãy ghế chờ phía sau và mấy chiếc ghế cắt tóc gần đó đều vang lên tiếng xì xầm kích động, Kỳ Trạch dù không muốn nhưng cũng có thể nghe được đến bảy tám phần.


Thợ cắt tóc cắt cho Kỳ Trạch kiểu tóc rẽ ngôi 3-7, sau đó tạo kiểu hơi xoăn bồng bềnh lộ trán và chân mày, làm dịu đi phần đường nét quá sắc sảo đồng thời tạo cảm giác xinh xắn trẻ trung của thiếu niên, toàn bộ kiểu tóc như làm tăng thêm phần dương quang và sinh động cho người để nó.

Kỳ Trạch rất vừa lòng với thành quả, cậu lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh như muốn khoe cho Hạ Viễn Quân dáng vẻ mình để tóc ngắn.

Tấm ảnh kia không được gửi đến bất cứ địa chỉ nào, chỉ yên lặng nằm trong một folder đơn độc của bộ nhớ điện thoại.

Kỳ Trạch thanh toán tiền, lịch sự từ chối lời đề nghị xin WeChat của vài cô gái trẻ nhưng vẫn đồng ý chụp ảnh chung với các cô.

Một cô trong số đó hỏi có phải cậu đến ghi danh thi đấu không, Kỳ Trạch lắc đầu, cậu thật sự không biết về cuộc thi đấu nào đang diễn ra cả.

Hai con phố này nằm gần đại học X và Nhạc viện nên rất nhiều người qua lại, đặc biệt là vào cuối tuần như hôm nay.

Vì thế Kỳ Trạch ra khỏi tiệm cắt tóc đã lập tức nhận được vô số ánh mắt hiếu kỳ.


Cậu vừa bước ra, tất cả mọi người trên đường đều có cùng suy đoán hẳn là cậu đi ghi danh tham gia cuộc thi kia —— Hôm nay có rất nhiều trai xinh gái đẹp xuất hiện quanh khu này, quần chúng hóng hớt đã sớm ngắm nghía đến mỏi mắt.

Dù vậy vẫn có không ít người cảm thán trước nhan sắc của Kỳ Trạch, cũng lén lút chụp được kha khá ảnh share vào vòng bạn bè hoặc Weibo, bên dưới còn gắn tag #Hiện trường đọ sắc các tuyển thủ đến ghi danh chương trình Tuyển chọn tài năng#
Kỳ Trạch bước vào Bách hóa Thượng Khải gần tiệm cắt tóc.

Trung tâm thương mại này có nhiều cửa ra vào, cửa mà Kỳ Trạch đi thật ra là cửa sau, mặt trước trung tâm đối diện với một quảng trường, mà hiện giờ trên quảng trường đó đang diễn ra một event ngoài trời rất sôi nổi.

Cuộc thi gì thế? Hình như là thi ca hát gì đó thì phải?
Cậu không có ý định xem thử mà cũng không lắng tai nghe kỹ, chỉ bước thẳng vào thang máy lên lầu mua quần áo mới.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận