Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Trong Truyện Đam Mỹ Ta Ngược Hết Cả Đám


Thẩm Sơ Đường nhìn nụ cười có lúm đồng tiền của cô bé, thấy khuôn mặt mũm mĩm của cô bé giống hệt bánh nếp dẻo dính, bánh nếp dẻo cũng rất ngon nên đã đồng ý một cách hào phóng.

Cô bé được coi là người bạn đầu tiên mà cậu kết giao, hai người thường xuyên trao đổi cho nhau những món đồ ăn vặt ngon lành.

Cứ như vậy thuận buồm xuôi gió qua một thời gian, cuối kỳ đến, kết quả thi của Thẩm Sơ Đường rất không lý tưởng, bị cô giáo gọi đến văn phòng giáo huấn một trận, Thẩm Sơ Đường chưa từng bị người khác ngoài bố và ông nội giáo huấn, nổi cơn thịnh nộ, lớn tiếng cãi nhau với cô giáo.

Không biết đứa nào mách lẻo nghe trộm được cuộc đối thoại của họ, lại truyền đến tai toàn bộ các bạn nhỏ trong lớp, thế là mọi người đều biết Thẩm Sơ Đường thi được điểm thấp nhất, còn mắng cô giáo.

Mức độ được yêu thích của Thẩm Sơ Đường trong lớp giảm mạnh, cậu mất mặt, tức giận xé bài kiểm tra.


Chuyện này được báo về nhà họ Thẩm, bố Thẩm không giống ông nội Thẩm, nuông chiều Thẩm Sơ Đường, kỳ nghỉ đông đã mời cho Thẩm Sơ Đường không dưới mười gia sư, không có ai ngoại lệ, đều không chịu được mấy ngày liền bị Thẩm Sơ Đường nghịch ngợm quấy phá mà bỏ đi, anh trai Thẩm lại đang ở nước ngoài tham gia cuộc thi vật lý không về được, bất đắc dĩ bố Thẩm đành đích thân ra trận, Thẩm Sơ Đường mới miễn cưỡng ngoan ngoãn hơn nhiều nhưng những bài học cần học cậu vẫn không hiểu nổi một môn nào.

Sinh nhật Thẩm Sơ Đường vào kỳ nghỉ đông, cậu ăn xong mì trường thọ lại đòi bố Thẩm ăn bánh kem, bố Thẩm đã không còn chút tình thương nào với đứa con trai ngốc nghếch này, hơn nữa hôm nay lại đúng ngày giỗ của người vợ yêu, anh trai Thẩm cũng đạt được thành tích nhất trong cuộc thi, so sánh như vậy ông nổi trận lôi đình đánh Thẩm Sơ Đường một trận, tức giận mắng rằng đều tại Thẩm Sơ Đường mà vợ ông mới chết, lúc trước không nên sinh ra cậu, chỉ cần một người anh trai là đủ rồi, v.

v!
Thẩm Sơ Đường nhỏ bé lần đầu tiên khóc thảm thiết như vậy, bộ dạng mặt mũi bầm dập khiến ông nội Thẩm vội vàng đến cứu thương tâm không thôi, ông nội Thẩm tát bố Thẩm một cái, bế Thẩm Sơ Đường về nhà họ Thẩm tĩnh dưỡng.

Từ ngày đó trở đi, Thẩm Sơ Đường không còn gặp lại bố Thẩm nữa, cậu vui vẻ được mấy ngày, vì ở nhà ông nội không ai có thể quản thúc cậu.

Kỳ học mới, ông nội Thẩm đưa Thẩm Sơ Đường đi báo danh, cảnh tượng còn hoành tráng hơn cả lúc mới khai giảng, hiệu trưởng và toàn bộ giáo viên đích thân ra tận cổng trường đón.

Hiệu trưởng giữ ông nội Thẩm lại nói chuyện, Thẩm Sơ Đường một mình bước vào lớp học thì phát hiện có mấy đứa trẻ nhìn cậu bằng ánh mắt khinh thường, cậu cũng ngẩng đầu khinh thường lướt qua những ánh mắt đó.

Thẩm Sơ Đường vừa ngồi vào chỗ ngồi ở hàng đầu thì phía sau đã truyền đến tiếng thì thầm.

"Chậc, dựa vào việc mình là thiếu gia mà coi thường chúng ta.

"
"Mẹ tớ vừa khai giảng đã dặn tớ không được chơi với cậu ta.


"
"Cậu ta là đồ ngốc, ai thèm chơi với cậu ta!"
"Cậu ta tính tình dữ dằn, còn dám xé bài kiểm tra mắng cô giáo, chắc chắn sẽ đánh người.

"
"Đều tại cậu ta mà cô Tiểu Hoa mới nghỉ việc.

"
Các bạn nhỏ đồng cừu địch hi đoàn kết với nhau, tiếng bàn tán rất nhỏ, Thẩm Sơ Đường đương nhiên không nghe thấy nhưng cũng có thể cảm nhận được hoàn cảnh hiện tại của mình đã khác xưa.

Quả nhiên mấy ngày tiếp theo ngoài cô bạn cùng bàn thì không còn đứa trẻ nào chạy theo cậu nữa, chơi trò chơi lập đội, bọn trẻ còn kéo cô bạn cùng bàn đi, lờ mờ có ý định cô lập cậu.


Giáo viên thay thế tính tình lạnh lùng, chỉ xem điểm số mà nói, hơn nữa không biết thân phận của Thẩm Sơ Đường, chỉ coi cậu là một đứa trẻ có vấn đề, lười quản giáo.

Mặc dù Thẩm Sơ Đường tự cho mình là một người đàn ông nhỏ tuổi nhưng tuổi thực tế của cậu cũng chỉ mới bốn tuổi, chưa rèn luyện được trái tim vững như thành đồng, đối mặt với sự chênh lệch lớn này, cậu vừa tức giận vừa không bỏ được sĩ diện, vô cùng ấm ức, ông nội Thẩm nhìn thấy trong lòng nóng như lửa đốt, hỏi mãi không ra nguyên do, quyết định phải đến trường cảnh cáo đám giáo viên kia.

Giờ ra chơi, cô bạn cùng bàn nhân không ai chú ý kéo Thẩm Sơ Đường đến một góc hẻo lánh trên sân chơi.

Thẩm Sơ Đường muốn giật tay cô bé ra nhưng không giật được, cậu nhăn mặt lạnh lùng nói: "Cậu đi chơi với đám trẻ con kia đi.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận