Chương 21: Hành khách trên máy bay
Cư dân mạng bắt đầu phản kích.
[Ha ha ha người hâm mộ nhà nào đó gọi cái này là cái gì? Gọi là cầu búa được búa đúng không?]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
[Má nó cười! Chắc chắn Tô Dương không ngờ được sẽ có một ngày bị đám fan não tàn hại.]
[Mời các fan cuồng Tô Dương mở to hai mắt ra xem Weibo cảnh sát giao thông thông báo, còn dám nói Tô Dương không uống rượu lái xe không?]
[Cái tát này thực sự làm tôi cười muốn chết. Tôi vừa mới lướt thấy người hâm mộ Tô Dương nói, anh của các cô ấy trong sạch, một lát nữa cảnh sát giao thông sẽ thay anh của các cô ấy làm sáng tỏ, còn bảo chúng ta chờ xem, ha ha ha.]
...
Cùng lúc đó, Giải trí Tinh Thái, công ty mà Tô Dương ký hợp đồng nghệ sĩ đã liên tục đăng hai bài Weibo.
Một bài là xin lỗi với công chúng, giải thích trước đó nghĩ Tô Dương là nghệ sĩ của công ty nên khi anh ta cầu xin công ty dìm tin tức xuống không lộ ra thì công ty cũng cân nhắc đến lợi ích mà làm trái đạo đức.
Mặt khác là nói cho toàn cõi mạng, sau sự việc Tô Dương say rượu lái xe không lâu, Giải trí Tinh Thái đã đổi chủ, đổi tên, mời mọi người cùng nghĩ ra một cái tên thật hay. Nếu được chọn, chủ mới của họ sẽ tặng trăm vạn.
Đồng thời, họ cũng đăng thông báo chấm dứt hợp đồng với Tô Dương, yêu cầu anh ta bồi thường tổn thất các mặt cho công ty.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai điều này vừa được đăng lên thì có người nói Tinh Thái không có lương tâm, vào lúc này mà còn chấm dứt hợp đồng đòi Tô Dương phải bồi thường, quả thực là bỏ đá xuống giếng.
Cũng có người nói quyết định này của Tinh Thái là đúng đắn nhất trong mấy năm nay.
Nghệ sĩ phạm pháp còn giữ lại làm gì? Giữ lại làm hại danh tiếng của công ty, giữ lại để làm lao công lau dọn hiện trường hay sao?
Khi Tô Dương nhận được tin này, hốt hoảng gọi cho Trương Duy Thành, lạnh giọng chất vấn: “Chẳng phải anh bảo là đi tìm tổng giám đốc Tiền hả? Bên phía ông ta sẽ giúp chứ?”
Trương Duy Thành chửi thề: “Con người tổng giám đốc Tiền thế nào cậu còn chưa rõ à? Trước đây đúng là ông ta đã đồng ý ra tay giúp đỡ, chỉ cần cậu chấp nhận những điều kiện mà ông ta yêu cầu.”
Tô Dương: “Vậy sao bây giờ không giúp?”
Trương Duy Thành: “Cậu không biết thân phận của Tang Ninh à?” Anh ta trầm giọng: “Anh họ của Tang Ninh là Cố Vấn Tân đứng sau tập đoàn Cố thị, anh ta như biết được đường đi nước bước của chúng ta, nên đã hẹn tổng giám đốc Tiền ăn cơm trước. Nửa đêm qua ông ta gọi điện thoại cho tôi, bảo không làm được chuyện đã hứa với chúng ta trước đây. Ông ta muốn có cậu nhưng hiểu rõ thứ gì là quan trọng nhất.”
Nghe thấy vậy, ánh mắt Tô Dương tối tăm: “Đều tại Tang Ninh, nếu không phải vì cô ta…”
Sao anh ta có thể rơi vào tình cảnh này?
Trương Duy Thành góp ý cho anh ta: “Hay là cậu đi xin lỗi Tang Ninh đi.”
Tô Dương: “Nằm mơ đi!”
Trương Duy Thành: “Chuyện uống rượu lái xe bị lộ ra thì dễ, chỉ cần cậu xin lỗi thì vẫn sẽ có người hâm mộ tha thứ cho cậu.” Anh ta trầm giọng: “Nhưng bây giờ mức bồi thường hợp đồng Tinh Thái đưa ra không phải nhỏ.”
Tô Dương không trả nổi số tiền bồi thường mà Tinh Thái đòi. Cho dù trả được thì sau khi bồi thường, anh ta cũng táng gia bại sản.
Nghe vậy nhưng Tô Dương vẫn cứng miệng: “Đừng hòng.” Anh ta nghiến răng nghiến lợi: “Tôi sẽ kiện Tinh Thái, không đời nào xin lỗi Tang Ninh!”
…
Đang lúc cư dân mạng bàn luận sôi nổi chuyện Tô Dương uống rượu lái xe và Tinh Thái cắt hợp đồng, nhiều người trong giới từng hợp tác với Tô Dương cũng chêm miệng vào.
Nói là cuối cùng thì thần tượng đeo mặt nạ cũng lộ bộ mặt thật, thậm chí còn có không ít người bảo anh ta từng cậy thế lên mặt, đưa ra yêu cầu quái đản.
Vì vậy nên trong lòng cư dân mạng, danh tiếng của Tô Dương đã tệ đến mức không cứu vãn nổi.
Cùng lúc đó, vài fan lớn của Tô Dương tuyên bố thoát fan.
Họ từng thích Tô Dương, cũng bị làm cho chết tâm, họ biết anh ta là loại người gì. Nhưng lúc trước thật sự quá thích anh ta, thích đến mất lý trí nên tin rằng anh ta sẽ tốt hơn, sẽ thay đổi.
Mà bây giờ một loạt sự việc bị lộ ra, cho họ thấy rõ Tô Dương sẽ không thay đổi. Anh ta có thể uống rượu lái xe không xin lỗi, có thể mua thuỷ quân, mua hot search bôi nhọ người từng thích mình thì làm sao biết được trong tương lai anh ta có cắn ngược lại những người từng chiến đấu anh dũng vì anh ta hay không.
Họ dám đánh cược cho nên quyết định rời đi.
Trong sáng đó, vài fan lớn của Tô Dương lần lượt đăng bài từ biệt dài dằng dặc, chuẩn bị bán tài khoản.
Mấy thương hiệu Tô Dương đại diện cũng đăng bài khẳng định đã chấm dứt hợp đồng với Tô Dương, sẽ không hợp tác với anh ta nữa.
Sáng đó sau khi bận rộn ở tiệm hoa xong, nhóm Tang Ninh về nhà gỗ nhỏ nghỉ ngơi.
Sau khi ăn cơm trưa, sáu người ngồi trên sô pha tám chuyện.
Dương Tâm và Mạnh Chiêu Nhiên ngồi mỗi người một bên Tang Ninh, thì thầm hỏi cô tình hình.
Tang Ninh giương mắt nhìn máy quay cách đó không xa, thấy lạ nói: “Hai người không sợ đạo diễn Trương đăng dáng vẻ nhiều chuyện của mình lên hả?”
Dương Tâm xua tay: “Sợ gì chứ, fan của chị đều biết chị nhiều chuyện mà.”
Cô ấy hỏi: “Chuyện của Tô Dương cứ vậy sao?”
Tang Ninh mới nghe điện thoại của Văn Khê xong, gật đầu: “Cũng coi là vậy.”
Văn bản chấm dứt hợp đồng và bồi thường đã gửi cho phía Tô Dương, chuyện khác cũng đã giao cho luật sư xử lý. Vụ kiện này họ nắm chắc phần thắng một trăm phần trăm.
Dựa vào tình hình trên Weibo lúc này, Tô Dương không có khả năng ngóc đầu lên nữa.
Nếu anh ta chỉ bị bóc ra là thao túng tâm lý fan, thậm chí là tính cách không tốt, kết hợp với mấy tin cậy thế lên mặt thì sẽ không thảm thế này. Nhưng thêm vào chuyện uống rượu lái xe mà không xin lỗi, thậm chí còn nói dối phủ nhận vụ này, anh ta xong đời chắc rồi.
Đa số cư dân mạng cho dù đu thần tượng nhưng cũng có lý trí.
Họ có thể chấp nhận một nghệ sĩ nhiều chỗ xấu nhưng họ không thể được người vi phạm pháp luật, phá vỡ trật tự xã hội. Uống rượu lái xe đối với đa số là chuyện nghiêm trọng.
Người uống rượu lái xe mất sự tỉnh táo, chỉ cần bất cẩn một chút sẽ phá tan gia đình người khác.
Còn nữa, cho dù người hâm mộ có thông cảm cho anh ta, Cục Điện ảnh cũng không cho phép anh ta xuất hiện trên màn ảnh nữa.
Mấy chuyện này là Tang Ninh nghe được từ Văn Khê.
Thấy Tang Ninh không tiện nói nhiều, Dương Tâm và Mạnh Chiêu Nhiên nhìn nhau, cũng biết điều không hỏi nữa.
“Thôi không nhắc đến anh ta nữa.” Dương Tâm cười hì hì nói: “Sau này không phải nghe tên người này nữa, em thấy vui không?”
Tang Ninh cười: “Vui chứ.”
Vì niềm vui của bản thân, mà cũng vì hạnh phúc của nguyên chủ. Dù sao thì điều cô muốn cũng là báo thù cho nguyên chủ.
Tô Dương cũng đã làm thế với nguyên chủ, cho cô ấy thật nhiều hy vọng rồi lại làm cô ấy thất vọng hết lần này đến lần khác. Cuối cùng làm cho cô ấy chịu bạo lực mạng, giăng bẫy khiến cô ấy bị người ta nhục mạ, thậm chí là bôi nhọ, còn bản thân anh ta thì lại thanh cao vô tội.
Trước đây Tang Ninh vốn đối phó với Tô Dương là để cho anh ta nếm thử cảm giác khi sự việc đã sắp thành thì bị vả mặt. Làm cho anh ta vĩnh viễn biến mất trước ánh mắt của công chúng.
Cô muốn làm cho anh ta giống như nguyên chủ, không thể bước chân vào giới giải trí nữa, khiến cho sau này mỗi ngày của anh ta phải chịu khốn khổ.
Tuy trẻ con nhưng đây quả thật là cách trả thù duy nhất mà cô nghĩ ra cho nguyên chủ.
Nghe thấy cô nói vậy, Lâm Uẩn Ngọc buồn cười nhìn cô: “Sau này còn đu thần tượng nữa không?”
Tang Ninh chớp mắt: “Thích thì đương nhiên là đu rồi.”
Dương Tâm ngồi bên cạnh: “Đu thầy Bùi, đu thầy Bùi đi.”
Cô ấy cần người đu cùng.
Tang Ninh: “…”
Cô nhìn Dương Tâm, đau đầu nói: “Chị từ bỏ ý định này đi.”
Cô không đu Bùi Tây Lâm đâu.
Cô thích thần tượng dịu dàng chứ không phải kiểu lạnh lùng như Bùi Tây Lâm.
Chuyện ồn ào mấy ngày mà Tô Dương vẫn không ra mặt xin lỗi. Vì thế một số người hâm mộ còn chờ lời nói của anh ta cũng chết tâm, không chờ nổi nữa.
Sau khi giao hết chuyện về sau cho Văn Khê giải quyết, Tang Ninh yên tâm ở lại tiếp tục quay《Rất vui được gặp bạn》.
Quay được hơn nửa, chương trình công bố năm khách mời thường trực.
Ngoại trừ ảnh tạo hình còn có video năm khách mời tương tác với nhau được tổ chương trình biên tập ra.
Sáng hôm đó, năm khách mời cùng nắm tay nhau lên hot search.
Độ nổi tiếng của Tang Ninh không cao nhưng cũng không thấp lắm. Quan trọng hơn là người mắng cô ít còn người khen cô lại rất nhiều.
[Tang Ninh đẹp quá đi! Cô ấy trong video còn đẹp hơn trong ảnh tạo hình nữa.]
[Cứu với, có người mỉm cười ngọt ngào thế sao?]
[A a a a a a nhanh chiếu đi! Tui muốn xem!]
[Em trai Chiêu Nhiên thật đáng yêu, ai mà không muốn có em trai ngày nào cũng gọi chị ơi chị à chứ.]
[Dương Tâm cũng hài quá đi, ha ha ha ha ha, không hổ là nghệ sĩ nữ mất não.]
[Kỹ thuật nấu ăn của Giản Mạnh Hạ tốt thật. Trước đây hoàn toàn không biết cô ấy biết nấu ăn đó.]
[Đội hình này… Nếu không có cái vị đem tiền vào chương trình thì tốt biết mấy.]
Bên cạnh vang lên tiếng động quen thuộc, Bùi Tây Lâm nhấc mắt khỏi cuốn kịch bản, nhìn sang người bên cạnh.
Cảm nhận được ánh mắt của anh, Triệu Mậu phản ứng: “Có phải em hơi ồn không?”
Tối qua Bùi Tây Lâm ngủ không ngon nên hơi đau đầu. Anh đưa tay xoa giữa chân mày, hỏi nhỏ: “Đang xem gì đó?“
Trương Mậu: “Chương trình tạp kỹ mà Tang Ninh tham gia đã đăng trailer tuyên truyền, cũng rất thú vị đó.”
Vừa nói cậu ấy vừa đưa máy tính bảng cho Bùi Tây Lâm: “Anh Lâm muốn xem thử không?”
Bùi Tây Lâm cụp mắt nhìn đoạn Trương Mậu đang cho tạm dừng.
Chỗ cậu ấy tạm dừng đúng lúc là khi Tang Ninh dí sát mặt vào máy quay. Trong màn hình, ngũ quan tinh xảo của cô hiện lên rõ ràng, khuôn mặt không tì vết, đôi mắt to đầy hoạt bát.
Ngón tay Bùi Tây Lâm khẽ cử động, bấm nút tiếp tục phát.
Trailer chỉ dài hơn một phút, mỗi khách mời xuất hiện không nhiều lắm. Tang Ninh trong video trông vui vẻ và thoải mái. Có vẻ những chuyện trước đó trên mạng không ảnh hưởng đến cô tí nào.
Bùi Tây Lâm xem xong, định thoát ra thì đổi ý mở phần bình luận.
Đọc lướt qua mấy cái, Bùi Tây Lâm nhíu mày: “Tang Ninh mang tiền vào chương trình à?”
Trương Mậu không nói gì, cậu ấy không rõ chuyện này lắm, giải thích: “Đoàn đội của Tô Dương muốn dìm cô ấy nên đã vạch trần chuyện cô ấy vào đoàn phim chúng ta. Lúc đó cũng có rất nhiều người bảo cô ấy mang tiền đi cửa sau vào đoàn phim.”
Bùi Tây Lâm: “Đoàn đội của cô ấy không giải thích sao?”
Theo lý mà nói, với thủ đoạn của Văn Khê, cô sẽ không đến mức rơi vào thế khó như vậy.
Trương Mậu: “Loại chuyện này có giải thích cũng vô dụng.”
Có những lúc cư dân mạng chỉ tin điều mình muốn tin.
Bùi Tây Lâm nhíu mày, trong đầu hiện lên khuôn mặt tươi cười lúc nãy trong video.
Lúc Hoàng Minh đến thăm đoàn, vừa gọi điện thoại vừa đi đến cạnh anh thì thấy anh đang nghĩ vẩn vơ.
“Đạo diễn Trương, đương nhiên chúng tôi cũng muốn tham gia chương trình của anh nhưng mà không sắp xếp được lịch trình của Bùi Tây Lâm.”
Anh ấy thở dài: “Nếu được thì chúng tôi nhất định sẽ đến.”
Không biết đầu bên kia nói gì mà Hoàng Minh rầu rĩ nhìn Bùi Tây Lâm, khéo léo nói: “Được được được, tôi sẽ thương lượng với Bùi Tây Lâm, lát nữa sẽ trả lời cho anh.”
Nhìn anh ấy cúp điện thoại, Trương Mậu hỏi: “Đạo diễn Trương vẫn chưa bỏ cuộc à?”
Hoàng Minh nhìn con người đang im lặng kia, cụp mắt nói: “Anh ta mà chịu bỏ cuộc sao?”
Anh ấy mở Weibo, nhìn chương trình《 Rất vui được gặp bạn》và tên của Bùi Tây Lâm dính vào nhau trên bảng tìm kiếm mà cạn lời.
“Đạo diễn Trương rất thông minh, biết lợi dụng cư dân mạng để gây áp lực.”
Anh ấy bấm vào xem, trong chủ đề có rất nhiều người tag Bùi Tây Lâm, mong anh tham gia chương trình này, đến thị trấn Tây Lâm để thoả mãn nguyện vọng của mọi người.
Bùi Tây Lâm nhìn qua, mở miệng: “Chương trình này bao giờ quay xong?”
Hoàng Minh không thèm nghĩ: “Làm sao tôi biết…”
Lời còn chưa nói hết, anh ấy bất chợt phản ứng: “Chẳng lẽ cậu muốn nhận lời đạo diễn Trương đi quay một ngày à?”
Bùi Tây Lâm: “Lịch trình trống thì đi.”
Vẻ mặt anh bình thản: “Bộ điện ảnh năm sau mới chiếu, tôi cũng lâu rồi không lộ diện trước khán giả.”
Có lúc Bùi Tây Lâm sẽ vì đáp ứng nguyện vọng của người hâm mộ mà đóng vai khách mời trong phim điện ảnh, thậm chí còn quay một hai tập chương trình giải trí.
Hoàng Minh ngẫm nghĩ thấy cũng đúng. Nhưng anh ấy lại cảm thấy không cần phải đi chương trình này.
“Chương trình của đạo diễn Trương.” Hoàng Minh nhìn anh: “Không nổi lắm.”
Nếu như Bùi Tây Lâm muốn tham gia chương trình giải trí thì hoàn toàn có thể chọn cái nổi hơn, cát-sê cao hơn.
Bùi Tây Lâm cụp mắt, giọng điệu nhàn nhạt: “Vậy thì sao?”
Anh có bao giờ chọn chương trình mà quan tâm độ nổi tiếng đâu.
Hoàng Minh nghẹn họng, tức giận liếc anh một cái: “Tôi đi tìm đạo diễn Trương nói chuyện.”
Bùi Tây Lâm: “Ừ.”
…
Ở bên kia, nhóm Tang Ninh phát hiện ra mấy ngày nay đạo diễn đối xử với bọn họ tốt lạ kỳ.
Khi họ chơi gian lận trong nhiệm vụ giành nguyên liệu nấu ăn, đạo diễn Trương cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, khiến họ nghi ngờ có phải anh ta gặp được chuyện tốt gì hay không.
Nghe họ bàn bạc, Dương Tâm đoán: “Tôi đoán nhé, có lẽ anh ấy tìm được đỉnh lưu đến chương trình của chúng ta rồi.”
“Ai?” Mạnh Chiêu Nhiên tò mò.
Dương Tâm: “Không biết, cũng không nghe ai nói hết, đoán bừa thôi.”
Cô ấy nhìn vào máy quay gần đó, nói thẳng: “Hơn nữa tôi nghĩ nghệ sĩ sắp tham gia chương trình sẽ mang đến độ nổi tiếng rất lớn cho chúng ta. Không thì đạo diễn Trương cũng không cười tít mắt như trúng số mấy hôm nay đâu.”
Đám Tang Ninh nhìn Dương Tâm đầy thán phục. Trong giới cũng không có mấy “Dương Tâm” dám nói đạo diễn chương trình như thế.
Trong sự nghi ngờ và hiếu kỳ, 《 Rất vui được gặp bạn》quay mấy ngày cuối cùng.
Ngày thứ ba trước khi kết thúc, họ khai trương cửa hàng hoa.
Ngày khai trương, họ tất bật đón tiếp rất nhiều khách du lịch và người làm họ tò mò mấy hôm nay bất ngờ đã đến.
Là Bùi Tây Lâm.
Khoảnh khắc Bùi Tây Lâm xuất hiện ở cửa hàng hoa, mấy người đang đứng trước cửa tiệm hoa đều sững sờ.
Cuối cùng, tiếng thét chói tai của Dương Tâm kéo mọi người về.
“Thầy… Thầy Bùi sao?” Dương Tâm hét to hoảng hốt.
Tang Ninh mới đi nhà vệ sinh ra, vừa nhìn lên đã thấy Bùi Tây Lâm mặc quần đen, áo cùng màu, khuôn mặt lạnh lùng.
Sao anh lại tới đây?
Tang Ninh rất ngạc nhiên, giọng nói trầm thấp của anh đã lọt vào tai: “Là tôi.”