Hành thành khu Tây trong một tòa nhà rộng lớn.
Ngôn Khâu chân trần đạp lên trên thảm nhung màu trắng mềm mại, trước mặt dựng một chiếc gương lớn.
Đã vào thu, thiếu niên lại ăn mặc thực đơn bạc, tựa hồ là tận lực gặp may vậy, dưới áo lụa hơi mỏng lộ ra vai cổ trắng nõn cùng tảng lớn da thịt trong suốt.
Ảnh ngược trong gương hiện ra thiếu niên bộ dáng nhu thuận, làn da trắng noãn môi màu đỏ tươi, tóc dài cùng đôi mắt đều là nha vũ đen nhánh, cổ cùng vòng eo tinh tế xinh đẹp, quả thực giống như bình sứ quý báu hoàn mỹ mà yếu ớt, giống như nhẹ nhàng nhéo là có thể làm vỡ.
......!Vừa thấy chính là một Omega.
Ngôn Khâu nhíu nhíu mày, đem ngọn tóc tán xuống vén ra sau tai, sau đó rầu rĩ mà quay đầu đặt mông ngồi vào trên ghế sô pha đơn.
Nằm tựa lưng vào phía sau sô pha, cậu thuận tay cầm lên một cái gối ôm, tận khả năng mà làm chính mình ngồi đến thoải mái chút.
Giờ phút này Ngôn Khâu chân trái gập lên, đùi phải gục xuống đạp lên trên mặt đất, hai khuỷu tay thả lỏng mà đáp ở trên tay vịn, dáng ngồi hào phóng không kềm chế được cùng khuôn mặt thanh tú của cậu rất là không hợp nhau.
Bốn phía phòng trang trí phong cách ấm áp đáng yêu, vỏ chăn phấn hồng, các loại trong góc chất đầy món đồ chơi lông nhung, như là khuê phòng.
Nhưng mà quản gia nói đây là phòng của cậu.
Ngôn Khâu cười lạnh.
Không có khả năng, cậu đường đường một đời giáo bá, như thế nào sẽ thích màu hồng phấn!
Ngôn Khâu căm giận mà đem gối ôm trong tay ném sang một bên, nheo lại đôi mắt nhìn gương.
Sáng sớm hôm nay cậu vừa mở mắt, liền phát hiện chính mình biến thành dáng vẻ này.
Tình hình lúc đó thoạt nhìn giống như là đang nằm mơ, Ngôn Khâu phản ứng đầu tiên chính là hung hăng mà đập chính mình vài cái, ý đồ làm cho mình thanh tỉnh.
Nhưng thực đáng tiếc, đây không phải mơ.
Thiếu chút nữa đem mặt đánh sưng lên cậu cũng không tỉnh.
Đột nhiên thay đổi thân thể, nhưng Ngôn Khâu làm Alpha bản năng còn đó.
Nhìn thiếu niên xinh đẹp trong gương quần áo bất chỉnh, Ngôn Khâu cảm giác tốc độ máu chảy cả người mình nhanh hơn vài phần, lòng bàn tay hơi hơi ra chút mồ hôi mỏng.
Nếu đặt ở trước kia, Ngôn Khâu gặp được Omega xinh đẹp như vậy, khẳng định sẽ tiến lên mời người đó uống ly rượu, tham thảo nhân sinh một chút.
Thế nhưng hiện tại, khuôn mặt xinh đẹp này sinh trưởng trên người mình, cậu thấy thế nào đều cảm thấy biệt nữu —— xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng Ngôn Khâu cậu rõ ràng là cái thân cao chân dài, hàng to xài tốt Alpha đó nhé!
Trèo tường đánh nhau không nói chơi giáo bá một phương, như thế nào sẽ bỗng nhiên hổ lạc bình dương(hổ xuống đồng bằng), biến thành thứ Omega ngay cả mắng chửi người đều giống như làm nũng.
Nếu như bị người truyền ra, cậu còn có thể lăn lộn ở trường học hay không?
Ngôn Khâu cơ hồ là phát điên mà lắc lắc đầu, chỉ có thể tận lực an ủi bản thân phải trấn định.
Vấn đề nhỏ vấn đề nhỏ, Ngôn ca cậu lăn lộn lâu như vậy, có trường hợp lớn nào chưa thấy qua.
Tuy rằng Ngôn Khâu an ủi chính mình như vậy, nhưng thực hiển nhiên, chuyện này không có khả năng là vấn đề nhỏ —— đặc biệt là sau khi Ngôn Khâu nhìn thấy một thứ trên người mình, cậu rốt cuộc vô pháp trấn định.
Ngôn Khâu phát hiện trên cổ mình mang một cái vòng cổ bằng da màu đen, mặt trên được khảm kim loại đang lấp lánh tỏa sáng, lập loè màu sắc mê người.
Vòng cổ màu đen ghì ở trên cổ tinh tế yếu ớt của cậu, giống như gánh nặng bất kham.
Ngôn Khâu trong lòng cả kinh, nặng nề mà hít ngược một hơi khí lạnh.
Cho nên cậu hiện tại là cái gì, tiểu nô lệ sao?
Tựa hồ bởi vì thời gian dài đeo vòng cổ, làn da trên phần cổ non mịn của thiếu niên có một vòng dấu vết màu đỏ tươi, ở trên da thịt trắng nõn bóng loáng phá lệ rõ ràng, quả thực nhìn thấy ghê người.
Ngôn Khâu lắc lắc đầu kêu ong ong, ý thức được tình trạng hiện tại của cậu có khả năng so với cậu tưởng tượng còn muốn không xong.
Cậu không thể nào tưởng tượng Omega đáng thương này đến tột cùng đã gặp phải cái gì, cậu chỉ biết bộ dáng bản thân hiện tại rất giống một con chim hoàng yến nhỏ bị nhốt ở trong lồng sắt cho người xem.
Ngôn Khâu nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong gương kia rùng mình một cái.
Tao thao.
Vấn đề nhỏ cái đéo gì, vấn đề này quá mẹ nó lớn ấy.
Cậu chắc không phải là trở thành thứ đồ chơi của tên thiếu gia biến thái nào đó nhỉ?!
Ngôn Khâu cho rằng biến thành Omega đã đủ thảm, không nghĩ tới cậu còn có thể họa vô đơn chí mà thảm hơn nữa.
Cậu thở hổn hển ra hơi, đem quần áo mặc lại tốt, tức giận đến cả người thẳng phát run, cơ hồ một khắc cũng nhịn không nổi nữa.
Cư nhiên có người đối đãi với một Omega mảnh mai xinh đẹp như vậy, vẫn là người sao?
Ngôn Khâu hung hăng cắn chặt hàm răng.
Xem cậu không đem tên cầm thú này đánh đến răng rơi đầy đất!
Đang lúc Ngôn Khâu vô cùng lo lắng, thiếu chút nữa liền phải xé nát khăn trải giường từ cửa sổ nhảy ra tìm chủ nhân kia đánh một trận, cửa phòng bị người nhẹ nhàng gõ vang.
"Tiểu Khâu, thiếu gia đã trở lại." Ngoài cửa là thanh âm quản gia.
Ngôn Khâu đột nhiên ngẩng đầu, không tự giác mà nuốt một ngụm nước bọt, hoài nghi bản thân nghe lầm.
Nguyên chủ xúi quẩy này như thế nào cũng kêu tiểu Khâu?
Không chờ Ngôn Khâu đáp lại, tay nắm cửa bỗng nhiên "Cùm cụp" một tiếng bị người chuyển động.
Ngôn Khâu lập tức khẩn trương liếc mắt đảo qua phía cửa.
Hiện tại thiếu gia kia đang ở bên ngoài, nếu chính mình hiện tại lao ra đánh hắn một trận, chưa chắc không có phần thắng......!
Nhưng mà cùng thời khắc cửa bị đẩy ra đó, Ngôn Khâu lại thẳng tắp nhào qua đứng trước cửa, ra tay chuyển động khoá cửa, "Ca" một chút giữ cửa khóa trái.
Người ngoài cửa đẩy cửa vài cái, phát hiện đẩy không mở, sửa thành không nhẹ không nặng mà ở trên cửa gõ ba lần.
"Tiểu Khâu, mau mở cửa.
Thiếu gia tới." Quản gia một bên vội vàng gõ cửa một bên nói.
Ngôn Khâu thật dài mà phun ra một hơi, hai mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm khoá cửa.
Nếu đặt ở trước kia, Ngôn Khâu khẳng định kéo cửa ra một chân đoạn tử tuyệt tôn đá qua vì dân trừ hại.
Đáng tiếc cậu hiện tại là Omega tay trói gà không chặt, cách một tấm cửa phòng, cảm giác áp bách đến từ Alpha ngoài cửa đều sắp đem cậu áp sụp đổ.
Ngửi thấy hương vị tin tức tố của Alpha, vừa rồi ý chí chiến đấu sục sôi muốn đánh người của Ngôn Khâu nháy mắt liền tan biến, cẳng chân từng trận nhũn ra, trên gương mặt còn nổi lên đỏ ửng khả nghi, ngay cả đứng vững đều khó khăn, càng đừng nói đánh hắn.
Ngôn Khâu một trận da đầu tê dại.
Cậu hiện tại tuyệt đối bị vây vào hoàn cảnh xấu.
Không được, cái kế hoạch lao ra đem thiếu gia kia đánh một trận khẳng định không được.
Bằng không......!Cùng thiếu gia thẳng thắn, cầu hắn thả mình đi?
Ngôn Khâu cảm thấy chuyện tới hiện giờ, thẳng thắn chính là biện pháp tốt nhất, nhưng cậu vừa nhớ tới vòng cổ trên cổ liền từng trận bất an.
Thiếu gia này sẽ không thật sự có đam mê biến thái gì đâu nhỉ?
Nếu mình thẳng thắn, hắn thật sự chịu thả mình đi sao?
Ngôn Khâu nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không yên tâm như cũ.
Cậu trước tiên tháo cổ vòng cổ ra, ở tủ quần áo lật tới lật lui, thật vất vả từ giữa đống áo quần lố lăng, lấy được một kiện áo sơmi kiểu nam đè ở phía dưới.
Áo sơmi cỡ lớn nhất, nhưng Ngôn Khâu cài nút áo sơmi đến viên trên cùng một, cả người thoạt nhìn liền đứng đắn nhiều.
Tủ quần áo nguyên chủ đều là chút quần áo hiếm lạ cổ quái, Ngôn Khâu lật vài lần cũng không tìm được quần dài một chút.
Cũng may áo sơmi đen quá dài miễn cưỡng có thể che khuất bắp đùi, vạt áo nửa che đôi chân trắng nõn thon dài thập phần đáng chú ý, thật giống như phía dưới áo sơmi không có mặc quần vậy.
.
Kiếm Hiệp Hay
Nhưng là so vừa rồi thoạt nhìn khá hơn nhiều.
Xử lý xong những thứ này, Ngôn Khâu đặt mông ngồi trên giường lớn mềm mại.
Nệm mềm mại làm thần kinh căng chặt của cậu dần dần thả lỏng xuống.
Ngôn Khâu trừng trần nhà tự hỏi.
Cậu xác định mình trước nay chưa gặp qua nguyên chủ, hẳn là cũng không quen biết gì cái thiếu gia kia.
Không chắc chắc đem ngọn nguồn nói cho hắn, thiếu gia có thể thả cậu đi.
Bất quá vô duyên vô cớ, tiểu O (omega) nhà người ta đã không thấy tăm hơi, hình như là rất khó tiếp thu.
Bất quá này thật sự không thể trách cậu, Ngôn Khâu cũng không muốn biến thành Omega.
..........!
Tựa hồ vì đợi lâu không thấy Ngôn Khâu đi ra, thiếu gia chờ đến không kiên nhẫn.
Thanh âm quản gia thấp thấp nói chuyện theo kẹt cửa lọt vào:
"......!Đúng vậy thiếu gia, Tiểu Khâu buổi sáng nháo muốn gặp ngài, còn trèo đến trên cửa sổ uy hiếp chúng tôi tìm ngài lại đây, sau đó cậu ấy không đứng vững liền từ trên lầu ngã xuống, đập đầu.
Bác sĩ buổi sáng đã tới xem qua, may mắn không có gì trở ngại."
Ngôn Khâu đứng lên, dán ở cạnh cửa nín thở ngưng thần, chuyên chú mà nghe lén bọn họ nói.
Trách không được cậu cảm giác đầu đau, nguyên lai là đập trúng đầu.
Nói như vậy, sợ là thời điểm nguyên chủ từ trên lầu ngã xuống cũng đã dữ nhiều lành ít, cho nên cậu mới xuyên qua tới.
Thanh âm quản gia đứt quãng:
"Vâng, tôi sợ cậu ấy lại làm ầm ĩ, kêu cậu ấy ở trong phòng đợi, ngài lại không thích, rốt cuộc cậu ấy cũng là vị hôn thê của ngài, ngài về sau vẫn là chiếu cố cậu ấy nhiều một ít đi......"
Trong lúc nhất thời, trong óc Ngôn Khâu ầm ầm vang lên, nuốt nước miếng một chút.
Vị hôn thê cái gì?
Cậu hiện tại là vị hôn thê của thiếu gia kia?
Nguyên lai cậu cũng không phải là đồ chơi của hào môn thiếu gia gì đó sao?
Không đợi cậu suy nghĩ cẩn thận, một lát sau, ngoài cửa truyền đến một thanh âm có vài phần quen thuộc, làm Ngôn Khâu tức khắc giật mình một cái.
"Đi ra."
Chủ nhân thanh âm tựa hồ tuổi không lớn, nhưng tiếng nói trầm thấp mà hữu lực.
Thanh âm này tuy rằng dễ nghe, nhưng âm điệu lạnh lùng, không có gì cảm tình.
Trong nháy mắt kia, Ngôn Khâu tức khắc như ngũ lôi oanh đỉnh, trong óc "Ong" một tiếng nổ tung.
Thanh âm này đánh chết cậu cũng không thể nhận sai!
Đây không phải Kỷ Tinh Lam sao?
Cái người cùng cậu không hợp sinh viên trường quân đội Kỷ Tinh Lam!!
Ngôn Khâu mãnh liệt mở to hai mắt, cảm thấy vô cùng đau đớn.
Cho nên cậu hiện tại là vị hôn thê Kỷ Tinh Lam?!
Hay đó.
Kỷ Tinh Lam vương bát đản này mặt ngoài nhìn đứng đắn, cư nhiên còn sẽ ngầm làm ra chuyện cầm thú như vậy!
Ngôn Khâu âm thầm siết chặt nắm tay.
Mâu thuẫn giữa Alpha bọn họ, đơn giản chính là từng đánh nhau hoặc là đoạt Omega.
Cố tình giữa cậu cùng Kỷ Tinh Lam, hai thứ này đều có, xu hướng như nước với lửa.
Chính là hiện tại......!
Nên sẽ không trùng hợp như vậy, thật là Kỷ Tinh Lam đi, nếu mình thật sự thành vị hôn thê của Kỷ Tinh Lam......!
Đây toàn là chuyện gì a!
Ngôn Khâu tức giận đến thiếu chút nữa lấy đầu đâm tường.
Cậu hiện tại cho dù đâm đầu chết, cũng không muốn bị Kỷ Tinh Lam biết cậu hiện tại là bộ dáng này.
Nếu là Kỷ Tinh Lam, cậu đánh không lại.
Nếu như bị Kỷ Tinh Lam bắt được nhược điểm, không biết sẽ trêu cợt cậu như thế nào đâu.
Chỉ là ngẫm lại cảnh tượng kia, phía sau lưng Ngôn Khâu liền ứa ra mồ hôi lạnh.
...........!
Người ở bên ngoài sau khi gõ cửa hai lần liền không có động tĩnh, tựa hồ là chờ đến không kiên nhẫn.
Rất nhanh, Ngôn Khâu lại nghe thấy được thanh âm giày đạp trên sàn nhà.
Chờ tiếng bước chân kia triệt để xuống lầu, Ngôn Khâu dựa lưng vào tường gạch lạnh băng, rốt cuộc chậm rãi trượt xuống, cả người vô lực mà ngồi xổm trên mặt đất.
Không lâu trước đây còn phát ngôn bừa bãi muốn đem người ta đánh đến ngoan ngoãn kêu ba ba Ngôn Khâu, đảo mắt cư nhiên biến thành vị hôn thê Kỷ Tinh Lam!
Tưởng tượng đến mình có khả năng phải làm Omega cả đời, gả chồng sinh con, Ngôn Khâu cảm giác máu cả người mình đều ở thong thả chảy ngược.
Cậu cùng Kỷ Tinh Lam mâu thuẫn tồn tại đã lâu.
Nhưng gia hỏa Kỷ Tinh Lam này là học sinh xuất sắc toàn năng của trường quân đội, tướng mạo dáng người đều thực xuất sắc, Ngôn Khâu so cùng hắn luôn là mũi dính đầy tro.
Ngôn Khâu gian nan mà nuốt nước miếng, lúc này mới nhớ tới còn chuyện còn chưa xác nhận.
Tuy rằng cậu không thể làm Alpha huy hoàng như xưa, nhưng rốt cuộc giữ được rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt.
Ngôn Khâu hốc mắt hồng hồng mà nhấc lên áo sơmi, duỗi tay hướng về phía lưng quần nhẹ nhàng kéo, kéo quần lót hồng nơ bướm liền rơi xuống mắt cá chân.
"Tao thao."
Một khắc thấy rõ ràng, Ngôn Khâu ở trong lòng bão táp thô tục.
Omega chỉ có kích cỡ này sao! Cậu còn có phải nam nhân thật hay không!!
Ngôn Khâu buồn nản mà nhấp môi.
Đến tận đây, tôn nghiêm nam tính của cậu rốt cuộc hoàn toàn, triệt để mà hôi phi yên diệt.
Tại thời điểm cậu bi thương đến dại ra, chỗ khoá cửa truyền đến thanh âm chìa khóa chuyển động.
Ngôn Khâu dại ra mà giương mắt nhìn qua, vừa lúc thấy một người mặc quân phục màu trắng, dáng người thon dài tóc vàng soái ca trong tay cầm chìa khóa, đứng ở cửa.
—— đúng là đối thủ vạn ác một mất một còn của cậu Kỷ Tinh Lam.
Kỳ thật hắn vừa rồi là đi xuống lầu lấy chìa khóa.
Ánh mắt Kỷ Tinh Lam chạm đến cậu, lập tức như tránh rắn rết mà tránh đi, lộ ra một biểu tình thập phần hài hước:
"Đã sớm nói tôi đối với cậu không có hứng thú, cậu đối với tôi cởi quần cũng vô dụng.".