Sau khi Kỷ Tinh Lam rời đi, Ngôn Khâu trở lại phòng, chuyện làm đầu tiên chính là đá rơi dép lê tai thỏ hồng phấn xuống, gạt những món đồ chơi lông nhung trên giường đi.
Đầu cuối đặt ở đầu giường sạc điện từ hôm qua, Ngôn Khâu rút dây cắm, cầm đầu cuối, thuần thục mà mở APP mua sắm.
Cậu cần phải mua một cái dép đi trong nhà mới, nhưng mà ngại tự mình đi mua, đành phải lên mạng tìm trước đã.
Mới vừa mở ra giao diện tìm kiếm, mấy cái lịch sử lập tức đâm vào mắt Ngôn Khâu, hấp dẫn toàn bộ tầm mắt cậu.
Ngôn Khâu nhìn qua từng cái, làm cậu cả kinh đến tròng mắt đều phải rơi xuống.
Phấn nền, nước hoa, mặt nạ cùng với......!Còng tay cùng que thử thai là cái quỷ gì?!
Ngôn Khâu không thể thở nổi, thiếu chút nữa ngã quỵ.
Đều là cái del gì đây!
Đối với cái tên nguyên chủ này, Ngôn Khâu trong lúc nhất thời thế nhưng không biết là nên khóc hay nên cười.
Khiếp sợ thì khiếp sợ, đồ thì vẫn nhất định phải mua.
Ngôn Khâu căng da đầu chọn vài bộ quần áo, thời điểm đang chuẩn bị chốt đơn, bỗng nhiên phát hiện nguyên chủ mặt ngoài ngăn nắp xinh đẹp, tinh xảo vô cùng, kỳ thật thế mà lại là tên nghèo cạn kiệt thẻ tín dụng!
Tiền tiêu vặn Kỷ Tinh Lam cho hắn, đều bị hắn dùng để mua mỹ phẩm dưỡng da.
Trong Alipay chỉ còn có một khối sáu, cả cái giấy tã đều mua không nổi, càng đừng nói quần lót.
Ngôn Khâu vô ngữ.
Thoạt nhìn còn phải trả nợ giúp hắn.
............!
Toàn bộ buổi sáng, Ngôn Khâu đều hữu khí vô lực mà nằm ở trên giường.
Trên giường nơi chất đống các món đồ chơi mềm mại bị các loại đồ ăn vặt đóng gói chiếm cứ.
Đám thú bông vốn được nguyên chủ sủng ái bị Ngôn Khâu nhét toàn bộ vào tủ quần áo, chìm vào phòng tối.
Thậm chí lúc cậu mở tủ quần áo còn phát hiện cái còng tay trong lịch sử mua sắm.
Vừa nghĩ tới khả năng mình cùng Kỷ Tinh Lam chơi đùa cái này, còn có khả năng sắp sửa cùng Kỷ Tinh Lam chơi cái này, Ngôn Khâu da đầu tê dại, cẳng chân nhũn ra.
Giữa giường chất đầy đồ ăn vặt, Ngôn Khâu yên lặng mà mượn thực tiêu sầu, ăn viên socola nguyên chất gần trăm nguyên một viên.
Lúc trước Tiểu Khâu vì giảm béo, không dám ăn đồ ăn vặt, nhưng mà Kỷ phu nhân cảm thấy hắn tuổi còn nhỏ, xem hắn như là đứa trẻ, thích mang cho hắn đồ ăn vặt dụ dỗ hắn.
Nếu Tiểu Khâu không ăn, Ngôn Khâu liền mang theo tràn ngập bi tráng "Muốn ăn cái gì liền ăn chút đó đi", chiếu đơn toàn thu.
Ngôn Khâu đem một viên socola đen chứa lượng lớn a-xít béo cùng cholesterol cuối cùng ném vào trong miệng —— một viên nho nhỏ như vậy liền có hai trăm calorie, nhưng cậu không để ý chút nào.
Cậu bị cái tên Kỷ Tinh Lam ngốc bức kia làm mang thai.
Không muốn sống nữa, béo chết đi.
............!
Lúc tới gần giữa trưa, Kỷ Tinh Lam nói bác sĩ tư nhân đã tới.
Đối phương là một Beta ngũ quan đoan chính, mặc áo blouse trắng không nhiễm một hạt bụi, mang mắt kính kim loại màu bạc, cả người thoạt nhìn trầm ổn mà văn nhã.
Tiểu trợ lý của hắn đứng ở phía sau, sau khi đem nguyên bộ hộp dụng cụ tiến vào, thập phần tự giác mà đi ra ngoài cửa chờ.
Bác sĩ thấy Ngôn Khâu, một bộ dáng phi thường quen thuộc, trên mặt tràn đầy ý cười, thực tự nhiên mà lên tiếng chào hỏi Ngôn Khâu.
Tuy rằng Ngôn Khâu không quen hắn, nhưng từ quần áo trang điểm của hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra là một bác sĩ.
Ngôn Khâu không nghĩ rằng hắn tới sớm như vậy, cả quần áo cũng chưa đổi, trên người vẫn là áo tắm thay tối hôm qua.
Cậu đem đồ vật chất đống trên giường tùy tiện thu thập một chút, đi dép lê ngồi xuống ghế sô pha.
Nhìn thấy đồ ăn vặt đầy giường, bác sĩ lộ ra một cái biểu tình kinh ngạc, nhưng mà không nói gì cả, từ trong hộp dụng cụ lấy ra ống nghe bệnh kiểm tra tim phổi cho cậu một chút.
Hắn nghe nói Tiểu Khâu ngày hôm qua từ trên lầu rơi xuống hôn mê một lúc.
Từ lầu hai ngã xuống, nói cao không cao, nói thấp cũng không thấp.
Tuy rằng không đủ để lấy đi tính mạng, vận khí tốt có khả năng bình yên vô sự, vận khí không tốt cũng có thể rơi bán thân bất toại (liệt nửa người).
Nhưng mà Ngôn Khâu hiển nhiên là được nữ thần may mắn che chở, ngày hôm qua té ngã một cái, hôm nay liền tung tăng nhảy nhót.
"Nghe Kỷ thiếu gia nói, thân thể ngài không thoải mái." Bác sĩ đỡ đỡ gọng kính.
"Ừm" Ngôn Khâu ánh mắt mơ hồ, thật cẩn thận mà thử thăm dò hỏi một câu, "......!Tôi buổi sáng hôm nay sau khi tỉnh dậy nôn ra vài lần, là bởi vì mang thai sao?"
Bác sĩ dừng một lát, đôi mắt sau thấu kính tinh tế đánh giá Omega tuyệt sắc trước mắt, từ thân hình thon gầy của cậu cùng ánh mắt trầm tĩnh, nhìn trộm tới phần tinh phong huyết vũ chỉ thuộc về hào môn thế gia mới có, ân oán tình thù!
Tuy rằng đối với Omega mặt đầy ủy khuất này, bác sĩ cảm giác không đành lòng, nhưng mà được Kỷ thiếu gia ủy thác, hắn biết rằng nên nói như thế nào.
Bác sĩ châm chước một chút: "Trước mắt xem ra là không có việc gì, ngài nếu như còn không yên tâm, có thể đi bệnh viện làm thêm một bước kiểm tra, quan sát trước một đoạn thời gian.
Tôi tạm thời không kiến nghị uống thuốc giữ thai."
"Đúng rồi, thời gian mang thai còn có một ít những việc cần chú ý, ngài nhất định phải nhớ tuân thủ.
Sau khi mang thai không thể uống thuốc lung tung, cho dù là uống thuốc trị cảm cũng nên tham khảo ý kiến của bác sĩ.
Thời gian mang thai có rất nhiều thuốc đều không thể dùng, hơn nữa phải chú ý tuyệt đối không thể dùng thuốc ức chế." Bác sĩ cầm bút ở trên tờ giấy viết nhanh chữ gì đó "Còn có một vấn đề nhỏ.
Thời kỳ đầu mang thai ngài sẽ có tình huống tin tức tố không ổn định, khả năng sẽ thường xuyên xuất hiện kỳ phát tình, yêu cầu Alpha của ngài dùng tin tức tố tới trấn an ngài, giúp ngài vượt qua kỳ phát tình......"
Không thể sử dụng thuốc ức chế......!
Để Alpha của ngài giúp ngài vượt qua kỳ phát tình......!
Điều này làm sao lại là vấn đề nhỏ! Ngôn Khâu ở trong lòng cuồng loạn.
Ngôn Khâu có chút uể oải.
Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, mặc kệ Kỷ Tinh Lam có thích cậu hay không, tóm lại trong bụng cậu là con của hắn.
Việc đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh.
............!
Sau khi tiễn bác sĩ tư nhân đi, Ngôn Khâu mất hồn mất vía mà phát ngốc, ở giữa còn nôn ra hai lần.
Ăn xong cơm trưa, Kỷ Tinh Lam gọi điện thoại cho cậu một lần, dặn dò cậu uống thuốc.
Ngôn Khâu cơm nước xong liền đi lên giường nằm, quản gia pha trà nóng cùng nước đường đỏ mang đến phòng cho cậu.
Đến lúc chạng vạng, cậu cuối cùng cũng cảm giác tốt một chút.
Cảm giác mang thai thật là vô cùng gian nan.
Tưởng tượng đến mình còn phải chịu đựng vài tháng, Ngôn Khâu liền nhịn không được nhíu mày.
Màn đêm dần dần rơi xuống, khi đèn đường ngoài cửa sổ chợt sáng lên, Ngôn Khâu nghe thấy được thanh âm ô tô.
Cậu đứng ở cửa sổ nhìn thoáng qua, vừa lúc thấy kia chiếc "88888" Maybach ở dưới lầu dừng lại, Kỷ Tinh Lam từ ghế phụ bước xuống.
Đã vào thu, trong ngoài nhà hoàn toàn là hai loại độ ấm.
Kỷ Tinh Lam mang theo một thân hàn ý vào cửa, cởi áo khoác vắt trên giá treo đồ, vén cổ tay áo lên một đoạn, lại cởi hai cái cúc áo.
Cứ như vậy, liền có vẻ ở nhà.
Thời điểm Kỷ Tinh Lam đang chuẩn bị lên lầu, nghe thấy một trận "Lộc cộc" nhẹ nhàng tiếng bước chân xuống lầu.
Vừa nhấc đầu, Kỷ Tinh Lam vừa lúc thấy Ngôn Khâu từ trên cầu thang xuống.
Ngôn Khâu cũng lập tức thấy hắn, thả chậm bước chân một ít, bước chân đi xuống.
"Giày em đâu?"
Thời tiết chuyển lạnh, chân trần đạp trên sàn cẩm thạch cứng rắn khẳng định rất lạnh.
Kỷ Tinh Lam nhìn Ngôn Khâu không có đi giày, giống như túm gà con xách cậu lên ném tới trên sô pha.
Ngôn Khâu chảy xuống hai hàng mì sợi khoan lệ.
Cậu hiện tại cùng Kỷ Tinh Lam hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp.
Kỷ Tinh Lam không biết cậu suy nghĩ cái gì, còn tưởng rằng cậu đang khó dằn nổi ngầm tới xem mình, hướng về phía cậu cười một chút:
"Như thế nào, một ngày không gặp đã vội vã tìm tôi như vậy?"
Kỷ Tinh Lam nhịn không được nhìn chằm chằm Ngôn Khâu.
Vị hôn thê nhỏ của hắn hôm nay không có tô son điểm phấn, thậm chí cả nước hoa cũng chưa dùng, toàn thân tràn đầy cảm giác thiếu niên sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, đôi mắt thuần tịnh sáng ngời, môi phiếm phấn nộn tự nhiên.
Trước kia như thế nào không phát hiện xinh đẹp như vậy.
Tại lúc ánh mắt hắn nóng rực, Ngôn Khâu ôm cánh tay, hít sâu một hơi: "Chúng ta nói chuyện."
............!
Trong thư phòng, ánh đèn nhu hòa trên đỉnh đầu chiếu lên trên mặt thiếu niên, lộ ra một mảnh quang ảnh trắng đen rõ ràng.
Hắn cứ như vậy tùy ý đút tay túi quần đứng ở trước mặt Ngôn Khâu, thân cao chân dài, trong tay thưởng thức một cái bật lửa.
Ngôn Khâu đánh giá người trước mắt.
Vô luận là dáng người, dung mạo vẫn là gia thế bối cảnh, từ bất luận phương diện gì mà nói, Kỷ Tinh Lam không thể nghi ngờ đều là loại Alpha đứng trên đỉnh của chóp——là tình nhân trong mộng của tất cả các thiếu nữ, còn được nhóm tiểu O bầu chọn là Alpha muốn được lên giường nhất.
Giang hồ đồn đại, hắn còn có mười tám centimet.
Nếu Ngôn Khâu là một Omega, hơn phân nửa cũng đéo thể nào mà kháng cự một Alpha như Kỷ Tinh Lam vậy.
Nhưng tiếc nuối chính là, cậu là một tên thẳng nam chân chính, cậu không thưởng thức nổi đồng loại.
"Chuyện này anh tính toán làm sao bây giờ" Ngôn Khâu rốt cuộc nhịn không được mở miệng.
Cậu tạm dừng một chút, bổ sung nói: "Đứa nhỏ."
Kỷ Tinh Lam ngược lại ngồi xuống ghế xoay lớn, không cần nghĩ ngợi mà trả lời nói: "Chúng ta kết hôn, sau đó sinh con ra."
Ngôn Khâu cúi đầu không hé răng, Kỷ Tinh Lam nhìn chằm chằm cậu trong chốc lát, ôn thanh nói: "Không thể sao."
Trầm mặc sau một lúc lâu, Ngôn Khâu thật sự là không biết mở miệng như thế nào.
Vả lại cho dù cậu có cùng Kỷ Tinh Lam kết hôn hay không, cậu chỉ là một Alpha mới mười chín tuổi, hiện tại cậu bỗng nhiên có chồng có con, thật sự là không có biện pháp tiếp thu được, trong tiềm thức cảm thấy sợ hãi.
Ngôn Khâu theo bản năng liền muốn trốn tránh, vì thế gian nan mà đưa ra một vấn đề:
"Tôi không muốn sinh con, có thể hay không......!Có thể xoá sạch sao?"
Kỳ thật Ngôn Khâu tự mình cũng rất do dự, bóp chết một sinh mệnh như vậy rất không tốt.
Nhưng mà trong lòng cậu thật sự quá sợ hãi.
Cậu cùng Kỷ Tinh Lam không tính là có bao nhiêu quen biết, liền vì một cái đồ vật như vậy, đem mình cùng hắn cột vào cùng nhau, Ngôn Khâu thật sự không tự tin.
Kỷ Tinh Lam cũng sửng sốt một chút, trong mắt lộ ra một chút thất vọng.
Nhưng mà lời hắn nói sau đó hoàn toàn bóp chết ý tưởng chợt lóe mà qua của Ngôn Khâu.
"Tiểu khâu, không phải tôi ép em.
Thân thể em quá yếu, dị ứng với rất nhiều thuốc, phá thai nguy hiểm sẽ phi thường lớn.
Tôi là chồng tương lai của em, khẳng định không thể để em mạo hiểm như vậy."
Ngôn Khâu ở trong lòng mắt trợn trắng......!Anh là chồng ai?
Nhưng mà nghe Kỷ Tinh Lam nói xong, Ngôn Khâu dao động.
Thật vất vả nhặt về được một cái mạng, vẫn là nên hảo hảo quý trọng.
Tuy rằng Ngôn Khâu cảm thấy, biến thành Omega cũng không phải là chuyện ơ mây zing gút chóp, nhưng vẫn tốt hơn là game over.
Cơ mà cái chuyện phải cùng Kỷ Tinh Lam kết hôn, Ngôn Khâu tận trong đáy lòng không thể tiếp thu.
Không phải do Kỷ Tinh Lam không ưu tú, hắn lại ưu tú nữa cũng không phải loại Ngôn Khâu thích nhá!
Ngôn Khâu ở trong lòng tính toán, muốn tính cho mình một đường lui tốt.
Cho dù là không thể không sinh hạ đứa nhỏ này, cậu cũng không thể làm Omega cùng Kỷ Tinh Lam qua cả đời.
Kỷ Tinh Lam không tiếp tục vấn đề này, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc mà nói với Ngôn Khâu: "Để tôi sờ một chút."
Ngôn Khâu mặt đầy cảnh giác mà nhìn chằm chằm hắn, lập tức minh bạch ý hắn.
Vừa muốn cự tuyệt, liền nghe thấy thiếu niên tóc vàng nói: "Con của tôi, tôi không thể sờ sao?"
Nghe hắn nói như vậy, Ngôn Khâu chần chờ.
Cảm giác hình như cũng hợp lý, con hắn dựa vào cái gì không thể cho hắn sờ?
Ngôn Khâu nghĩ nghĩ, rốt cuộc vẫn là không tình nguyện mà tiến về phía trước hai bước, đứng ở trước mặt Kỷ Tinh Lam, có chút không kiên nhẫn mà nói:
"Chỉ có thể sờ một chút, nhanh lên."
~CHÚC MỪNG NĂM MỚI~
Tiểu Đọa chúc mọi người có một năm Tân Sửu ngập tràn niềm vui và hạnh phúc!
Luôn có những phút giây thăng hoa khi đọc truyện của mình nha.