Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Tôi Nhặt Được Idol


Edit: Vincent
Beta: Hương
"Hứa tổng, tài liệu phê duyệt khách hàng mới được gửi qua, năm ngoái bọn Tiểu Vương vừa mới xử lý mấy dự án phát hành bảo lãnh của các công ty khác, đều hoàn thành đúng tiến độ."
Hứa Nhất Nặc đặt ly cà phê trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn lướt qua danh sách thông tin Mina đưa tới, trong lòng nhanh chóng tính thời hạn, sau đó liền dời mắt trở lại màn hình tiếp tục viết báo cáo.
Mina chớp mắt mấy cái, bước từng bước đến bên cạnh Hứa Nhất Nặc, cười hỏi: "Bữa tiệc hôm qua sếp Hứa nhắc, sếp có muốn đi hay không ạ..."
Mina vẻ mặt đầy hy vọng nhìn về phía Hứa Nhất Nặc, dùng ánh mắt điên cuồng ra hiệu.
Người sếp mới này cho cô ấn tượng rất khác so với những người sếp trước đây, cô ấy không tỏ ra mình là một người lãnh đạo nghiêm khắc, bình thường cô ấy thích đi du lịch, thích tập thể dục, còn thích xem phim truyền hình và xem tiểu thuyết mạng.
Giống hệt em họ của cô – người sẽ tốt nghiệp đại học vào năm tới.
Sau vài lần tiếp xúc, cô biết rằng người sếp này rất dễ tính nên giọng điệu vô thức trở nên gần gũi, thân mật hơn.
"Muốn, chọn một nơi náo nhiệt một chút, ăn không ngon thì làm sao làm việc được." Hứa Nhất Nặc ngước mắt lên nói: "Thông báo cho mọi người hôm nay đúng giờ tan tầm, tôi mời khách.

"
Mina ôm tài liệu bước ra khỏi phòng với tâm trạng vui vẻ.
Sau khi cửa lớn rắc rắc một tiếng khép lại, Hứa Nhất Nặc đặt ghế xuống rồi nhắm mắt lại.

Liên tục tăng ca hơn một tháng, thân thể có chút chịu không nổi, sáng nay khi thức dậy, xung quanh là một mảng yên tĩnh, sự im lặng bao trùm khiến cô có ảo giác là mình đã chết.
Không thể để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc, ảnh hưởng đến cấp dưới.
Hứa Nhất Nặc hít sâu vài lần, đem phần cuối cùng của báo cáo hoàn thành rồi gửi cho giám đốc chi nhánh, đóng tất cả giao diện công việc.

Lấy tai nghe ra khỏi ngăn kéo để tiếp tục nghe nốt quyển sách điện tử của ngày hôm qua đang nghe dở.
Mãi cho đến khi mặt trời lặn, Mina gõ cửa và gọi cô dậy.
Cấp dưới đã đứng sẵn chờ cô ở khu vực nghỉ, được tan tầm đúng giờ không khác gì sự phấn khích trước ngày nghỉ lễ, ngày thường làm việc căng thẳng hiếm khi có cơ hội thả lỏng một lát.

Một đám người còn đang bàn luận sôi nổi về một ngôi sao mà đài quốc gia đang đưa tin, ngay cả khi cô đến gần bọn họ cũng không chú ý tới.
"Đang nói chuyện gì vậy?" Hứa Nhất Nặc vỗ vỗ cánh tay Vương Vũ, chỉ vào người bị vây xung quanh trên màn hình, "Đây là ai? Thần tượng mới của mọi người à? "
"Không ạ, chúng em đang nói chuyện về tin tức mà TV đang chiếu.

Đây chỉ là fan ra sân bay đón thần tượng và chụp ảnh thôi, chẳng hiểu sao lại được lên đài truyền hình quốc gia." Vương Vũ khoát tay: "Chuyện này chẳng có gì đáng được lên cả.

"
Hứa Nhất Nặc liếc mắt nhìn thoáng qua khung cảnh trên TV, sân bay bị vây kín đến mức nước chảy không thông, các nữ sinh cầm điện thoại di động chen chúc nhau để chụp ảnh thần tượng.
Cô cảm thấy hình ảnh này có chút quen mắt, lại nhất thời nhớ không ra đã gặp qua ở đâu, thờ ơ nói: "Ừm, tôi cũng cảm thấy là chuyện nhỏ, có thể là để cảnh báo...!Mọi người đi thôi, lát nữa cắt điện là thang máy không hoạt động nữa đâu.

"
Rủi ro giẫm đạp lên nhau thấp hơn nhiều so với nguy cơ không thể chen chân vào thang máy trong giờ cao điểm, đoàn người đứng dậy nói cười đi vào thang máy.
Hứa Nhất Nặc và Mina đứng cạnh nhau, ngửa đầu nhìn màn đang chạy, vừa nghe cô ấy chia sẻ mấy bộ phim truyền hình mới nhất.
Đột nhiên, Hứa Nhất Nặc cảm thấy sau gáy nóng lên, nặng nề tựa như có người kéo tóc cô kéo về phía sau.
Chắc đây không phải xuất huyết não đâu nhỉ...
Bất tỉnh.
Ý niệm cuối cùng của Hứa Nhất Nặc trước khi ngã xuống đất là cô còn may mắn ở cùng một chỗ với nhiều cấp dưới như vậy, chắc sẽ đến bệnh viện kịp thời thôi.
***
Hứa Nhất Nặc cảm thấy lúc tỉnh lại chắc mình đang trên giường bệnh, nhưng khi mở mắt ra nhìn thấy cảnh phòng khách bày trí đơn giản khiêm tốn khiến Hứa Nhất Nặc có chút mờ mịt.
Ngay sau đó, giọng nói trong trẻo vang lên bên tai, ký ức hỗn loạn xa lạ dần dần rõ ràng.
"Nhất Nặc, em ra ngoài sao? A, bên Chu Hi tạm thời có việc nên hoãn đến ngày mai mới chụp hình, ngày mai em đến chụp hình nhé.

"
"A..."
Hứa Nhất Nặc vừa mới tỉnh lại, giọng nói mang theo một chút mờ mịt, đầu dây bên kia cho rằng cô mất hứng, vội vàng nói: "Em đừng để trong lòng, phong cách làm việc của đoàn đội Chu Hi chúng ta đều biết, nói thật, nếu không phải bộ phim của anh ta có chút nổi tiếng, chị cũng sẽ không chọn anh ta làm người mâu.

"
"Chị Kỳ yên tâm, ngày mai em sẽ đến đúng giờ."
"Hầy, được rồi."
Hứa Nhất Nặc ném điện thoại di động sang bên cạnh, nhìn quanh bốn phía.

Cảm giác xa lạ và quen thuộc này biến mất sau khi ký ức của cô và "cô ấy" hoàn toàn hợp nhất.
Cô tổng hợp hết tất cả những thông tin mình vừa nhận được, nhớ lại những gì vừa xảy ra.

Cô đã xuyên sách, xuyên vào quyển tiểu thuyết cô đang nghe dở trước khi tan làm, trở thành nữ phụ cùng tên – một fan hâm mộ cuồng nhiệt.

Hứa Nhất Nặc trong cuốn tiểu thuyết là một nhiếp ảnh gia tự do, "cô ấy" kết hợp hoàn hảo giữa công việc và sở thích của mình.

Công việc chính là đi theo thần tượng đến các sự kiện để chụp ảnh, việc tay trái là nhiếp ảnh gia chuyên chụp ảnh cho các tuần lễ thời trang.

Trong một lần đến đón thần tượng, vì người hâm mộ quá đông, chen lấn nhau nên vô tình nguyên chủ bị rơi khỏi thang cuốn.
Hơn 100.000 người đang theo dõi trực tiếp trên weibo, nghệ sĩ cũng có trách nhiệm trong việc bảo vệ an toàn cho fan hâm mộ, cộng thêm video quay tại hiện trường, camera 360 độ không góc chết, khiến nó trở thành vết nhơ trong sự nghiệp của nam chính.
Nó cũng là bước ngoặt của cốt truyện để nữ chính và nam chính cùng nhau vượt qua khó khăn, tình cảm trở nên sâu đậm hơn.
Hứa Nhất Nặc: "......"
Cô đã sai, đấy không phải là một vấn đề nhỏ!
Những điều liên quan đến tính mạng sao có thể là một vấn đề nhỏ?
Nhưng vì cô không biết hoàn cảnh thật sự ra sao nên cô không thể nói linh tinh được.
Hứa Nhất Nặc – người không có kiến thức gì về việc theo đuổi thần tượng, cố gắng dựa vào những ký ức của nguyên chủ để bổ sung thêm thông tin đồng thời nhớ lại cốt truyện tiểu thuyết đang đọc dở kia.
Diễn biến của cốt truyện sau khi nguyên chủ bị "đá bay" đối với cô mà nói đã không còn quan trọng, trước khi bị "đá bay" nguyên chủ chỉ đi các sự kiện mà nam chính tham gia để chụp ảnh, còn dẫn các chị em "đánh nhau" với anti trên các mạng xã hội, cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió.
Nghĩ đến đây, Hứa Nhất Nặc cảm thấy nghịch thiên cải mệnh cũng không phải rất khó ——
Cố gắng tránh xa nơi đông người để giữ an toàn cho bản thân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui